Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viễn cười nói: “Không phải Lữ trưởng lão không có mặt mũi chỉ là tiểu nhân lộng hành giữa đường. Ở chỗ ta có mấy viên đan dược, xin Lữ trưởng lão vui vẻ nhận lấy.”

Nói rồi, Diệp Viễn lấy ra mấy cái bình nhỏ, đưa tới.

Lữ trưởng lão vừa nhìn, sắc mặt không khỏi đại biến, vội vã từ chối nói: “Không công không hưởng lộc, Diệp Dược Sư, đan dược này quá trân quý.”

Diệp Viễn nhìn ra, trên mặt Lữ trưởng lão này tử khí vờn quanh, hiển nhiên là thọ nguyên sắp hết, cho nên hắn tặng một ít đan dược kéo dài tuổi thọ.

Dựa vào thủ đoạn của Diệp Viễn, đương nhiên lấy ra không phải phàm phẩm, Lữ Triết nào dám nhận.

Diệp Viễn cười nói: “Lữ trưởng lão, không nói đến ngài đã từng giúp ta, ta và Tiêu huynh tình như thủ túc, ngài là sư tôn của hắn, đương nhiên cũng là trưởng bối của Diệp mỗ. Nếu như ngài không nhận vậy thì chính là khinh thường Diệp mỗ.”

Tiêu Phong nghe nói như thế, trong lòng mới buông lỏng, biết rõ Diệp Viễn không tức giận, cũng khuyên: “Sư tôn, ngài hãy nhận lấy đi.”

Lữ Triết thấy Diệp Viễn nói đến mức độ này rồi, cũng chỉ thể nhận lấy.

“Ha ha, Mộc đường chủ thực sự là có thủ đoạn!”

Trong đại sảnh chỉ còn lại Mộc Phong và Diệp Viễn, Diệp Viễn nhìn đối phương, cười lạnh nói.

Mộc Phong cười nói: “Diệp tiểu hữu bớt giận, chuyện này là Phong mỗ sai, Phong mỗ xin lỗi ngươi.”

Diệp Viễn uống một ngụm trà, thản nhiên nói: “Mộc đường chủ làm sai chỗ nào, ta còn phải cảm ơn Mộc đường chủ mới đúng.”

Mộc Phong cười nói: “Ta biết mấy đường chủ khác đều đã tới tìm Diệp tiểu hữu, Thanh Phong Đường chúng ta cũng đúng là đã đắc tội ngươi. Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, chuyện Diệp tiểu hữu gặp phải, bất kể ở đường khẩu nào, sợ rằng cũng sẽ xảy ra. Nhưng mà Thanh Phong Đường chúng ta có duyên sâu xa với Diệp tiểu hữu, chướng ngại trong hợp tác cũng ít đi, không phải sao?”

Điểm này, đương nhiên trong lòng Diệp Viễn biết rõ.

Chỉ là chuyện xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi, làm gì có nếu như.

Nếu như năng lực hắn không đủ, chẳng phải cũng sẽ chết dưới tay Giang Hoa sao?

“Để Tiêu Phong đảm nhiệm hộ pháp, đương nhiên là do nể mặt mũi Diệp tiểu hữu, có điều cũng không phải hoàn toàn như vậy. Ta định để cho hắn thường trú ở hoàng thành Thiên Ưng, chuyên phụ trách công việc hợp tác. Chuyện này để hắn tới phụ trách, đương nhiên là thích hợp nhất, không biết ý của Diệp tiểu hữu thế nào?

Nghe lời này, Diệp Viễn không khỏi động lòng.

Thiên Ưng hợp tác với Vạn Bảo Lâu, bất kể phái ai tới, đều không tránh khỏi đủ loại động chạm.

Ai có chủ của người đó, đây là chuyện không thể nào tránh khỏi.

Nhưng mà nếu như người này là Tiêu Phong thì đương nhiên chuyện này sẽ khác.

Thấy Diệp Viễn động lòng, Mộc Phong lại cười nói: “Hơn nữa, Diệp tiểu hữu và Thanh Phong Đường chúng ta có duyên rất sâu, Tạ Tĩnh Nghi và Lương Uyển Như bây giờ đều ở dưới danh nghĩa của Thanh Phong Đường ta. Ta thấy thiên tư bọn họ đều rất không tệ, ta định đón bọn họ tới đế đô, đặc biệt bồi dưỡng.”

Vẻ mặt Diệp Viễn ngưng trọng nhìn Mộc Phong, Mộc Phong vẫn là một bộ dáng vẻ cười tủm tỉm.

Đột nhiên, Diệp Viễn nhếch miệng cười, nói: “Điều kiện của Mộc đường chủ khiến ta không có cách nào cự tuyệt!”

Diệp Viễn không thể không thừa nhận, Mộc Phong này là một nhân vật lợi hại.

Không phải võ lực hắn cao bao nhiêu mà là hắn nắm lòng người tương đối chuẩn.

Gia hỏa này, đã mò thấy tính cách của bản thân mình!

Các đại thế lực khác cũng dùng đủ loại điều kiện ưu việt để đả động mình, nhưng mà Mộc Phong thì khác.

Hắn nhìn ra Diệp Viễn rất coi trọng người ở bên cạnh, thậm chí còn coi trọng bằng hữu hơn cả quyền lợi.

Nếu không, Diệp Viễn cũng sẽ không ở Giang phủ phẩy tay áo bỏ đi.

Mộc Phong tiền trảm hậu tấu, đương nhiên Diệp Viễn khó chịu, nhưng mà hắn càng vui mừng cho Tiêu Phong hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK