Trong đám người lại phát ra một hồi tiếng thán phục, Bành Yến còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, mắt bỗng nhiên tối sầm lại, một cái chân to xuất hiện trước mắt hắn, càng ngày càng lớn!
Thân hình Bành Yến bay ra ngoài lần nữa, trực tiếp ngã xuống khỏi lôi đài, lăn ra thật xa.
Không biết từ lúc nào Diệp Viễn đã tới trước mặt Bành Yến, nhằm vào giữa mặt, đạp hắn rơi xuống lôi đài.
“Phì
Trong đám người phát ra một hồi cười vang.
Đặc biệt là Hạng Hạo, trong lòng cực kỳ hả giận!
Đạp mặt xuống lôi đài, đây là lời nói Bành Yến đã sỉ nhục hắn trước đó.
Nhưng mà bây giờ, Bành Yến lại bị chính Diệp Viễn đạp mặt bay xuống lôi đài.
Đúng là quả báo!
Diệp Viễn này, thật đúng là nói được làm được. Lúc lên đài hắn nói muốn giúp Hạng Hạo đòi công đạo, bây giờ thật sự đòi được rồi!
Thật là không ngờ được, thực lực của Diệp Viễn này lại mạnh như thế. Lúc trước hắn còn xem thường Diệp Viễn, cho rằng Diệp Viễn khoác lác.
Bây giờ nghĩ lại, căn bản là người ta không thèm giải thích!
Võ giả cường đại, chưa bao giờ thổi phồng mình lên, mà là một cước đánh bật ra!
“Ha ha ha, Diệp Viễn làm rất tốt!
Thật là hả giận! Không phải là hắn thích giẫm mặt người khác sao, sao lại đế mình bị đạp rồi! Ha ha ha…” Bùi Văn Cường cười to nói.
Bùi Văn Cường cũng là kìm nén rất lâu rồi, hắn hoàn toàn được giải phóng theo một cước này của Diệp Viễn.
Sắc mặt Ngũ Kiếm Thanh vô cùng khó coi, hắn không thể nào ngờ được, Bành Yến cũng chỉ ở trên lôi đài được một vòng!
Một vòng thì cũng thôi đi, lại còn bị một tiểu tử Thần Du cảnh, dùng chân đạp vào mặt rồi ngã xuống.
Một cước này không chỉ là đạp vào mặt Bành Yến mà còn là mặt của Ngũ Kiếm Thanh hắn!
Có điều, Ngũ Kiếm Thanh có hơi kinh hãi với sự cường đại của Diệp Viễn.
Một tên tiểu tử Thần Du tầng bảy mà lại có thể đối chiến chính diện với Vô Lượng tầng bảy, đây quả thực là chuyện không dám tưởng tượng.
Hơn nữa không thể nghi ngờ, thật ra lần đối chiến lúc trước Diệp Viễn vẫn luôn chiếm thế thượng phong. Nếu không thì hắn làm sao có thể ổn định thân hình trước Bành Yến, hơn nữa còn một cước đạp Bành Yến xuống?
Gia hỏa Bùi Văn Cường kia, rốt cuộc là đã tìm được ở đâu một tên yêu nghiệt như vậy?
Bành Yến “vèo” một cái từ dưới đất vọt lên, nhưng mà trên mặt lại rõ ràng nhiều hơn một cái dấu chân to, nhìn qua cực kỳ khôi hài.
Mọi người nhìn thấy mặt của hắn, lại cười ầm lên.
Chín cước kia lúc trước nhìn qua thì chỉ có chút khó coi, kỳ thật không có bao nhiêu tác dụng đối với Bành Yến.
Có điều một cước này của Diệp Viễn lại là một cái dấu chân to, đó hoàn toàn là do máu tụ hình thành.
“Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta! Nỗi nhục ngày hôm nay, ngày mai ta nhất định sẽ trả lại gấp đôi!” Bành Yến không nhịn nổi nói.
“Diệp Viễn thắng! Số trận thắng liên tiếp, 11 trận!” Trọng tài Nghiệp Thành tuyên bố kết quả.
Diệp Viễn chiến thẳng Bành Yến đã trực tiếp thu được một nửa trận số thắng lợi của hắn.
Mặc dù Bành Yến thất bại, có điều ngày mai hắn vẫn còn có cơ hội khiêu chiến.
Nhìn dáng vẻ của hắn, dường như ngày mai vẫn còn muốn khiêu chiến Diệp Viễn.
Một cước của Diệp Viễn đã kết thù giữa hai người rồi.
“Một cước vừa rồi của hắn hẳn là đã dùng Chước Nhiệt Chân Ý? Còn một loại khác… lẽ nào là lực lượng của Chân Long? Diệp Viễn này, lại có lĩnh ngộ nghịch thiên đến vậy, có thể có được lực lượng của Chân Long! Đáng sợ hơn là, hắn lại có thể dung hòa được hai loại lực lượng cực đoan này! Chà chà, đối chiến vượt một đại cảnh giới, thế mà tiểu tử kia lại thật sự làm được!” Trong lòng Dương Văn Miếu thầm giật mình nói.