Diệp Viễn uy hiếp làm cho Tôn Mạn biến sắc.
Hắn hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Kẻ bất hiếu ngươi, còn muốn lẫn lộn trắng đen? Nếu không phải Thương Lan gần đây có chuyện quan trọng khác thì hôm nay ngươi phải chịu tử hình ngay tại chỗ!"
Diệp Viễn thản nhiên nói: "Tùy ngươi nói như thế nào, nhưng ngươi nhất định phải nhớ kỹ lời ta vừa nói."
Sau đó, hắn đảo qua mặt mọi người ở Dược Vương Điện, lạnh lùng nói: "Các ngươi, có một tính một, nếu thật sự Cơ Thương Lan ép buộc phục tùng hắn, ta không trách các ngươi. Nhưng, nếu ta phát hiện các ngươi có ai là đồng lõa của hắn... Cơ Thanh Vân ta lúc này thề, ngày sau nhất định huyết tẩy Dược Vương Điện!"
Trong lời nói của Diệp Viễn ẩn chứa ý sát phạt cực kỳ lạnh thấu xương, mọi người nghe được không khỏi phát rét.
Mọi người đều cảm nhận được quyết tâm của hắn!
Cuối cùng Diệp Viễn cũng trút ra được oán hận hơn hai mươi năm đọng lại trong lòng, làm cho tất cả mọi người xúc động.
Tình cảm chân thật đến mức có thể đả động người.
Hắn muốn thay cha báo thù, đương nhiên không có khả năng bất hiếu giết cha.
"Phải rồi, Thanh Vân Tử có tiếng trung nghĩa, làm sao có thể bất hiếu giết cha?"
"Lời nói vừa rồi của Thanh Vân Tử tuyệt đối là phát ra từ tâm can! Cơ Thương Lan bày mưu muốn hại chết cha con Cơ gia, hiện tại vậy mà còn muốn bôi đen Thanh Vân Tử, quả nhiên là vô sỉ!"
"Thanh Vân Tử căm ghét kẻ ác, từng diệt rất nhiều ác nhân, chính mình làm sao sẽ làm chuyện như vậy?"
Nghe được những giọng nói khe khẽ thì thầm xung quanh, sắc mặt Tôn Mạn hơi trầm xuống. Hắn không ngờ cục diện mình khổ tâm suy nghĩ vậy mà bị câu nói đầu tiên của Diệp Viễn phá vỡ.
Nếu thực lực của Diệp Viễn không mạnh, hắn có thể không kiêng nể gì mà đạp chết Diệp Viễn. Đáng tiếc chính là, trong một đêm Diệp Viễn tạo nên hai cường giả Hư Huyền, đây quả thực chính là chuyện nghe rợn cả người.
Ngoài Huống Thiên Minh, Diệp Viễn có ba cường giả Hư Huyền, đủ để chống lại các thế lực.
Kỳ thật, chính bản thân Khương Thái Thương và Võ La hiện tại cũng là như lạc trong mây mù. Loại cảm giác này, thật sự quá kỳ diệu.
Hai người họ có thiên tư cao, nhưng nếu muốn đột phá đến Hư Huyền Cảnh thì vẫn còn kém một chút.
Nhưng Thanh Nguyên Chú Thần Đan đột phá Hư Huyền do Diệp Viễn luyện chế lại thuận lợi đâm một tầng ngăn cách này!
Mấy ngày nay, Diệp Viễn bế quan bên trong Hạo Thiên Tháp, bày ra trận pháp ngăn cách cường đại, rốt cuộc cũng luyện chế ra Thanh Nguyên Chú Thần Đan đột phá Hư Huyền!
Khương Thái Thương và Võ La nằm mơ cũng không nghĩ tới, hai người bọn hắn chẳng những hoàn toàn khôi phục thực lực mà còn tiến thêm một bước, đột phá Hư Huyền Cảnh!
Tuy rằng mới vào Hư Huyền, thực lực thậm chí so với Nhạc Tân Bình còn không bằng.
Nhưng Hư Huyền Cảnh chính là Hư Huyền Cảnh, đây là sự tồn tại ở đỉnh cao nhất Thần Vực!
Đúng lúc này, phía trước xảy ra chấn động kịch liệt, nguyên lực cuồng bạo, giống như nước sông phá đê mà ra.
Cuối cùng thì đại trận viễn cổ khóa Vạn Cổ Dược Viên mở ra một chỗ hổng.
Vạn Cổ Dược Viên cuối cùng cũng mở ra!
Lần này, tất cả mọi người không kiềm chế được, giống như thủy triều đi tới Vạn Cổ Dược Viên.
Tôn Mạn hừ lạnh một tiếng, nói với Cơ Băng Vân: "Chúng ta đi!"
Nhạc Tân Bình oán hận liếc Diệp Viễn, nói: "Tiểu tử, xem như ngươi gặp may mắn! Chúng ta đi!"
Trong chớp mắt, hàng vạn võ giả tiến vào Vạn Cổ Dược Viên.
"Đại nhân, chẳng lẽ cứ như vậy thả bọn họ đi ư? Chúng ta hiện tại có tam đại cường giả Hư Huyền, còn sợ... đám tôn tử rụt đầu này?" Khương Thái Thương nói.
Diệp Viễn lắc đầu nói: "Thực lực Tôn Mạn ta rõ ràng nhất, hắn nếu không phải kiêng kị những người khác ngư ông đắc lợi, lại muốn bảo toàn thực lực tiến vào Vạn Cổ Dược Viên, lấy thực lực hai người các ngươi, căn bản không đủ để hắn nhìn vào mắt!”
Khương Thái Thương không khỏi cứng lại, không tin nói: "Lão Khương ta hiện tại tốt xấu cũng là Hư Huyền cường giả, không đến mức ngay cả lực đánh trả cũng không có chứ?"
Huống Thiên Minh đứng một bên thản nhiên nói: "Nếu ta không có bị thương, muốn giết hai người cũng không phí nhiều khí lực. Nhưng mà thực lực của ta ở trước mặt Tôn Mạn cũng không đủ!"
Khương Thái Thương và Võ La nghe xong thì không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Vốn đang đắc chí vì đột phá được Hư Huyền Cảnh, nháy mắt bị đả kích đến thương tích đầy mình.
Hư Huyền Cảnh cũng có phân chia cao thấp, nhưng là cũng không có cảnh giới phân chia cụ thể, thực lực cao thấp toàn bộ đều do võ giả tự mình cảm nhận.
Tôn Mạn từng là đệ nhị cường giả của Dược Vương Điện, thực lực gần với điện chủ Cơ Chính Dương, thực lực của hắn thế nào là có thể nghĩ ra.
Võ giả mới vừa vào Hư Huyền Cảnh ở trước mặt hắn căn bản là không ra được việc gì.
Ngao Khiên cũng cảm thán một tiếng nói: "Hai vạn năm lão phu không ra, không ngờ hiện giờ thực lực võ giả đã bỏ xa lão phu một mảng lớn!"
Diệp Viễn cười nói: "Ngươi cũng không cần tự coi nhẹ mình, chờ chúng ta tìm được Tuyệt Tâm Thảo mười vạn năm, cho dù ngươi không đạt được đẳng cấp Thập Đại Thần Vương thì cũng tuyệt đối không chút kém cỏi so với Tôn Mạn."
Hắn nói xong, Ngao Khiên cũng mang vẻ mặt chờ đợi nói: "Nói thật, nhìn dược hiệu của hai người này, ta thật chờ mong tác dụng của Hư Ngộ Thần Đan!"
Diệp Viễn cười cười, nói: "Hư Ngộ Thần Đan à, lấy trạng thái hiện tại của ta cũng luyện chế không ra, cần cảnh giới thần hồn tiến thêm một bước nữa mới được. Tốt lắm, chúng ta cũng vào đi thôi."
Sau một lúc, đã có rất nhiều võ giả vào Vạn Cổ Dược Viên. Diệp Viễn bọn họ đã chậm nửa nhịp.
…
Đi vào Vạn Cổ Dược Viên, cảm nhận được nguyên lực nồng đậm dao động dị thường, nhất thời làm cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái.
Nguyên lực cuồng bạo nháy mắt chui vào tứ chi Diệp Viễn, khiến cho hắn cảm thấy được ý niệm trong đầu hiện rõ vô cùng!
"Thật không hổ là Vạn Cổ Dược Viên, khó trách có thể sinh ra thiên tài địa bảo nhiều như vậy!" Võ La cảm thán nói.
Diệp Viễn nghe vậy gật đầu nói: "Vạn Cổ Dược Viên đã tồn tại vô số năm, cũng đã có vô số võ giả từng tiến vào bên trong. Nhưng khu vực những người này chân chính tới chỉ sợ không đủ một phần ngàn Vạn Cổ Dược Viên! Đồ vật chân chính, lấy thực lực hiện tại của võ giả Thần Vực căn bản vào không được!"
Ngao Khiên nói: "Đại nhân, bọn họ đều nói lần này có linh dược thần cấp xuất thế, có thật không?"
Lần này Vạn Cổ Dược Viên dị động đã hấp dẫn rất nhiều cường giả tiến đến. Chỉ là siêu cấp thánh địa đã có bốn nhà tới.
Loại đội hình này, từ mottj vạn năm trước khi Vạn Cổ Dược Viên mở ra đều không có.
Chỉ sợ không chỉ có thần cấp linh dược xuất thế mới có thể đưa tới nhiều thế lực cường đại như vậy?
Diệp Viễn nghe vậy khẽ cười nói: "Cho dù bọn họ chiếm được linh dược thần cấp thì lại có ai có bản lĩnh luyện chế ra đan dược? Huống hồ… dù vài vị kia có đến cũng không nhất định có thể lấy được linh dược thần cấp? Vạn Cổ Dược Viên chân chính đáng sợ ở chỗ, không phải do hoang thú mà là do linh dược thành tinh!"
Mọi người nghe xong lời Diệp Viễn nói thần sắc đều run sợ.
Bọn họ đều là người đã già, nhưng bọn họ mới lần đầu tiên nghe được cách nói này.
Chính là dựa theo tuổi tác thì Diệp Viễn cũng chỉ có thể là lần đầu tiên tiến vào nơi này, vì sao hắn lại biết rõ ràng như vậy?
"Đại nhân, vậy… hiện tại chúng ta nên làm thế nào?"Khương Thái Thương hỏi.