Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sư huynh Kiếm Ba, ta thấy... hay là gọi hiền điệt quay lại. Một khi có chuyện gì xảy ra, có thể sẽ làm tổn thương hòa khí!” Nhung Côn thành tâm khuyên bảo.

Ngao Kiếm Ba thờ ơ nói: “Côn huynh, huynh cũng biết rõ quy tắc của Long tộc chúng ta. Võ giả nhân tộc bây giờ càng ngày càng kiêu ngạo, rõ ràng dám lắc lư dưới mắt của chúng ta, thật là khinh người quá đáng! Hôm nay ta sẽ cho huynh thấy, chỉ cần hút ra Long huyết của hắn là được. Loại người này chỉ là con tốt vô danh, tộc Bạch Hổ sẽ không che chở cho một tên như vậy, phải không?”

Ngao Kiếm Ba dù nổi giận cũng phải nhìn người, Diệp Viễn chẳng qua cũng chỉ là một tên võ giả cấp thấp Vô Tướng Cảnh, căn bản là không lọt vào pháp nhãn của tộc Bạch Hổ.

Cho dù rút Long huyết của Diệp Viễn, tộc Bạch Hổ cũng sẽ không làm to chuyện.

Nếu Diệp Viễn là cường giả Đạo Huyền Cảnh trung hậu kỳ, thì Ngao Kiếm Ba chắc chắn sẽ cân nhắc.

Dù gì đây cũng là đất của tộc Bạch Hổ, Diệp Viễn xuất hiện ở đây, ắt phải có liên quan gì đó với tộc Bạch Hổ.

Nếu thật đắc tội cũng không ổn.

Không có gì lạ khi Ngao Kiếm Ba nổi giận, huyết mạch yêu tộc mà võ giả nhân tộc thích nhất là huyết mạch của Long tộc, nên Long tộc ghét cay ghét đắng điều này.

Diệp Viễn là võ giả huyết mạch đã đành, còn đường hoàng đến địa bàn của yêu tộc, điều này rõ ràng là không coi Long tộc ra gì.

Trong con mắt của Ngao Kiếm Ba, Diệp Viễn chính là đang khiêu khích tôn nghiêm của Long tộc.

Nhung Côn cười thầm, vẻ mặt lại cười khổ nói: “Ngao Kiếm Ba, đùa đủ chưa, tốt xấu gì hắn cũng là khách của tộc Bạch Hổ. Các ngươi như vậy, thật là làm khó ta! Hay là bảo hiền điệt quay về, nếu làm tổn thương hiền điệt, thì thật không ổn.”

Ngao Kiếm Ba sửng sốt trong giây lát, đầu tiên không phản ứng gì, rồi liền cười nói: “Tổn thương Cẩm Hào? Côn huynh, huynh đang đùa đấy à? Một tên tiểu tử nhân tộc đủ để làm tổn thương Cẩm Hào, vậy Cẩm Hào mấy năm nay cũng là phí thời gian rồi!”

Nhung Côn thở dài nói: “Kiếm Ba huynh, ta đã nhắc nhở như vậy, bị thua thiệt cũng đừng trách ta! Có điều lời không hay nói trước, nếu Cẩm Hào thất thủ, thì ngươi cũng đừng cậy lớn bắt nạt bé. Nếu ngươi động tay, ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn!”

Ngao Kiếm Ba thản nhiên nói: “Có lời này của ngươi là tốt rồi! Để lão phu xử lý tên tiểu tử vô danh tiểu tốt kia? Ngao Kiếm Ba ta còn không mất hình tượng như vậy!”

Nhung Côn cười thầm, vừa rồi đôi già trẻ này còn khoe mẽ trước mặt mình, giờ hắn đang rất mong chờ thấy Diệp Viễn diệt uy phong của hai kẻ đó.

Xét cho cùng đây cũng là địa bàn của tộc Bạch Hổ, dù Long tộc có đủ lý do cũng không thể không coi tộc Bạch Hổ ra gì.

Bên này, Diệp Viễn cũng thực sự tức giận.

Đối phương không nói hai lời liền muốn hút cạn Long huyết của mình, chuyện này đổi thành ai cũng sẽ không có tâm tình tốt.

“Ta đứng ở đây, nếu ngươi có bản lĩnh hút Long huyết của ta, vậy cũng không tồi.” Diệp Viễn nheo mắt lại nói.

Long Cẩm Hào hừ lạnh một tiếng, nói: “Rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt! Ngươi đã muốn thử mùi vị bị người khác hút Long huyết, vậy ta sẽ giúp ngươi!”

Trước mặt rất nhiều người, Long Cẩm Hào còn cố ý phô trương, để mọi người thấy được thực lực của thế hệ trẻ Long tộc.

“Bùm!”

Long Cẩm Hào triển khai toàn bộ Long uy, bất ngờ chính là hắn đã đạt đến huyết mạch vương cấp!

“Đồ ngu! Dưới uy áp huyết mạch vương cấp của ta, thứ Long huyết tạp nham của ngươi hoàn toàn không phát huy được sức mạnh! Ngươi làm sao đánh với ta?” Long Cẩm Hào khinh thường nói.

Bên phía tộc Chu Tước, một nữ nhân hoạt bát khẽ cười: “Võ giả của nhân tộc này có chút cốt khí, thấy Long Cẩm Hào còn dám động thủ. Huyết mạch vương cấp có tác dụng trấn áp tuyệt đối với huyết thống bình thường, một kẻ không căn không cơ như hắn, không thể nào trở thành đối thủ của Long Cẩm Hào!”

Một người nữ tử khác với vẻ mặt lạnh lùng nói: “Cái gì mà cốt khí, căn bản là ngu dốt! Rõ ràng biết không thể mà vẫn làm, khác gì con thiêu thân lao vào lửa?”

Hai nữ tử một nóng một lạnh, là nhân tài kiệt xuất của thế hệ trẻ tộc Chu Tước, người lạnh lùng là Lạc Uyển Dung, người hoạt bát là Lạc Tĩnh Đồng.

Họ nhìn thấy hành động không tự lượng sức của Diệp Viễn đều có chút không đồng tình.

"Hì hì, Uyển Dung sư tỷ đang nói đến hình tượng, một tên tiểu tử ngốc trong đám ngốc này, xem ra cũng khá đáng yêu!" Lạc Tĩnh Đồng cười nói.

“Hừ! Có gì mà đáng yêu? Võ giả nhân tộc là đáng ghét nhất, dám luyện hóa huyết mạch của yêu tộc chúng ta để tăng sức mạnh, thật đáng chết! Hành động này của Long Cẩm Hào cũng coi như khiến người hả dạ!”

Trên thực tế, không chỉ có tộc Chu Tước mà cả tộc Huyền Vũ cũng cảm thấy Diệp Viễn đúng là lấy trứng chọi với đá.

Nói cách khác, Diệp Viễn xuất hiện ở đây đã là một sai lầm.

Hơn nữa bọn họ không có thiện cảm với võ giả huyết mạch như Diệp Viễn, dù sao bọn hắn cũng là yêu tộc, người khác luyện hóa huyết mạch của dòng tộc bọn hắn đương nhiên là bọn hắn sẽ không vui.

Bị huyết mạch vương cấp của Long Cẩm Hào mạnh mẽ áp chế, Diệp Viễn không cảm thấy khó chịu chút nào, chỉ cười nhẹ nói: “Nếu ngươi mang huyết mạch thánh cấp thì ta thực sự còn phải e sợ ba phần. Chỉ là huyết mạch vương cấp thì cũng chỉ có thế thôi.”

Long Cẩm Hào đang định phản bác lại Diệp Viễn, đột nhiên sắc mặt của hắn thay đổi!

Không chỉ Long Cẩm Hào, mà tất cả mọi người đều biến sắc, bao gồm cả đại trưởng lão Nhung Côn.

Mặc dù bọn họ có thể nhìn ra trong người Diệp Viễn mang huyết mạch của Long tộc, nhưng lúc Diệp Viễn chưa triển khai uy lực huyết mạch, bọn họ vẫn chưa thể nhìn ra được mức độ sâu cạn huyết mạch của Diệp Viễn.

Nhung Côn biết Diệp Viễn biết dung nhập thiên địa, vậy nên Long Cẩm Hào vốn dĩ không thể làm hại Diệp Viễn.

Nhưng hắn không ngờ lực lượng huyết mạch Long tộc của Diệp Viễn lại mạnh như vậy.

“Huyết mạch vương cấp! Lại là huyết mạch vương cấp! Sao... sao có thể như vậy? Sao huyết mạch vương cấp có thể xuất hiện trong cơ thể võ giả nhân loại.

“Lực lượng huyết mạch của hắn cũng không kém hơn Long Cẩm Hào một chút nào, thế này cũng quá cường điệu đi?”

“Long tộc đúng là bị tát vào mặt rồi! Trên cơ thể của võ giả nhân loại lại xuất hiện huyết mạch vương cấp, chuyện này e là không thể nhắm mắt làm ngơ.”

Toàn bộ yêu tộc đều bị choáng váng, bất ngờ trước lực lượng huyết mạch của Diệp Viễn.

Một phần lớn trong số bọn họ chỉ là huyết mạch thông thường. Nhưng trên cơ thể võ giả nhân loại này đột nhiên mang huyết mạch vương cấp!

Sắc mặt của Long Cẩm Hào rất khó coi, hắn vừa nói Diệp Viễn mang Long huyết không chính thống, nhưng ngay lập tức bị tát vào mặt, làm sao hắn có thể không tức giận?

“Huyết mạch vương cấp! Được lắm, quá tốt rồi! Xem ra hôm nay không chỉ phải hút Long huyết của ngươi, ngươi không thú nhận quá trình trộm Long huyết thì ta sẽ không cho ngươi chết dễ dàng!” Long Cẩm Hào nghiến răng nghiến lợi nói.

Huyết mạch vương cấp xuất hiện trên cơ thể nhân loại, đây quả là một nỗi nhục của Long tộc.

“Tuần Nhật Thiên Long Trảo!”

Long Cẩm Hào không do dự, ngay lập tức thò móng vuốt ra.

Long trảo cứ thế ngưng tụ, mang theo uy thế kinh khủng đánh về phía Diệp Viễn.

Diệp Viễn nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt khinh thường, nhẹ giọng nói: “Thiên cấp Long Ba? Quá yếu rồi! Linh cấp Bàn Long Phá Thiên Chưởng!”

Diệp Viễn ung dung đánh ra một chưởng, một con Thanh Long bay lên trời, trực tiếp đánh vỡ Tuần Nhật Thiên Long Trảo của Long Cẩm Hào.

“Bùm!”

Dư thế của Bàn Long Phá Thiên Chưởng không hề giảm, cơ thể của Long Cẩm Hào lập tức bay ra ngoài như một quả đạn pháo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK