Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên lúc đó vang lên một tiếng gầm nhẹ phá vỡ đêm đen yên tĩnh.

Thuận theo tiếng gầm nhẹ kia, trên mặt đất bắt đầu vang lên những âm thanh rầm rập rầm rập khiến cho đám người Diệp Viễn bắt đầu cảm thấy da đầu tê dại.

Một bầu không khí đáng sợ lan tràn ra, cho dù bọn họ từng người từng người đều là những người tài cao gan lớn thì lúc này tim cũng đập nhanh hơn.

"Đến rồi!" Diệp Viễn trầm giọng nói.

Nhãn lực của hắn cực tốt, đã có thể thấy được đại quân cương thi như thủy triều đang mãnh liệt đi về phía bên này.

Tất cả mọi người đều hít một ngụm hơi lạnh, số lượng đại quân cương thi trước mắt thật sự quá mức kinh người.

Đưa mắt nhìn khắp nơi, ở đâu cũng chằng chằng chịt chịt cương thi khiến người ta có cảm giác bị áp bách mãnh liệt.

"Cái này… số lượng này thật sự quá đáng sợ? Chỉ cần mỗi người phun một ngụm nước bọt cũng có thể khiến cho chúng ta chết chìm mất!" Thịnh Tuấn nói.

"Bọn chúng không phải là người, là cương thi! Còn phun một ngụm nước bọt nữa, ngươi không cảm thấy kinh tởm à!" Hoa Thư Kiệt nhổ nước bọt nói.

"Các ngươi còn có tâm tư làm trò sao? Số lượng cương thi như vậy cho dù chúng ta bị ngã vào cũng bị dẫm nát mà chết!" Vệ Thành trầm giọng nói.

Một đám thi triều nhìn không thấy bờ, đem lại cho người ta cảm giác chấn động, thật sự quá rung động.

Ngay cả những trưởng lão Vô Tướng Cảnh, sắc mặt của mỗi một người cũng đều ngưng trọng như lâm đại dịch.

Thực lực của những cương thi này đều không mạnh, phần lớn đều là cấp sáu trở xuống. Nhưng số lượng đã đạt đến trình độ khủng khiếp như thế này thì số lượng đã đủ bù cho chất lượng.

Võ giả Vô Tướng Cảnh có rơi vào thì cũng thập tử nhất sinh!

"Xem hướng đi của bọn chúng, hẳn là Thủy Nguyên Thành. Xem ra bọn chúng muốn phát triển địa bàn!" Ngũ Tư Viễn trầm giọng nói.

Sắc mặt Diệp Viễn bình tĩnh, nhàn nhạt nói: "Mọi người cùng nhau lần theo hướng cương thi đang xông tới, không nên quay đầu lại! Chúng ta chỉ có thời gian một đêm, mọi người nắm chắc thời cơ không nên tham chiến."

Nói xong, đột nhiên dưới chân Diệp Viễn phát lực sau đó dẫn đầu chạy về phía thi triều!

Vương Tán thấy vậy sắc mặt đại biến, hướng theo bóng lưng của Diệp Viễn hô: "Thiếu chủ, chờ bọn ta với!"

Vương Tán cho rằng Diệp Viễn nhiều nhất cũng là ỷ lại vào hắc giao, tự bản thân nhất định có chút bản lĩnh nhưng đối mặt với đội quân cương thi như đại hải thế này thì làm sao đủ nhìn?

Vương Tán động thân hình một cái đuổi theo, Ngũ Tư Viễn theo sát phía sau.

Hắc Phong cũng giống như một trận gió, nhanh chóng đuổi theo sau Diệp Viễn.

Vệ Thành thấy vậy cười lạnh nói: "Thứ không biết sống chết, một tên Vô Lượng Cảnh cỏn con lại dám một người một ngựa tiên phong!"

Thịnh Tuấn cũng cười nói: "Tên tân thiếu chủ của Xích Hà này dường như có chút lỗ mãng! Ha ha, chỉ mong những cương thi kia hạ thủ lưu tình đừng tổn thương đến hắn mới phải."

"Bớt ở đây nói bóng nói gió đi, chúng ta cũng cùng lên thôi! Tên Diệp Viễn kia chết rồi thì chúng ta cũng không chiếm được chỗ tốt gì! Thực lực hắn có kém đi chăng nữa thì không phải cũng còn một con hắc giao cấp tám đại viên mãn sao? Có hắn ở đây, chuyến này của chúng ta coi như không bị lừa." Hoa Thư Kiệt nói.

Mọi người gật đầu, thân hình cũng nhanh chóng vọt về phía thi triều.

Nhưng thân hình bọn họ đi chưa được bao xa thì đồng loạt đều hơi khựng lại, biểu tình trên mặt vô cùng đặc sắc.

Ở đằng xa, Diệp Viễn một người một ngựa, chỉ thấy trường kiếm trong tay hắn quơ múa, vô số kiếm mang phát ra trong nháy mắt công kích đến đám cương thi kia.

"Xuy Xuy xuy..."

Kiếm mang của Diệp Viễn giống như đang cắt cỏ, trong nháy mắt cắt lấy một mảng lớn cương thi!

Trong lúc nhất thời, tứ chi của những cương thi cụt tay cụt chân kia bay loạn đầy trời, tình cảnh cực kỳ rung động.

Chỉ có một chiêu, Diệp Viễn trực tiếp mở ra một lỗ hổng cực lớn trong đám thi triều! Hắn cũng không dừng lại, trực tiếp vọt tới lỗ hổng vừa rồi.

Tinh Nguyệt Kiếm trên tay Diệp Viễn chính là một đại sát khí, chỗ nào nó đi qua liền gió thổi cỏ rạp, đánh đâu thắng đó.

Đám người Vệ Thành theo sát phía sau hoàn toàn bị sửng sốt.

Trong đám thi triều có mảng lớn là cương thi tầng năm, thực lực có thể so sánh với võ giả Vô Lượng Cảnh, vậy mà Diệp Viễn lại trực tiếp công kích coi thường cảnh giới của bọn chúng!

Dù gì Vương Tán cũng là võ giả Vô Tướng Cảnh, hắn đã sớm đuổi kịp Diệp Viễn.

Nhưng lúc này đây, trên mặt hắn thể hiện biểu tình cực kỳ khiếp sợ, cuối cùng trong nhất thời cũng quên mất phải xuất thủ.


Bỗng nhiên sau lưng hắn bị vỗ một cái, quay đầu nhìn lại thì chính là Ngũ Tư Viễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK