Độ khó luyện chế Ngân Nguyệt Điểm Tinh Đan thuộc về trung đẳng, so với Tử Ngọ Thiên Tâm Đan thì dễ hơn một chút.
Dựa vào thực lực của Hiên Vũ, cũng không cần quá nhiều thời gian.
Sau hơn hai canh giờ, Hiên Vũ luyện thành đan.
Tiêu Phong thở dài nói: “Hiên Vũ dược sư quả nhiên không hổ là nhị trưởng lão của Đan Tháp, chiêu thức Càn Khôn Đằng Na Thủ, thật là xuất thần nhập hóa! Ngân Nguyệt Điểm Tinh Đan này, e là kém nhất cũng là cực phẩm?”
Hiên Vũ cười ha ha nói: “Lão phu bêu xấu rồi, không biết Diệp dược sư có cao kiến gì?”
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Tạm được đi. Có một chỗ rất nhỏ còn chưa đúng chỗ, có điều chắc cũng gần thần phẩm.”
Tiêu Phong nghe thế, bắp thịt trên mặt run lên, dám đánh giá Hiên Vũ dược sư như thế, sợ rằng cũng chỉ có Diệp Viễn?
Ninh Tư Ngữ cười rạng rỡ nói: “Sư tôn, vừa rồi hắn chính là nói đan của người không đáng một đồng! Dựa theo lời hắn vừa mới nói, người nào chỉ là có chút không đúng chỗ, mà nhất định là không biết luyện đan!”
Mắt Hiên Vũ sáng lên, nói: “Ồ? Vừa rồi Diệp dược sư nói như thế nào?”
Khóe miệng Diệp Viễn giật một cái, vừa rồi hắn chỉ là giải thích cho nàng và Tiêu Phong nghe.
Hiên Vũ tốt xấu gì cũng là dược sư đan đạo, cũng cần mặt mũi, không ngờ được nha đầu này lại không biết nặng nhẹ như thế, nói ngay trước mặt ông ấy.
Ninh Tư Ngữ cũng không giấu diếm, thuật lại một lần lời của Diệp Viễn.
Hiên Vũ càng nghe, thần sắc càng là ngưng trọng.
Đến cảnh giới này của ông, sự lý giải đối với đan đạo đương nhiên không phải là thứ người thường có thể so sánh.
Cho dù là Tiêu Phong, ở trước mặt ông cũng chỉ như một đứa trẻ.
Nhưng mà những điều tỉ mỉ Diệp Viễn nói, đều là ông chưa từng chú ý tới.
Một ít lý giải về đan đạo ở trong đó, thậm chí ngay cả ông cũng hoàn toàn không thể lĩnh hội được!
Nhưng mà dựa vào kiến thức của ông, đương nhiên có thể phân biệt được, rốt cuộc Diệp Viễn nói có đúng hay không.
Ông dám khẳng định, dựa theo phương pháp luyện chế của Diệp Viễn, phẩm chất nhất định sẽ nâng cao một bậc!
Mặc dù đạt đến tầng thần phẩm, phẩm chất tăng lên nhỏ, nhưng mà hiệu quả lại khác nhau một trời một vực!
Đạo cảnh, lại khủng bố đến thế sao?
Ngân Nguyệt Điểm Tinh Đan này là đan dược sở trường của ông, không ngờ được lại có nhiều chỗ sai lầm như vậy!
“Diệp dược sư quả nhiên không hổ là đạo cảnh dược sư, gặp gì biết nấy! Lão phu thụ giáo!” Hiên Vũ nói.
Lông mi Diệp Viễn nâng lên, nghi ngờ nói: “Đạo cảnh?”
Hiên Vũ kinh ngạc nói: “Sao thế, lẽ nào ngươi lại không biết cảnh giới của mình?”
Diệp Viễn cười khổ nói: “Đột phá của ta cũng là cơ duyên xảo hợp, không hề biết gì về cảnh giới này, xin tiền bối giải thích nghi vấn.”
Hiên Vũ không khỏi cạn lời, đến đạo cảnh cũng không biết, thế mà lại có thể đột phá.
Có điều suy nghĩ một chút cũng phải, loại tầng như Diệp Viễn trừ phi là đồ đệ đại năng đỉnh cấp, nếu không thì làm sao có thể biết đến sự tồn tại của đạo cảnh?
Ngay sau đó Hiên Vũ cũng không giấu giếm, giải thích đạo cảnh cho Diệp Viễn nghe.
Sau khi Diệp Viễn nghe xong, cuối cùng cũng hiểu cảnh giới bây giờ.
Xem ra bản thân mình lấy tu đan đạo làm trọng, khi xuất ra Thập Phương Đoạt Thiên Thuật, cũng đã rất gần đạo cảnh.
Thông qua sự tích lũy ở Thông Thiên Giới, cuối cùng đột phá ở Ma Tộc.
Diệp Viễn chắp tay nói: “Tạ tiền bối giải thích nghi hoặc, bây giờ tới phiên ta luyện chế Ngân Nguyệt Điểm Tinh Đan, tại hạ bêu xấu rồi.”
Hiên Vũ lại túm lấy Diệp Viễn nói: “Diệp dược sư chờ đã.”
Diệp Viễn nghi ngờ nói: “Sao thế?”
Hiên Vũ nói: “Thời gian gần đến rồi, họn họ chắc sắp đến đó.”
Đúng lúc này, chưởng quỹ đi vào bẩm báo, nói bên ngoài có bốn người trẻ tuổi đến.
Vừa vào nhìn, Ninh Tư Ngữ suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Đại sư huynh, nhị sư huynh, tam sư huynh, tứ sư huynh, sao mọi người đều tới đây?”
Diệp Viễn nhìn trận đồ này, nào có thể còn không rõ, không khỏi cười khổ nói: “Tiền bối, người đây là mượn chuyện luận bàn, để cho ta giúp người dạy đồ đệ mà!”
Đại sư huynh nhướng mày, hừ lạnh nói: “Dạy đồ đệ? Một đan thần tam tinh nho nhỏ, lại dám nói lớn như thế mà không thấy ngượng!”
“Sư tôn, thân phận người tôn quý, sao có thể luận đàn luyện đan với một đan thần tam tinh?” Tam sư huynh nói.
“Sư tôn, người bảo chúng ta đến, là để xem một tiểu tử tam tinh luyện đan? Đây… đây không phải là lãng phí thời gian sao?” Tứ sư huynh cũng nói.
Chỉ có nhị sư huynh nhìn Diệp Viễn từ trên xuống dưới, không nói thêm gì.
Nhưng mà trong mắt hắn, cũng tràn ngập vẻ hoài nghi.
Thật sự là Diệp Viễn quá trẻ, hắn thật không cách nào tưởng tượng, một người trẻ tuổi như thế này, lại có thể luyện chế ra thần phẩm Liệt Phong Thiên Thạch Đan!
Hiên Vũ thổi râu mép một cái, hừ lạnh nói: “Mấy người các ngươi, theo lão phu mấy năm nay, đã trở nên có chút không coi ai ra gì rồi! Diệp dược sư, đến vi sư cũng phải kính hắn ba phần, các ngươi lại dám bất kính với hắn?”
Bốn người sư huynh đệ thấy sư tôn tức giận, không khỏi biến sắc, từng người yên lặng cúi đầu.
Có điều trên mặt bọn họ vẫn là viết thật to chữ “không phục”, đế kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra.
Bốn sư huynh đệ này, đại sư huynh, nhị sư huynh đều là đan thần tứ tinh, tam sư huynh, tứ sư huynh cũng đều là tam tinh đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, sao có thể phục Diệp Viễn?
Hiên Vũ thấy thần sắc bọn họ, còn muốn nổi giận, lại bị Diệp Viễn ngăn lại, cười nói: “Tiền bối, không trách người không biết. Ngươi để cho đan thần tứ tinh tới quan sát đan thần tam tinh luyện đan, dù là ai cũng sẽ sinh lòng bất bình.”
“Ha ha, coi như ngươi tự biết mình!” Đại sư huynh cười lạnh nói.
Diệp Viễn liếc hắn một cái, cười nói: “Như vậy đi, ta cũng không bắt buộc các ngươi. Ta và sư tôn các ngươi đấu mười đan phương, nếu như ta có một đan dược phẩm chất thấp hơn sư tôn các ngươi, ta dập đầu tạ tội với các ngươi, được không?”
“Cuồng vọng!”
“Vô tri!”
“Không biết trời cao đất rộng!”
Diệp Viễn nói lời này, lập tức khiến bốn người nổi giận.
Ngay cả bản thân Hiên Vũ, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh dị.
Tiểu tử này, thật là tự tin!
Ông biết đạo cảnh lợi hại, nhưng mà lợi hại thế nào, ông cũng chưa từng thấy qua.
Chính bởi vì khó có được đạo cảnh, ông mới gọi mấy đồ đệ này tới quan sát học tập.
Mười đan phương này, cũng đều là ông lựa chọn kỹ càng, một cái so với một cái lại khó hơn.
Người có lúc ra tay nhầm, ngựa có lúc cất vó sai, tiểu tử này tự tin với mình như vậy sao?
“Ha ha, ta đồng ý! Ta đồng ý! Diệp dược sư, giáo huấn nhóm sư huynh của ta cho tốt, để bọn họ biết cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!” Ninh Tư Ngữ chỉ sợ thiên hạ không loạn, vỗ tay khen hay nói.
Mặt đại sư huynh tối sầm, không vui nói: “Tiểu sư muội rốt cuộc là bên nào vậy, thế mà lại cùi chỏ hướng ra ngoài!
Ninh Tư Ngữ lè lưỡi một cái nói: “Muội đương nhiên là ở bên sư tôn, nhưng mà sư tôn muốn thắng Diệp Viễn dược sư, thật sự rất khó!”
Diệp Viễn chỉ cười cười, nói với Hiên Vũ: “Tiền bối, mở lò!”
Lòng bàn tay Hiên Vũ chấn động, Ngân Nguyệt Điểm Tinh Đan bay ra, rất rõ ràng là một viên thần phẩm!
Đại sư huynh nhìn thấy thần phẩm Ngân Nguyệt Điểm Tinh Đan, lập tức cười lạnh nói: “Nhìn thấy chưa? Đây mới là thật sự là thực lực! Sư tôn đã luyện chế ra thần phẩm Ngân Nguyệt Điểm Tinh Đan, ta xem ngươi làm thế nào để vượt lên trước ông! Chỉ là đan thần tam tinh, thực sự là vô tri tới cực điểm!”
“Tiểu tử, nói khoác đau đầu lưỡi đúng không? Trực tiếp quỳ xuống dập đầu đi!” Tam sư huynh cũng nói.
Diệp Viễn bật cười nói: “Ai nói với các ngươi, thần phầm là không có cách nào vượt qua được nữa?”