Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiến độ của hẳn từ Nguyên Khí tầng bốn đến Nguyên Khí tầng chín đỉnh phong quá nhanh!

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Mặc dù bời vì lĩnh ngộ Tâm Lặng Như Nước, mức độ tiêu trừ tai họa ngầm của việc cảnh giới tăng lên quá nhanh rất lớn, nhưng nếu không củng cố tốt, sẽ ảnh hưởng đến tu hành về sau.

Đối với chuyện này tất nhiên Diệp Viền không dám khinh thường.

Mà phương pháp củng cố cảnh giới tốt nhất, không thể nghi ngờ chính là chiến đấu.

Mà bên trong Rừng Sâu Vô Biên thì không bao giờ thiếu yêu thú, Diệp Viễn có thể vừa chiến đấu vừa củng cố cảnh giới.

Hiện tại một trong những việc Diệp Viễn muốn chuẩn bị làm, chính là luyện chế một loại đan dược cấp một tên là Trùng Linh Đan.

Loại đan dược này có tí lệ tăng cường đột phá Linh Dịch cảnh, nếu như là siêu phấm, xác suất thành công có thể lên đến trăm phần trăm!

Lấy thực lực cúa Diệp Viễn bây giờ luyện chếTrùng Linh Đan, siêu phẩm không đáng nhắc tới!

Mà người khác muốn đột phá Linh Dịch Cảnh còn cần có nửa bước Linh Dịch làm bước đệm, Diệp Viễn lại hoàn toàn không cần như thế.

Diệp Viễn từng có kinh nghiệm đột phá Linh Dịch cảnh, với hắn mà nói áp súc nguyên lực là chuyện vô cùng đơn gián, cho nên căn bán cũng không giống người khác như giẫm trên băng mỏng vậy.

Trong khi Phong Nhược Tình mân mê suốt cả đêm trong phòng luyện đan, rốt cục Diệp Viền cũng làm xong mọi chuyện cần thiết.

Ra khỏi phòng luyện đan, Diệp Viễn gặp Phong Nhược Tinh và Phong Chỉ Nhu, nhưng lại không thấy bóng dáng Hô Diên Dũng.

Trên mặt Phong Nhược Tinh viết đầy vẻ lo âu, đế Diệp Viễn hết sức tò mò.

Phong lão sư, đã xảy ra chuyện gì?”

“Hô Diên lão sư bị học viện lâm thời điều đi, tiến về một tòa thành nhỏ ở biên thùy Tân quốc làm việc.” Phong Nhược Tình nói.

Trong nháy mắt Diệp Viễn liền hiếu được, cười nói: “Phong lão sư có phải cũng bị điều đi hay không?”

Phong Nhược Tinh không khỏi bội phục Diệp Viền tâm tư nhanh nhẹn, gật đầu nói: “Ngày mai lại có một nhóm học viên đi tham gia kỳ thi luyện dược sư, lần này là đế ta tới dân đội. Thật ra, Hô Diên lão sư vốn là chuẩn bị tiến vào Rừng Sâu Vô Biên để bảo vệ ngươi.”

“Ha, hay cho một chiêu điệu hổ ly sơn. Nhưng là, muốn mạng của Diệp Viễn ta, cũng phải xem bọn hắn có bản lĩnh này hay không mới được!” Diệp Viễn chắng những không sợ, ngược lại kích động.

Phong Nhược Tinh thấy thế, không khỏi lo lắng nói: “Diệp Viễn, ta biết ngươi rất lợi hại, thế nhưng bây giờ cảnh giới của ngươi quá thấp. Nếu không, hay là ngươi từ bỏ chuyến vào Rừng Sâu Vô Biên lần này đi. Ngươi xông qua Cửu Thiên Lộ rồi, coi như không tiến hành Vô Biên thí luyện, bọn hắn cũng không dám làm gì ngươi.”

Diệp Viễn lắc đầu nói: “Không được. Ta có thể chờ, bệnh tình của Lục Nhi lại không chờ được rồi. Giúp nàng trấn áp hàn độc, nhiều nhất chí có thế chống đỡ thêm một tháng, đến lúc đó dù là sư tôn của ta tự mình đến đây, cũng không cứu được nàng. Yên tâm đi, một tên Tô Nhất Sơn mà thôi, ta còn không để vào mắt.”

Lúc này, Phong Chỉ Nhu lại là một mặt khinh bỉ nói: “Nhìn dáng vẻ không coi ai ra gì cúa ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ bị thua thiệt! Ngươi còn không biết sao? Mới hôm qua thôi, Tô Nhất Sơn đã thuận lợi đột phá đến Linh Dịch tầng bốn! Hiện tại, coi nhưta đối đầu hắn, cũng chưa chắc có thế chiếm được tiện nghi.”

Diệp Viền đã sớm quen thuộc phong cách nói chuyện của Phong Chỉ Nhu, đối với châm chọc khiêu khích của nàng cũng không ngại.

“Linh Dịch tầng bốn à? ừm … Đích thị là có chút khó giải quyết.” Diệp Viễn sờ lên cằm cau mày nói.

“Hừ, biết sợ rồi sao? Ta khuyên ngươi vẫn là trung thực đợi ở trong học viện đi, nếu không mạng nhỏ mất như thế nào cũng không biết!” Phong Chỉ Nhu tiếp tục đả kích nói.

Diệp Viễn nhìn Phong Chỉ Nhu, bồng nhiên nhoẻn miệng cười nói:”« Nghịch Thủy Pháp Quyết » đã đang tu luyện rồi, tiến cảnh cũng không tệ lẳm nha, Phong sư tỷ quá nhiên là tư chất ngút trời! Ta nghĩ có Phong sư tỷ bảo vệ ta, chuyến đi này vẩn đề không lớn đâu?”

Bị Diệp Viễn nói kiểu này, khuôn mặt Phong Chỉ Nhu đỏ lên, gắt giọng: “Ai muốn bảo vệ ngươi rồi? Ngươi một đại nam nhân còn muốn nữ nhân bảo vệ, xấu hố hay không đây?”

“Xỉn nhờ, ta là đại nam nhân không giả, nhưng ta cũng là sư đệ của ngươi mà! Sư tỷ bảo hộ sư đệ, không phải chuyện hiến nhiên sao? Huống hồ ngươi đứng thứ ba trên võ bàng, ngươi không bảo vệ ta, chẳng lẽ còn muốn ta đến bảo vệ ngươi?”

Phong Chỉ Nhu còn muốn tranh luận, lại bị Phong Nhược Tinh cắt ngang: “Chỉ Nhu, Vô Biên thí luyện lần này ta cùng Hô Diên lão sư đều bị điều đi rồi, bây giờ người có thế bảo hộ Diệp Viền cũng chỉ có ngươi thôi. Coi như Tô Nhất Sơn đột phá đến Linh Dịch tầng bốn, cũng hơn nứa phần không phái là đối thú của ngươi. Lại nói, ngươi cũng là chịu đại ân của Diệp Viễn, hơi báo đáp một chút cũng là nên chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK