Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuồng Đao Quỷ Tôn cũng quát lên một tiếng, rồi cầm đao đuổi theo và nói: “Chạy đi đâu!”

Ba vị cường giả Đại Thiên Tôn toàn bộ đều đuổi theo vào trong hang động.

Tai họa lớn của thế giới Tiên Lâm cuối cùng cũng tạm thời dừng lại.

Không gian bắt đầu từ từ hồi phục lại, tất cả mọi thứ đều sẽ trở lại bình tĩnh.

Nhưng lúc này, tất cả mọi người ở chấp pháp đường mặt mày đều tái nhợt như tờ giấy.

Đối diện với một sức mạnh có thể hủy diệt trời đất này, sức mạnh của bọn họ yếu ớt như một con kiến vậy.

Đối mặt với nguy cơ bị diệt thế như vậy, bọn họ yếu đuối và bất lực biết bao.

Điều duy nhất mà bọn họ có thể làm là im lặng chờ đợi.

“Kiếp nạn này… không biết là thế giới Tiên Lâm có thể gắng gượng qua được không.” Sắt mặt Phương Thiên tái nhợt rồi nói.

...

Cảm giác được cuộc chấn động đáng sợ kia đã dừng lại, Diệp Viễn cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Phụt!”

Diệp Viễn cứ liên tục phun hết ngụm máu này đến ngụm máu khác ra, bị thương cực kỳ nghiêm trọng.

Mặc dù không gian Thần Văn rất lợi hại, nó vẫn mỏng manh vô cùng khi đối mặt với một sự tồn tại như cường giả Thiên Tôn.

“Thực lực của ta còn quá yếu! Tiên Lâm lão quỷ chết tiệt, rốt cuộc là ông định làm cái gì vậy?” Diệp Viễn gào to lên.

Trong thức hải, Vô Trần im lặng không nói gì.

Vô Trần biết tình cảm của Diệp Viễn đối với thế giới Tiên Lâm, ở đó có người thân của hắn, là nơi mà hắn đã khôn lớn.

Hắn không thể giương mắt nhìn những người này chết đi và nhìn thế giới Tiêm Lâm sụp đổ.

Vì vậy, sự tức giận của hắn đối với Tiên Lâm Thiên Tôn cũng lên đến cực điểm.

Tiên Lâm Thiên Tôn rõ ràng là có đủ năng lực để trấn áp Thiên Tôn, nhưng sau khi đến đây, lão ta lại không trấn áp.

Một khi sức mạnh của Thiên Tôn phát động thì thực sự sẽ hủy diệt thế giới này.

Đối mặt với Thiên Tôn bằng thực lực hiện tại của Diệp Viễn, thực sự là cảm thấy bất lực vô cùng.

Ầm ầm ầm...

Khi Diệp Viễn đang tức giận, trước mặt đã truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt.

Đột nhiên, hai mắt hắn đột nhiên mở to, trước mắt hắn xuất hiện một hang động đá vôi cực lớn.

Trong hang động đá vôi lung linh đủ màu sắc, trông đẹp đẽ vô cùng.

“Chết tiệt, cái thứ quỷ như ngươi, cút đi cho lão tử!” từ trong hang động đá vôi phát ra tiếng gào thét của Cổ Thiên Khuyết.

Hai ngươi Cổ Thiên Khuyết và Quỷ Phong lúc này đang giao tranh ác liệt không ngừng nghỉ trong hang động.

Thực lực của Cổ Thiên Khuyết nhỉnh hơn một chút, nhưng muốn giết Quỷ Phong trong thời gian ngắn là điều không hề dễ dàng.

Trên một bệ đá ở sâu trong hang động đá vôi, một cục đá thất thái to bằng nắm tay đang lặng lẽ nở rộ ở đó.

Ánh mắt Diệp Viễn đông cứng lại, chắc hẳn là thất thải nghê thạch rồi.

Cho dù đứng cách xa như thế, nhưng Diệp Viễn có thể cảm nhận được nguồn năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong đó, thậm chí nó còn kiến những vết thương trên người hắn lành lại rất nhiều trong một khoảng thời gian ngắn.

“Đây có phải là thất thải nghê thạch không? Quả nhiên là thần kỳ mà, chẳng trách ngay cả cường giả Thiên Tôn cũng bị cám dỗ.” Diệp Viễn cảm khái nói.


Trong khi đang nói, thì phía sau lưng chợt chấn động rất mạnh, Cuồng Đao Quỷ Tôn và Thiên Tôn Ma tộc đã đuổi đến nơi rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK