Nếu không phải Diệp Viễn đã lĩnh ngộ ý cảnh Phong Chi Lưu Động, chỉ e lúc này đã là một cỗ tử thi.
Chín người này, tựa như chín ma quỷ đội địa ngục chui lên, tràn đầy mùi máu tanh.
Diệp Viễn đã liên tiếp bị đấy vào hiểm cảnh, nhiều lần suýt thì trúng chiêu.
“Ha ha ha, Diệp Viễn, mùi vị Huyết Ngục Lao Lung này dễ chịu chứ hả? Dù ngươi có thủ đoạn bằng trời mà không thể xuất ra được thì cũng khác gì phê’ vật? Vân Nhi là hi vọng của Thượng Quan gia chúng ta, ngươi lại dám giết nó! Ngày hôm nay, ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường, đưa ngươi đi chôn cùng Vân Nhi!”
Thượng Quan Văn Duệ đứng bên ngoài Huyết Ngục Lao Lung, không do dự vung kiếm lần nữa!
“Hoàng Cực Kiếm Pháp!”
Vẫn là chiêu kiếm kia, nhưng lần này uy lực của nó thật sự không gì sánh được!
Đây là chiêu mạnh nhất của Hoàng Cực Kiếm Pháp, từ tay Thượng Quan Văn Duệ xuất ra, uy lực mạnh đến làm người ta không thở nổi!
Một tia sáng xé rách không gian, đánh thẳng vào bên trong Huyết Ngục Lao Lung!
Uy lực của một kiếm này, mặc dù cách đại trận hộ thành, nhưng đám người sở Thạch vẫn có thể cảm nhận rõ ràng.
Một kích toàn lực của cường giả nửa bước Vô Lượng, uy lực lớn không tưởng!
Những người quan chiến thậm chí đều cảm thấy toàn bộ không gian nơi đây đang rung động.
“Diệp Viễn đại nhân!” sở Thạch nhìn thấy Diệp Viễn đang ở trong tuyệt cảnh, khan giọng hô lên.
Hắn tung người muốn nhảy vào đại
Ngay tại lúc này, Huyết Ngục Lao Lung bỗng có dị biến!
Một tia sáng xanh yếu ớt từ từ mạnh dần, sáng lên, quầng sáng màu đỏ máu đang đè ép Diệp Viễn dần trở nên mơ hồ dưới quầng sáng xanh kia.
“Rống!”
Một tiếng rồng ngâm trong trẻo vang dội toàn bộ Vô Phương Thành.
Hình dáng một con Thanh Long cực lớn gần như đã thành thực chất bay lên trời, quất một cái đánh toàn bộ chín gã cường giả nửa bước Vô Lượng quanh Diệp Viễn thành thịt nát.
Mà cái chết của chín người này không hề ảnh hưởng chút gì đến Thanh Long.
Trước mắt bao người, con Thanh Longkia trực tiếp đón nhận tia sáng đang xé rách không trung bay đến, sau đó hai bên mãnh liệt va vào nhau.
Giờ khắc này, không gian xung quanh gần như đã bắt đầu vặn vẹo!
Dư âm quá lớn truyền đến như tiếng sóng biển gào thét, đè ép tất cả mọi âm thanh của thế gian.
Những võ giả đang ở gần cuồng phong đều lập tức bị lực xung kích này diệt sạch, không kịp kêu một tiếng.
Những võ giả đứng xa hơn cũng bị lực này ném văng ra, không thể kháng cự dù chỉ một chút.
“Rắc… rắc rắc…”
Đột nhiên, từ đại trận hộ thành vang lên tiếng đổ vỡ.
Lực xung kích phát ra khi hai đạo công kích này va chạm nhau mạnh đến nỗi khiến đại trận hộ thành cũng phải vỡ vụn thành từng mảnh.
Rốt cuộc, dưới lực trùng kích đó, đại trận hộ thành đã ầm ầm đổ nát.
Đại trận hộ thành sừng sững mấy ngàn năm cứ thế hóa thành tro bụi.
Nhưng mà, cuộc đọ sức của hai đạo công kích này còn chưa kết thúc.
Thanh Long là do Diệp Viễn phát ra sau, nhưng lúc này nó đã có thể đánh ngược trở về công kích Thượng Quan Văn Duệ.
Con Thanh Long gần như đã thành thực chất này triệt để đánh tan công kích của Thượng Quan Văn Duệ, sau đó kéo theo uy thế cực kỳ mạnh mẽ xông thẳng về phía hắn!
Thượng Quan Văn Duệ đã choáng đến ngây người trước công kích của Diệp Viễn.
Một kích này quá cường đại!
Mạnh đến độ một cường giả nửa bước Vô Lượng như hắn cũng phải sinh lòng sợ hãi.
Gần như không có bất kỳ do dự nào, Thượng Quan Văn Duệ quay đầu bỏ chạy!
Nhưng tốc độ của hắn sao có thể so được với Thanh Long?