Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiệm vụ này Quân Thiên Vũ đã đưa ra hơn nửa năm nay, trước sau đều có không dưới năm cường giả Đan Tông nhận nhiệm vụ, nhưng mà đều là thất bại tan tác mà quay trở về.

Diệp Viễn vừa ra tay, đã đem ngọn nguồn chẩn đoán ra hết.

Công lực bậc này, quả thực là khiến cho đám người được gọi là cường giả Đan Tông phải xấu hố!

Tuy nhiên sau khi Diệp Viễn nghe câu chuyện này cũng thở dài.

Mặc dù Dư Minh không biết tình hình chi tiết, nhưng mà có một số suy đoán e rằng là cả thiên hạ này sớm đã biết rồi. Chỉ là Quân Thiên Vũ cường thế, nên Dư Minh không dám nói ra.

Quả nhiên là Quân Thiên Vũ đã bạc tình bội nghĩa với đại tiểu thư Đào gia, cuối cùng còn làm cho một đại gia tộc bị suy bại, cũng khó trách người ta lại dùng lời nguyền ác độc như vậy.

Đúng lúc này, một tiếng thở dài phát ra.

Quân Thiên Vũ thở dài nói: “Sự tình không phải như các ngươi nghĩ đâu! Ta đối với Đào Nguyệt Tường chỉ có tình huynh muội, chưa từng có ý đồ không an phận! Chín năm trước, nàng ta tỏ tình với ta, ta liền cự tuyệt nàng tại chỗ. Ta sợ

nàng suy nghĩ nhiều, nên đã ra ngoài ngao du. Cũng chính là lần trên đường ngao du đó, ta đã gặp và yêu Diệc Như. Từ khi ta gặp mặt nàng lần đầu tiên, ta đã hoàn toàn yêu nàng và thề sẽ ở bên nàng cả đời. Sau khi chúng ta kết thành phu thê, ta liền chán ghét cảnh phiêu bạt, nên đã trở lại định cư trong Cổ Phong Thành, ai có thể ngờ được…”

Nghe câu chuyện này, những nghi hoặc trong lòng Diệp Viễn liền sáng tỏ.

Hóa ra là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, cuối cùng lại biến thành một bi kịch nhân gian.

Có lẽ là Đào gia kia cũng quá đáng, nếu không cũng đã không hoàn toàn chọc giận vị sát thần Quân Thiên Vũ này.

Chỉ là đại tiếu thư Đào gia kia cũng quá tự cao và quyết tuyệt, Quân Thiên Vũ không vừa ý nàng cũng là có nguyên nhân.

“Dược sư, ta cầu xin ngươi hãy cứu Diệc Như! Chỉ cần ngươi có thể cứu nàng, điều kiện gì ta cũng sẽ đáp ứng! Ta vốn tưởng là có thế đem lại hạnh phúc cho Diệc Như, ai mà biết được thứ ta đem đến cho nàng tất cả chỉ là sự thống khố!” Mắt Quân Thiên Vũ rưng rưng, nắm lấy tay Diệp Viễn kích động nói.

Bất tri bất giác, Quân Thiên Vũ thậm chí còn sử dụng cả xưng hô “Dược sư”.

Dư Minh ở một bên sớm đã nhìn đến ngây người!

Hắn không thể nào tưởng tượng được một người giết người không chớp mắt như Quân Thiên Vũ, vậy mà cũng có một mặt mềm yếu như vậy.

Hắn cũng không ngờ được, y thuật của Diệp Viễn lại cao siêu như thế, có thể khiến cho một sát thần như Quân Thiên Vũ phải cầu xin giúp đỡ.

Giờ khắc này, rốt cuộc Dư Minh cũng biết được dựa vào đâu mà lúc trước Diệp Viễn lại nói với Cố Hồng câu kia rồi!

Nghĩ tới đây, hẳn không khỏi có chút ít mong đợi.

Xem ra cuộc đánh cược này, thật sự là đã đặt đúng rồi!

Diệp Viễn cười nói: “Phu thê Quân tiền bối tình thâm, Diệp mỗ làm sao có thể nhìn các ngươi âm dương cách biệt được?”

Quân Thiên Vũ giật mình nói: “Dược sư thật sự có cách? Có gì phân phó, mời Dược sư cứ mở miệng, cho dù là lên núi đao hay xuống biển lửa, Quân mỗ cũng sẽ xông vào!”

“Ha ha, Quân tiền bối quá lời rồi, có điều Hồn Khiên Mộng Diệp Chú này đúng thật là có chút phiền phức, còn phải làm phiền Quân tiền bối chuẩn bị một vài thứ.” Diệp Viễn cười nói.

“Ngươi mau nói, cần phải chuẩn bị cái gì?” Quân Thiên Vũ kích động nói.

Diệp Viễn liền biến ra một viên ngọc giản trong không trung, ở bên trong có khắc một vài cái tên, đưa cho Quân Thiên Vũ nói: “Những dược liệu cấp sáu này đều là thứ cần thiết, mặt khác còn cần một loại dược chủ, tên là Tịnh Thủy Hoa, loại dược liệu này không dễ tìm cho lắm.

“Tịnh Thủy Hoa? Thật là đúng lúc! Lúc trước có mời một luyện dược sư đến đây, chính là dùng Tịnh Thủy Hoa để luyện chê’ đan dược, đáng tiếc là một chút tác dụng cũng không có. Ta đi tìm hắn, hỏi một chút xem có còn Tịnh Thủy Hoa hay không! Vị huynh đệ kia, làm phiền ngươi đi một chuyến đến Kim Đỉnh Lâu, giúp ta mua những dược liệu này về. Ngươi yên tâm, điếm cống hiến phải tiêu tốn, ta trả người gấp đôi!”

Nửa câu sau của Quân Thiên Vũ là nói với Dư Minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK