Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhung mà Diệp Viễn tùy tiện đưa ra ba loại đan dược, trực tiếp lặt đố ba loại đan dược kia.

So với đan dược Diệp Viễn đưa ra, căn bàn đan dược cùa Vạn Đông Hải chính là rác rưới.

‘Thật sự lả buồn cưỡi. Ngươi cho ràng tùy tiện đưa ra mấy loại đan dược là có thể nói tốt hơn so với đan dược cúa ta? Nếu như đây lả đan dược mà Dược Hương Các các ngươi chuẩn bị, vây cũng quá trùng hợp rồi. Trước hỏm nay. căn bản là không ai biết trên đại hội phấm đan sê đấy ra loại đan dược gi.‘ Vạn Đỏng Hái trâm giọng nỏi.

‘Ta biết ngay là ngươi không đến Hoàng Hả không chết tằm mả.”

Diệp Viên cười lạnh một tiếng, từ bên trong bình thuốc thứ ba lấy ra một viên đan dược, trực tiếp ném cho Dương Hạo.

‘Dương sư huynh, không biết đan dược này của ta. so vởi đan dược xung kích Linh Dịch Cánh mã tông môn sáng chế ra thl như thế nào?”

Dương Hạo đưa tay tiếp nhặn đan dược, mùi thuốc lập tức xông vào mũi. Quan sát tí mí một lúc, sâc mặt Dương Hạo không khỏi đại biến.

‘Diệp Viễn, Chán Thăng Linh Đan này là ngươi trộm từ đâu đến?’ Dương Hạo chất vấn.

Từ phản ứng của Dương Hạo, mọi người biết những gì Diệp Viẽn nói không phái lã giá.

Lúc này, những tên gia nhập liên minh đan dược cúa Tần quốc đã hối hận đến phát điên lên rồi.

Sớm biết Dược Hương Các sẽ làm ra phán kích lớn như vậy, bọn hân còn gia nhập cãi liên minh rách nãy lãm gi chứ.

Trảch không được cha con Diệp Hàng binh tĩnh ung dung xem Vạn Đông Hài biếu diễn, hóa ra càn bàn chính là người ta đang xem trò cười đây.

Diệp Viẻn cười nói: “Thì ra tòng mòn gọi cái này là Chân Thãng Linh Đan à, cũng được đấy. Có điều, Dương sư huynh cũng không nên tủy tiện nói xấu đồng món, ngay cá tòng môn ta cũng chưa từng đi qua, sao lại là trộm chứ? Đan dược này là do chính ta luyện chế ra, nếu Dương sư huynh không tin, ta luyện chế ớ đây cho ngươi xem một cãi.”

Dương Hao nhìn châm châm vào con mắt Diệp Vién. muốn nhin đến cái gi. thế nhung hân phát hiện ảnh mât cúa Diệp Viền vỏ cùng thản nhiên, không có chút chột dạ nào.

Đương nhiên Diệp Viên không cỏ gi đế chột dạ.

Trưởc khi đến. Diệp Viên đa sờm liệu đến cục diện hiện tại này, hần luyện chế một loạt một vài đan dược cấp một thường dùng, mang theo một đống đan dược lởn tởi.

Mặc kệ hỏm nay Vạn Đỏng Hài lấy ra loại đan dược gì, Diệp Viền đều có thế hoãn toãn nghiên ẽp hân.

Đảy là Diệp Viễn không muốn quá mức kinh thế hẵi tục, mới đưa ra mấy loại đan dược kém một chút. Nếu Diệp Viẻn lấy ra mấy loại như Trũng Linh Đan, đoán chừng không bao lảu sau, tông chù u Vân tông cũng sẽ đích thân tới.

Diệp Viẻn dánh giá một chút Đan đường của u Vãn tỏng, hán mới lấy ra những đan dược này.

‘Hử. Diệp Viên, ngươi không nên đâc ý quá sóm. Mấy loại đan dược này đối với tông môn mà nói vô cùng quan trọng, vậy mà bây giở ngươi lại đưa ra ớ trong thế tục. Sau khi về tông môn, ta nhất định sẽ bấm báo lẽn phía trẽn, bảy giờ ngươi vẳn nén suy nghĩ một chút, sau khi vào tông môn phái đối mặt với chất vấn cúa bẽn trên như thế não. cỏn bảy giở, ngươi thúc thú chịu trói hay là để ta phải ra tay?” Dương Hạo cười lạnh nói.

Dương Hạo vừa nói chuyện, trong nháy mảt toàn bộ đại sảnh lập tức lạnh xuống.

Tỏ Vũ Lãm vẳn luôn nhẳm mắt dưỡng thần bồng nhiên mờ to mât, tinh mang bân ra bốn phía.

ỏi õi ỏi, so đan dược không sánh bâng, ta biết ngày đó ngươi thua không phục lâm, hôm nay lại muốn chẽn ép ta trẽn võ dạo sao? Hã hã, nếu ngươi có bàn lĩnh, cứ việc phóng ngựa tới thử một chút.”

Diệp Viẻn tó ra bất cần đời, dưỡng như không hề cổ câm giác không khí đang dần khẩn trương lên.

Giờ nãy khâc này, trong dại sánh bốn vị cường già Ngưng Tinh cành đều đẵ căng cứng rồi, một trân đại chiến hết sức căng thấng sâp bât đầu.

‘Thật đúng là người khỏng biểt không sợ! Không phải ngươi cảm thấy ta lè luyện dược sư. cho nên chiến lực không tốt chử? Hôm nay ta lại muốn dạy dỗ ngươi một chút, đệ tử hạch tảm của tòng mòn có thực lực như thế nào!’ Dương Hạo lạnh lùng nói.

Diệp Viền bĩu mỏi: ‘Ta nói ngươi có phiền hay không? Cóng phu của đệ tử hạch tâm. đều ớ trên mồm mép sao?”

‘Diệp Viển, ngươi muốn chết!’

Dương Hạo đã chịu đú khiêu khích cúa Diệp Viên rồi, không thế kim được, lặp tức xuất thủ!

‘Đại Thiên Diệp Thủ!’ Dương Hạo quát khẽ một tiếng, một chướng huyên hóa ra võ số bàn tay đánh về phia Diệp Viễn.

Thấy Dương Hạo ra tay, trong lỏng tất cá mọi ngưởi đều giặt mình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK