Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng giơ kiếm chỉ Diệp Viễn, cả giận: “Có phải ngươi cố ý trêu cợt ta hay không? Ta giết ngươi!”

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Diệp Viễn vội vàng né tránh, cười to nói: “Đại tiểu thư của ta, ngươi có nói đạo lý hay không? Ngươi cảm thấy ngay từ đầu ta nói cho ngươi, ngươi sẽ tin sao?”

Phong Chỉ Nhu nghe vậy sững sờ, Diệp Viễn nói đúng là không sai.

Tính tình nhà mình thế nào nhà mình biết, coi như ngay từ đầu Diệp Viễn có giải thích đan dược này ăn ngon đến cỡ nào cỡ nào, cũng không có khả năng nàng sẽ ăn vào!

Phong Chỉ Nhu ăn vào Liễm Tức Đan, trên đường đi không còn yêu thú quây nhiễu, tốc độ của hai người nhanh hơn rất nhiều.

Nửa ngày sau, hai người đi được khoảng một nửa hành trình, Diệp Viễn chợt ngừng lại.

“Sao lại không đi?” Phong Chỉ Nhu hỏi.

“Có đồ tốt!”

Nói xong, Diệp Viễn lên xuống mấy cái, đi vào trước một hang núi. Phong Chỉ Nhu cũng hết sức tò mò, thả người theo sau.

Phong Chỉ Nhu còn định hỏi lại, Diệp Viễn liền ra dấu im lặng, truyền âm nói: “Bên trong hang núi này hẳn là có một loại dược liệu tên là Tang Viên Hoa, có điều loại hoa này bình thường đều có Thiết Chưởng Phi Hùng thủ hộ.”

Phong Chỉ Nhu kinh ngạc nói: “Tại sao ngươi lại biết thế?”

“Một số dược liệu trân quý chẳng những có yêu thú xen lẫn, cũng có thực vật xen lẫn. chỗ này một mảnh rừng Thanh Đàn, chính là thực vật xen lẫn Tang Viên Hoa. Gỗ Thanh Đàn có thế bài tiết một loại chất lỏng thấm vào trong đất, mà loại chất lỏng này chính là chất dinh dưỡng đối với Tang Viên Hoa!” Diệp Viễn giải thích nói.

Nghe Diệp Viễn giải thích, Phong Chỉ Nhu trợn mắt há hốc mồm.

Nàng cảm giác Diệp Viễn không gì là không biết, không gì không làm được. Chỉ là trải qua một mảnh rừng Thanh Đàn mà thôi, thế mà hắn lập tức phát hiện ra Tang Viên Hoa cực kì hiếm thấy.

Là một luyện dược sư, Phong Chỉ Nhu đương nhiên nghe nói qua Tang Viên Hoa, là một loại dược liệu cấp hai vô cùng trân quý.

Chỉ là trên « Thảo Mộc Chính Điển » miêu tả về Tang Viên Hoa cũng không tường tận, hiến nhiên lúc tác giả viết cũng không có hiểu rõ xuất xứ và công dụng của loại hoa này.

Thứ mà ngay cả Đan Hoàng đều không rõ ràng, vậy mà Diệp Viễn thuộc như lòng bàn tay, vị lão sư phía sau hắn đến cùng là tồn tại nghịch thiên như thế nào đây!

Không nói đến vị lão sư kia, chính Diệp Viễn cũng mới mười lăm tuổi, dạng thiên tài gì mới có thể tại lúc mười lăm tuổi học được nhiều thứ như vậy?

Nhưng mà, Phong Chỉ Nhu kinh ngạc sẽ chỉ để ở trong lòng, ngoài miệng lại kinh thường nói: “Ngươi thì biết nhiều lắm! Một hồi nữa nếu tìm không thấy Tang Viên Hoa, xem ngươi nói thế nào.”

Diệp Viễn cười cười, cũng không giải thích, truyền âm nói: “Lát nữa ngươi dẫn Thiết chưởng Phi Hùng ra, ta đi lấy dược liệu.”

Phong Chỉ Nhu nghe xong lập tức lông mày xinh đẹp dựng lên, ngay cả truyền âm cũng quên, giận dữ nói: “Diệp Viễn, ngươi có lầm hay không? Một đại nam nhân như ngươi, luôn luôn để nữ nhân làm chuyện nguy hiểm! Muốn đi thì ngươi đi mà đi, ta mới không đi!”

Diệp Viễn một mặt vô tội nói: “Sư tỷ, ngươi đến là đế bảo vệ ta, lại nhẫn tâm nhìn ta đi chịu chết? Thiết chưởng Phi Hùng vậy nhưng là yêu thú nhị giai trung cấp, tốc độ nhanh lực lượng lớn, ta đi chẳng khác nào chịu chết!”

“Ta mặc kệ, dù sao ta cũng không đi!” Tính bướng bỉnh của Phong Chỉ Nhu nổi lên rồi.

“Rống!”

Đúng lúc này, một tiếng gầm lớn vang lên, tiếng cãi vã của hai người đã kinh động đến Thiết Chưởng Phi Hùng trong huyệt động!

Trong huyệt động đen như mực dần dần hiện ra một thân ảnh khổng lồ, đầy người lông xù, chính là một con Thiết Chưởng Phi Hùng trưởng thành.

“Nguy rồi, kinh động Thiết Chưởng Phi Hùng rồi, chạy mau!” Phong Chỉ Nhu quát một tiếng, xoay người chạy.

Chạy mấy bước, Phong Chỉ Nhu chợt phát hiện có chỗ là lạ. Vừa quay đầu lại, phát hiện Diệp Viễn căn bản không nhúc nhích!

“Diệp Viễn, ngươi còn đứng ngốc ở đấy làm gì? Chạy mau đi! Chúng ta không phải là đối thủ của Thiết Chưởng Phi Hùng!” Phong Chỉ Nhu hô lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK