“Hừ! Các ngươi giết ba huynh đệ Tô gia, lại muốn cứ rời đi như thế, có phải quá không để ta ở trong mắt hay không?” Diêu Thiên thấy thế hừ lạnh nói.
Khí thế Hóa Hải cảnh lần nữa phóng thích ra, ép cho đám người không thở nối.
“Làm sao? Chẳng lẽ Diêu trưởng lão còn muốn giết toàn bộ chúng ta, báo thù cho ba huynh đệ bọn họ? Ta nhớ được người nào đó đã nói, có người có thể ở trước mặt hắn động đến một cái lông tơ của anh em nhà họ Tô, hẳn lập tức vỗ mông xéo đi. Thì ra trưởng lão tông môn nói chuyện, cũng giống như đánh rắm ấy!” Diệp Viễn cười lạnh nói.
Diêu Thiên nghe vậy không khỏi cứng lại, mới vừa rồi hắn còn nghĩ đến qua loa đi chuyện này, lại không ngờ Diệp Viễn vẫn còn chưa quên, lại đem chuyện này lật ra.
Lần này, mặt mũi trưởng lão tông môn của hắn, triệt để mất hết!
“Hừ! Chuyện của Tô gia ta mặc kệ, tự sẽ có người để ý tới! Tiểu tử thối, ngươi đợi tiếp nhận lửa giận của u Dương gia đi!” Diêu Thiên tìm cho mình một cái bậc thang để đi xuống.
“Chuyện này cũng không làm phiền đến Diêu trưởng lão phí tâm, trời có sập xuống, tự có Diệp Viễn ta tiếp lấy!”
Nếu là trước hôm nay, Diêu Thiên chắc chắn sẽ khịt mũi coi thường câu nói này.
Thế nhưng hôm nay, thủ đoạn của Diệp Viễn tầng tầng lớp lớp, rõ ràng chỉ có thực lực Linh Dịch tầng hai, lại làm cho ngay cả Hóa Hải cảnh như hắn cũng cảm thấy vô cùng khó giải quyết.
Lời tuy cuồng vọng, nhưng Diệp Viễn hoàn toàn chính xác có cái để mà cuồng vọng.
Thế nhưng, hắn cũng không có ý định cứ như vậy buông tha cho Diệp Viễn, nếu không mặt mũi trưởng lão của hắn để đi đâu?
“Nếu chuyện bên này đã xong, vậy chúng ta xử lý đến tông môn nội vụ! Diệp Viễn, ngươi tư trộm đan phương của tông môn, lưu truyền tại thế tục, tội không thể tha thứ! Vốn dĩ ta tới tiếp dẫn các ngươi tiến vào tông môn, thân là trưởng lão, hiện tại ta không thể không áp giải ngươi tiến vào tông môn, chờ đợi tông môn định đoạt! Ngươi tự động thúc thủ chịu trói, hay là để ta phải động thủ?” Lúc này Diêu Thiên lại khỏi phục thành trưởng lão của tông môn không ai bì nổi rồi.
Chuyện của Tô gia kết cục đã định, cho dù là hắn cũng không thế thay đối được.
Nhưng nếu để cho Diệp Viễn cứ thế nghênh ngang tiến vào tông môn, không nói những cái khác, u Dương Minh bên kia cũng không dễ bàn giao.
Chỉ có áp giải Diệp Viễn tiến vào tông môn, mới có thể để cho trên mặt hắn đẹp mắt một chút.
Diêu Thiên vừa mới nói xong, nhiệt độ trong đại sảnh bỗng nhiên trầm xuống rất nhiều.
Tất cả mọi người hiểu ra, đây là Diêu Thiên đang giết gà dọa khỉ!
Một bên là nhằm vào hoàng thất, một bên lại là nhằm vào Diệp Viễn, nhất tiễn song điêu!
Hơn nữa nếu như mang tội danh này tiến vào tông môn, đoán chừng Diệp Viễn rất khó toàn thân trở lui.
Diệp Viễn nghe vậy, bỗng nhiên nhoẻn miệng cười nói: “Vậy ta liền đến lĩnh giáo một chút cao chiêu của Diêu trưởng lão! Mọi người rời khỏi nơi này trước đi, Diêu trưởng lão vừa động thủ, chỉ sợ là chó gà cũng không tha đâu! Bệ hạ, ta giao cha con Vạn Đông Hải cho ngươi, cũng đừng để cho ta thất vọng!”
Đám người nghe vậy, trong lòng vô cùng cảm động.
Đây là Diệp Viễn không muốn thương tổn đến những người vô tội, Hỏa Hải Cảnh ra tay uy lực cực kỳ cường đại. Mới vừa rồi ra tay với Diệp Hàng một chút kia, coi như là đã hạ thủ lưu tình.
Mặc dù biếu hiện cua Diệp Viên vô cùng yêu nghiệt, nhưng chân chính đối mặt với cường giả Hóa Hải cảnh như Diêu Thiên, Diệp Viễn không thể nào là đối thủ của hắn.
“Viễn… Viên nhi!” Diệp Hàng yêu thương Diệp Viễn nhất, tất nhiên không chịu rời đi một mình.
Diệp Viễn cười với phụ thân một tiếng, nói: “Yên tâm đi, hắn không dám giết ta! Đánh không lại, nhiều nhất là ăn chút đau khổ thôi. Phụ thân rời khỏi nơi này trước, ta tự có phân tấc.”
Nhìn thấy ánh mắt kiên định kia của Diệp Viễn, Diệp Hàng gật đầu nói: “Ngươi cẩn thận một chút!”
Đám người rời đi Túy Tinh Lâu, vốn dĩ tụ tập dưới một mái nhà ở đại sảnh, lúc này chỉ còn lại có Diệp Viễn và Diêu Thiên.
Diêu Thiên cũng không có ngăn cản những người khác rời đi, cũng không có để ý sống chết của Vạn Đông Hải, hắn chỉ cần Diệp Viễn nằm sấp ra ngoài!
“Ngay cả Tịnh Đàn Thánh Hỏa cũng xuất ra rồi, nếu như ta đoán không sai, lá bài tẩy của ngươi hẳn là đã dùng hết rồi đi? Ngươi định dùng thủ đoạn gì tới đối phó ta đây?” Diêu Thiên thản nhiên nói.
“Hứ, như vậy đến lôi kéo ta, ngươi không cảm thấy quá ngây thơ sao? Hay là nói, Diêu trưởng lão sợ?” Diệp Viễn cười lạnh nói.
“Buồn cười! Ngươi cảm thấy Hóa Hải Cảnh, sẽ sợ một tên võ giả Linh Dịch Cảnh như ngươi sao?”