Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy động tác của Diệp Viễn, ngay cả Ngũ Huyền cũng nín thở.

Câu hỏi số một trăm ba mươi sáu, người ban bố nội dung mới biết được. Tuy là trưởng lão của công hội luyện dược sư, Ngũ Huyền lại không rõ nội dung trong ngọc giản cho lắm.

Diệp Viễn xem ngọc giản với tốc độ rất nhanh, chỉ dùng mấy hơi thời gian đã thả trở lại.

“Thế nào? Có nắm chắc hay không?” Ngũ Huyền không nhịn được lên tiếng hỏi.

Diệp Viền cười thần bí trả lời: “Ta xem qua cái khác trước đã.”

Ngũ Huyền thấy thế, không khỏi bật cười nói: “Ngươi tên tiểu tử này, vẫn mua mấy cái nhãn, thật không có biện pháp với ngươi! Mà thôi cũng được, ngươi xem trước đi.”

“Xì, không biết thì không biết, giả bộ thật giống! Dù ngươi là chuẩn Đan Vương cao cấp thì thế nào, năm năm nay có tổng cộng đến hơn mười vị cường giả Đan Hoàng khiêu chiến qua vấn đề số một trăm ba mươi sáu, trong đó bao gồm cả thành chủ đại nhân, thế nhưng không ai thành công. Chỉ bằng ngươi, có thế trả lời được sao?” Tào Phương mỉm cười nói.

Mặc dù lời nói của Tào Phương nghe không hợp tai, thế nhưng các luyện dược sư ở đây đều âm thầm tán đồng.

Hai người Nhậm Tinh Thuần và Đan Thần Tử, gần như là đại biểu cho trình độ tối cao của đan đạo ở Vô Biên giới.

Vấn đề mà ngay cả bọn họ cũng không giải đáp được, trên cơ bản đều rất khó giải quyết, có thể quy về một loại phỏng đoán kia.

Với cách phỏng đoán này, lấy trình độ ở Vô Biên giới, căn bản là không có cách nào giải đáp được.

Thế nhưng bọn hắn cũng không biết, trình độ đan đạo của Diệp Viễn vốn đã vượt ra khỏi trình độ của Vô Biên giới.

Diệp Viễn nhìn Tào Phương một cái, cũng cười nhạt nói: “Tào tam thiếu gia, nếu như ta có thể giải đáp vấn đề số một trăm ba mươi sáu này, Nguyên tinh mà hội trưởng đại nhân treo thưởng, một viên ta cũng không lấy, toàn bộ cho Tào gia các ngươi, thê’ nào?”

Tào Phương vừa nghe hai mắt lập tức híp lại, nói: “Ngươi có điều kiện gì?”

“Thả Thiên Phong trưởng lão ra, nhận lỗi với người, thế nào?” Diệp Viễn thản nhiên nói.

Tào Phương đã sớm ngờ tới trong lời nói của Diệp Viễn có điều bất thường, cười lạnh đáp: “Hừ, lão nhân kia khiêu chiến thất bại, còn muốn bêu xấu danh dự của Lâm Lang Các chúng ta, làm sao có thể cứ như vậy tha cho hắn. Tào gia chúng ta sừng sững mấy nghìn năm ở Vô Phương Thành, chính là dựa vào hai chữ uy tín, muốn thả hắn sao có thể dễ dàng như vậy? Trừ phi lão nhân kia chịu đứng ra, thừa nhận chính mình nói xấu Tào gia.”

Tào Phương thấy Diệp Viễn đã có ý định từ trước, cũng không chịu nghe theo lời của Diệp Viễn, lấy hai chữ “danh dự” để nói về chuyện này.

Hắn vốn tưởng rằng Diệp Viễn sẽ nổi trận lôi đình, thế nhưng Diệp Viễn chỉ khẽ gật đầu một cái rồi nói: “Vậy thì không còn cách nào khác nữa, giờ tam thiếu gia ngài cố gắng gom góp Nguyên tinh nhanh đi, ta sợ một lúc nữa Tào gia các ngươi không lấy đủ Nguyên tinh ra được.”

Diệp Viễn vẫn một bộ khí định thần nhàn, tựa như tất cả vẫn ở trong lòng bàn tay hắn.

Nhìn dáng vẻ của hắn thì cảm thấy giống như trong mắt hắn vấn đề số một trăm ba mươi sáu ở tầng thứ bảy là một đống Nguyên tinh vậy.

Đương nhiên, đây chỉ là đối với người khác mà thôi.

Trên thực tế, mấy vấn đề này đúng là một đống Nguyên tinh trong mắt Diệp Viễn.

Mục đích của Diệp Viễn rất đơn giản, chính là khiêu chiến Thiên Vấn Tường, khiêu chiến đến lúc Tào gia phá sản!

Những giải thưởng Nguyên tinh là do Tào gia đến quản lý, thế nhưng cũng sẽ không đặt ở một chỗ trong kho. Tất nhiên Tào gia sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy, chắc chắn bọn họ sẽ dùng số Nguyên tinh đó để làm những chuyện khác.

Thế nhưng mấy ngàn năm qua, chỉ cần luyện dược sư trả lời được đúng vấn đề trên Thiên Vấn Tường, Tào gia sẽ trả toàn bộ số tiền treo giải thưởng, chưa từng có một chút thiếu sót nào.

Dù cho người đưa ra vấn đề đã là một người chết.

Cũng chính bởi vì như vậy, Tào gia mới có thế báo đảm sự tin tưởng của mọi người vào danh dự của bọn họ.

ở trên đường Diệp Viễn đã sớm biết uy tín và danh dự của Tào gia đã thâm nhập sâu vào nhân tâm tất cả mọi người, cho nên không chọn cách lấy cứng đối cứng, đưa ra nghi vấn về uy tín danh dự của Tào gia.

Nói vậy, người khác căn bản sẽ không tin tưởng, ngược lại hắn sẽ trô thành một tiểu nhân phỉ báng Tào gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK