Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn về đệ nhất cao thủ Thượng Quan Lăng Vân và Triệu Thừa Càn, đương nhiên mọi người càng không cần phải nhiều lời.

Dù sao Diệp Viễn cũng mới chỉ là Ngưng Tinh tầng bảy, đối thủ lại là hai cao thủ, chắc chắn sẽ phải chịu thiệt.

Hai người đứng dậy bước lên võ đài, Hoàng Văn Thu cười gằn nói: “Cơ Thanh, lần này là ngươi tự tìm chỗ chết, cũng đừng trách chúng ta! Giết ngươi trên võ đài này, ắt hẳn Tinh Uyên hoàng giả cũng sẽ không có lý do gì trách tội xuống hết!”

Diệp Viễn lãnh đạm nói: “Chỉ cần ngươi có bản lĩnh, dĩ nhiên sẽ không có ai tìm ngươi gây sự.”

“Tiết Tại Hà, ngươi cũng đừng chỉ đứng đó nhìn mà không lại giúp một tay!” Hoàng Văn Thu nói.

“Yên tâm, ta còn không biết phân biệt tốt xấu thế nào sao? Những chuyện khác đợi sau khi xử lý xong tên tiểu tử này rồi tính tiếp!” Tiết Tại Hà trả lời.

“Vậy thì được, lên!”

Lời nói của Hoàng Văn Thu vừa dứt, bóng dáng hai người bọn họ thoắt cái đã biến mất, tốc độ nhanh tới chóng mặt.

Tốc độ của Vương Kiệt trước đó, lại chẳng khác nào sên bò so với hai người bọn họ!

Cùng lúc đó, thân ảnh của Diệp Viễn cũng biến mất khỏi vị trí vừa rồi!

“Leng keng…”

m thanh những tiếng kim loại va vào nhau liên tiếp vang lên, những võ giả dưới võ đài gần như không bắt kịp được với động tác của ba người. Chỉ trong tàn ảnh ngẫu nhiên lưu lại, mới biết trận giao đấu giữa ba người bọn họ kịch liệt đến thế nào.

Hoàng Văn Thu và Tiết Tại Hà nhanh như vậy, là điều mà mọi người đã biết.

Nhưng tất cả mọi người lại không ngờ rằng, Diệp Viễn lại có thể bắt kịp được tốc độ của hai người kia!

Một đấu hai, đã là một trận đấu khó rồi!

Từ lúc nào mà võ glả Ngưng Tinh Cảnh lại có tốc độ nhanh đến như vậy…

“Quá nhanh, căn bản là chúng ta không nhìn rõ được động tác của bọn hắn! Rốt cuộc là bây giờ ai đang chiếm ưu thế nhỉ?”

“Không biết nữa, ta cũng không nhìn rõ! Cơ Thanh thật sự là võ giả Ngưng Tinh Cảnh sao, không phái hắn đang che giấu thực lực đấy chứ?”

“Không thể nào! Từ lúc bắt đầu, nguyên khí của hắn phát ra chính là Ngưng Tinh tầng bảy, không thể sai được!”

“Nếu như ta ở trên đó, chắc đã sớm chết mấy mươi lần rồi! Hoàng Văn Thu và Tiết Tại Hà không hổ danh là đệ nhị cao thủ, cảm ngộ về ý cânh của bọn hẳn đã vượt xa đám gà mờ chúng ta!”

Thực ra, cả Hoàng Văn Thu và Tiết Tại Hà đều rất kiêng nể chiêu thức Thiên Lưu Phi Hoa của Diệp Viễn.

Trận đấu trước, đã khiến bọn họ phải kinh động một phen.

Cho nên cả hai người bọn họ không hẹn mà gặp cùng nhau chọn cách tấn công trực tiếp, áp dụng phương thức đánh giáp lá cà, không để Diệp Viễn có cơ hội thi triển Thiên Lưu Phi Hoa.

Hai người bọn họ đều là Hoá Hải tầng năm, cảnh giới cao hơn nhiều so với Diệp Viễn, nên quyết định dùng cảnh giới để ép chết Diệp Viễn!

Thế nhưng, kết quả lại không đi theo hướng mà hai người bọn hắn mong muốn, Hoàng Văn Thu và Tiết Tại Hà càng đánh càng thấy lo lắng.

Thương Hoa Kiếm của Diệp Viễn đánh ra không chút sơ hở. Trong nháy mắt đã đánh đến trăm chiêu rồi mà hai người bọn hắn lại không chiếm được chút thế thượng phong nào!

Điều này… làm sao có thể chứ?

Làm sao bọn hắn biết được Diệp Viễn đã lĩnh ngộ được ý cảnh Truyền Dẫn và ý cảnh Lưu Động cho nên luận cả về thân pháp hay lực tấn công đều vượt xa bọn họ.

Ngoại trừ chịu thiệt thòi về mặt cảnh giới ra, những phương diện khác Diệp Viễn đều hơn xa bọn hắn!

Chính vì nguyên nhân này, Diệp Viễn mới đánh thành ngang tay với bọn hắn. Bằng không kết cục của bọn hắn còn thảm hơn cả đám võ giả lúc trước.

Còn Diệp Viễn trong quá trình chiếu đấu với hai người bọn họ, vẫn không ngừng ngưng tụ một chút Thiên Lưu Phi Hoa, chặn lại các đòn tấn công của hai người đó.

Dựa vào thực lực lúc này của Diệp Viễn, nếu chỉ phải ngưng tụ một lượng cánh hoa nhỏ, về cơ bản chỉ là chuyện làm trong giây lát, cũng không cần điều động nguyên lực thiên địa ở phạm vi rộng.

“Cơ Thanh đã có thể tự do điều khiển vận dụng các chiêu thức. Hơn nữa chiêu thức này của hắn, lại giống như những cánh hoa đang nhảy múa xung quanh hắn ta, thật khiến người khác cảm thấy vui mắt!” Thượng Quan Lăng Tuyết cảm thán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK