“Vân Thiên, mớ ra nhìn xem.” Lúc này, Mai Trăn lên tiếng.
Mạc Vân Thiên nghe lời mở bình thuốc ra, một cỗ mùi thuốc lập tức xông vào mũi.
Cập ŋhật truyện full nhanh nhất tại w*eb tamlinh247.com.vn
“Cái này… Đây là Giải Độc Đan cấp ba? Diệp sư đệ ngươi lấy từ đâu tới?” Mạc Vân Thiên nhìn thấy đan dược bên trong bình thuốc không khỏi kinh ngạc.
Võ giả đều không xa lạ gì đan dược, bình đan dược này của Diệp Viễn rõ ràng cũng là Giải Độc Đan cấp ba, nhưng lại hoàn toàn khác biệt so với đan dược mà bọn hắn mang tới.
Mặc dù còn chưa ăn, nhưng chỉ từ cỗ mùi thuốc kia Mạc Vân Thiên liền có thể cảm giác được, Giải Độc Đan này còn tốt hơn nhiều so với đan dược của các trưởng lão luyện chế.
Diệp Viễn cũng chỉ là một võ giả Linh Dịch cảnh, đan dược của hắn là từ đâu tới?
Đám đệ tử Mạc Vân Thiên bọn hắn không biết, nhưng Mai Trăn thân là trưởng lão, lại biết thân phận trưởng lão Đan đường trên danh nghĩa của Diệp Viễn, cho nên mới bảo Mạc Vân Thiên mở ra nhìn xem.
Thế nhưng khi nhìn thấy những viên Giải Độc Đan cấp ba này, Mai Trăn vẫn chấn kinh đến mức không nói lên lời!
Những đan dược này, chẳng lẽ đều là do chính Diệp Viễn luyện chế?
Mai Trăn rất rõ ràng, những trưởng lão Đan đường kia, cho dù là Thái Thượng trưởng lão Thiên Phong tự mình ra tay, cũng không luyện chế ra dạng Giải Độc Đan này được!
Bởi vì căn bản là đan phương của loại Giải Độc Đan này, u Vân tông không có!
Diệp Viễn biết loại đan phương mới này, Mai Trăn không kỳ quái, nhưng nếu như Diệp Viễn lấy thân phận Đan sư luyện chế ra đan dược cấp ba, vậy thì quá kinh người rồi!
Mai Trăn sống bao nhiêu năm nay, gặp qua rất nhiều Linh Dịch cảnh chiến đấu vượt cấp với Ngưng Tinh cảnh, nhưng xưa nay chưa thấy qua võ giả Linh Dịch cảnh nào có thể luyện chế đan dược cấp ba!
Mai Trăn còn là lần đầu tiên sinh ra một loại tâm lý kính úy đối với một võ giả Linh Dịch cảnh!
Diệp Viễn này, thật quá kinh người!
Vốn dĩ Diệp Viễn cũng không muốn làm người khác chú ý quá mức, nhưng là hắn ẩn ẩn cảm thấy Vân Mộng Sơn Mạch này hình như không quá bình thường.
Vì muốn đồng môn an toàn, cho nên vẫn lấy những Giải Độc Đan này ra.
Giải Độc Đan của hắn cũng không chỉ có tác dụng giải độc ở trên thân thể, mà độc chướng đối với thần hồn cũng có thể giải hết.
Dù sao Diệp Viễn cũng là tổ tông dùng độc, hắn nhìn qua một chút, liền biết những độc chướng ở chỗ sâu trong Vân Mộng Sơn Mạch, sợ là có thể tác dụng lên thần hồn, mới lấy ra Giải Độc Đan của mình.
Cũng bởi vì như vậy mà Vân Mộng Sơn Mạch có tên gọi này.
Một khi thần hồn của võ giả trúng phải độc chướng, sợ là sẽ lâm vào trong ảo giác hoặc là bị phát điên. Nếu không được cứu chữa kịp thời, cuối cùng sẽ bị độc chướng này tra tấn mà chết.
Diệp Viễn chỉ cười cười, nói với Mạc Vân Thiên: “Mạc sư huynh đừng hỏi, chẳng lẽ sư đệ sẽ còn hại ngươi hay sao?”
Mạc Vân Thiên xấu hổ một hồi, cười nói: “Sao Diệp sư đệ lại nói như vậy? Chỉ là ta quá kinh ngạc. Khụ khụ… Các vị sư đệ, mọi người phục dụng Giải Độc Đan của Diệp sư đệ đi. Đan dược của hắn… Dường như tốt hơn nhiều so với đan dược chúng ta mang tới!”
Mạc Vân Thiên đem đan dược phân phát cho những người khác, tự mình cũng ăn vào một viên.
Nuốt đan dược xuống, Mạc Vân Thiên mới phát hiện chính Diệp Viễn lại không ăn, không khỏi thắc mắc: “Diệp sư đệ, sao chính ngươi không ăn?”
Diệp Viễn cười nói: “Ta không cần, những chướng khí này vô dụng đối với ta.”
Mạc Vân Thiên sững sờ, quả nhiên phát hiện bên người Diệp Viễn có một ít khu vực chân không, những chướng khí kia vậy mà không cách nào đến gần thân thể Diệp Viễn!
*Cập nhật chương mới nhất tại tamlinh247.com.vn
Cái này… Quá thần kỳ!
“Không phải chứ? Diệp Viễn, vì sao những độc chướng này đều không đụng tới ngươi?” Mạc Vân Thiên kinh ngạc hỏi.
Diệp Viễn cười nói: “Trên người của ta có một món pháp bảo, có thể tránh đi những độc chướng này ”
Mạc Vân Thiên bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là thế!”
Diệp Viến nói lời nói dối này cũng là có thiện ý, căn bản trên người hẳn cũng không có pháp bảo gì.
Hoặc là nói, pháp bảo đó chính là thần hồn của hắn!