"A! Ta hiểu rồi, thì ra hắn muốn chờ chính là Tống Tào đại sư!"
...
Lúc này, rốt cuộc có người kịp phản ứng, kinh hô lên.
Nếu như trước đó, chỉ với một pháp đập chết luôn Lôi Đao Vương Hành thì mọi người còn có thể tiếp nhận.
Hiện tại muốn khiêu chiến Tống Tào, vậy thì bọn hắn không thể nào tiếp thu được.
Dù sao nơi này là Cực Bắc thảo nguyên, động một tí là nâng đao giết người mới đúng là bình thường.
Thế nhưng trên Cực Bắc thảo nguyên, địa vị của Luyện Dược sư cực kỳ tôn quý.
Hoàn cảnh của Cực Bắc thảo nguyên ác liệt, linh khí mỏng manh, không thích hợp cho Luyện Dược sư trưởng thành.
Cho nên, phàm là nơi này xuất hiện một tên Luyện Dược sư thì địa vị sẽ vô cùng cao.
Bởi vì thật ra võ giả nơi này có yêu cầu đối với đan dược cao hơn.
Bọn hắn vì để sống sót, nhất định phải trải qua muôn vàn cuộc chém giết, hiển nhiên cũng sẽ cần càng nhiều đan dược.
Mà Tống Tào chính là một trong ba đại Đan thần lục tinh có thực lực mạnh nhất tại Cửu Lạc Tập.
Hắn gần như là đứng vị trí đỉnh phong tại Cửu Lạc Tập, hiện tại một tên tiểu tử không biết từ đâu xuất hiện, vừa mở miệng thì lập tức muốn khiêu chiến Tống Tào, thật sự quá không biết tự lượng sức mình.
Nghe thấy tiếng thán phục của đám người, Tống Tào làm một vẻ mặt đắc ý nói: "Tiểu tử, có nghe thấy hay không? Thực lực của lão phu tại Cửu Lạc Tập này đủ để xếp vào ba vị trí đứng đầu, cho dù là hai vị phía trước cũng không thể mạnh hơn so với lão phu bao nhiêu. Một tên tiểu tử mới ra đời như ngươi mà lại muốn khiêu chiến lão phu? Ha ha!"
"Chiến thư không phải đưa cho ngươi, là đưa cho sư tôn Cô Hồng Thiên Tôn của ngươi. Ngươi, còn chưa có tư cách để ta khiêu chiến." Diệp Viễn uống một ngụm rượu, thản nhiên nói.
Lời này không làm cho người ta kinh ngạc đến chết cũng không thôi!
Tất cả mọi người đều há to miệng, không dám tin nhìn về phía Diệp Viễn.
Thậm chí ngay cả Tống Tào cũng đột nhiên đứng ngây ra tại chỗ.
Sư tôn Cô Hồng Thiên Tôn của hắn là Luyện dược sư mạnh nhất Cửu Lạc Tập, không có người thứ hai.
Bởi vì, hắn là một vị Đan thần thất tinh duy nhất!
Ngay cả mấy vị Thiên Tôn khác của Cửu Lạc Tập nhìn thấy Cô Hồng Thiên Tôn cũng đều xưng huynh.
"A... Ha ha, tiểu tử, chẳng lẽ ngươi điên rồi sao? Khiêu chiến Cô Hồng sư tôn? Ai cho ngươi lá gan này?" Tống Tào cảm thấy hôm nay nghe được một chuyện buồn cười nhất từ trước đến nay.
Trong mắt hắn, Cô Hồng sư tôn chính là Thần, không cho phép kẻ khác khinh nhờn Thần!
Hiện tại lại có một tên tiểu tử muốn khiêu chiến Thần, đây là chuyện không thể nào chịu đựng nổi.
Diệp Viễn thản nhiên nói: "Ta biết sẽ không thuận lợi đến như thế, như vậy đi, ta đánh ra một đạo hỏa diễm, nếu như ngươi có thể chôn vùi nó thì coi như ta thua. Chuyện khiêu chiến này ta sẽ không đề cập tới nữa, còn đưa thêm cho ngươi một vò Hú Dương Chiếu."
"Ha ha ha..." Xung quanh cười vang một trận.
Bọn hắn đang cười Diệp Viễn vô tri, cười Diệp Viễn không biết tự lượng sức mình.
Ánh mắt Tống Tào lộ ra vẻ tươi cười, nghiền ngẫm, nói: "Tiểu tử, Luyện dược sư ở đất Cực Bắc chúng ta có lẽ so sánh về luyện đan sẽ không bằng nơi khác, thế nhưng cái Khống Hỏa Chi Thuật này thì những địa phương khác tuyệt đối không thể so sánh được, ngươi muốn đùa lửa cùng lão phu?"
Diệp Viễn thản nhiên nói: "Ngươi chỉ cần nói được hay là không được."
Tống Tào hừ lạnh nói: "Tốt, lão phu đáp ứng ngươi! Nếu như lão phu thua thì sẽ lập tức giúp ngươi giao chiến thư này! Nhưng mà, nếu là ngươi thua, rượu này..."
Điều hắn quan tâm nhất không phải thắng thua, mà là Hú Dương Chiếu.
Rượu này, quá thơm.
Diệp Viễn tiện tay đánh ra một chiêu, một cái vò xuất hiện trên bàn.