Nam Phong Chỉ Nhu cắn chặt hàm răng, sắc mặt thay đối mấy lần. Trong nội tâm nàng sinh ra mãnh liệt không cam lòng!
Thế nhưng nàng cũng biết, có cường giả Hóa Hải cảnh ờ đây, nàng thật sự không giúp được Diệp Viễn cái gì, chỉ cần không cản trở hắn cũng đã không tệ rồi.
Mặc dù thực lực của Diệp Viễn không mạnh, nhưng có tầng tầng lớp lớp các loại thủ đoạn. Một mình hắn đi kiếm bảo vật, ngược lại sẽ an toàn hơn một chút.
“Được… Được rồi.” Cuối cùng Nam Phong Chỉ Nhu vẫn đáp ứng.
Diệp Viền vui mừng, mang theo Nam Phong Chỉ Nhu đi vào một chỗ không người, thu nàng vào Linh Khí không gian.
Đúng lúc này, một cỗ sóng nhiệt cực kỳ cường đại từ chỗ sâu trong hẻm núi truyền đến, đế tất cả võ giả có loại cảm giác bị nấu chín!
Nhưng tất cả mọi người lại mừng rỡ, bởi vì bọn hắn đều biết, bảo vật đã xuất thế!
Diệp Viền thấy thế, sắc mặt cũng là vui mừng.
“Lẽ nào là nguyên hỏa hiện thế? Nguyên hỏa cường đại như thế, chỉ sợ chí ít cũng là cấp bốn! Chuyến này quả nhiên đến đúng lúc!”
Kiến thức của Diệp Viền không phải những người này có thế so sánh, từ cỗ ba động này đã có thế đoán ra, đại khái tình huống của bảo vật xuất thế lần này.
Cái gọi là nguyên hỏa, chính là loại lửa mà thiên địa sinh ra, uy lực cực kỳ cường đại!
Một khi võ giả có được nguyên hỏa, sức chiến đấu lập tức sẽ thẳng tằp tăng lên cao. Đương nhiên với điều kiện tiên quyết là hắn có thế thu phục được nguyên hỏa.
Rất nhiều võ giả muốn thu lấy nguyên hỏa, thế nhưng cuối cùng lại bị thiêu đến không còn sót lại chút cặn nào.
Mà nguyên hỏa còn có một cái công dụng khác, đó chính là trợ giúp luyện dược sư luyện đan!
Đan dược cấp một cấp hai, yêu cầu không cao với hỏa diễm, địa hỏa bình thường là có thế thỏa mãn.
Thế nhưng đan dược cấp ba trả lẽn, nếu vẫn dùng địa hỏa thì lại cực kỳ miễn cưỡng. Còn đan dược cấp bốn, địa hỏa đã hoàn toàn không đủ dùng nữa.
Cho nên một luyện dược sư, ước mơ tha thiết nhất, chính là có thế có được nguyên hỏa!
Cho dù là Đan Đồ hay Đan Sư, nếu như có thế có được nguyên hỏa cấp một cấp hai, xác suất thành công và chất lượng khi luyện đan cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Chỉ là so sánh số lượng luyện dược sư thì số lượng nguyên hỏa quá quá ít, ít đến mức đế cho người ta tuyệt vọng.
Cho nên đại đa số luyện dược sư không có nguyên hỏa.
Diệp Viễn kiếp trước là Đan Đế, nguyên hỏa cấp chín là tiêu chuẩn thấp nhất. Chỉ là sau khi chết, lại không cách nào mang nguyên hỏa tới chuyển thế trùng sinh.
Nếu như không ngoài sở liệu, nguyên hỏa kia hẳn là bị Cơ Thương Lan lấy đi.
Nguyên hỏa kiếp trước của Diệp Viền tên là Thương Ly Chân Hỏa, là chính tay Cơ Chính Dương chuấn bị cho Diệp Viễn.
Trên thực tế, Cơ Thanh Vân cũng coi như lớn lên từ trong hũ mật, từ khi hắn bẳt đầu tiếp xúc luyện đan, nguyên hỏa từ cấp một đến cấp chín Cơ Chính Dương đều giúp hắn chuẩn bị xong.
Việc hắn phải làm chính là luyện hóa những nguyên hỏa này!
Và Cơ Thanh Vân đã làm rất tốt.
Sóng nhiệt qua đi, Hắc Nha lão nhân và Kim Kiếm Điêu liếc nhau, gần như đồng thời mau chóng bay vút về chỗ sâu của hẻm núi Liên Nguyệt.
Những người khác và yêu thú, chờ đến khi hai đại năng này rời đi, mới dám nhắm mắt theo đuôi tràn vào.
Đương nhiên, cũng có người nhìn thấy loại tình huống này, thức thời rút lui.
Nhưng mà, nơi như hẻm núi Liên Nguyệt này, căn bản bình thường bọn hắn không dám tới, lần này có cơ hội tốt như vậy, sao có thể buông tha?
Ngoại trừ bảo vật kla xuất thế, đồ tốt ở hẻm núi Liên Nguyệt cũng không ít đâu!
Thế nhưng Diệp Viền thấy có thế là nguyên hỏa xuất thế, làm sao còn có tâm tư quan tâm những thứ kia, thân hình khẽ động, liền lao đi chồ sâu dưới hẻm núi.
“Này, các ngươi nhìn thấy không? Vừa rồi có một tên tiếu tử Linh Dịch tầng một xông vào đấy.”
“Ha ha, đi vào làm điếm tâm cho Kim Kiếm Điêu sao? Thật sự là không biết chữ “chết” viết như thế nào mà.”