Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đơn giản? Ngươi nói Tử Ngọ Thiên Tâm Đan đơn giản? Ha… ha! Đúng thật là nói khoác mà không biết xấu hổ!”

Ninh Tư Ngữ cạn lời, nàng thật sự không biết Diệp Viễn lấy tự tin ở đâu ra mà dám cuồng vọng như thế.

Tử Ngọ Thiên Tâm Đan, là thần đan cấp ba trung phẩm, hơn nữa còn là một loại thần đan cấp ba trung phẩm cực khó luyện chế.

Thiên tư của Ninh Tư Ngữ cực cao, đừng nhìn nàng trẻ tuổi, đã là đan thần tam tinh trung cấp rồi.

Tử Ngọ Thiên Tâm Đan này, chính là đan dược mà nàng bao nhiêu năm rồi không phá được.

Độ khó để luyện chế của đan dược này rất lớn, cho dù là sư tôn của Ninh Tư Ngữ đến luyện chế cũng chỉ là ngẫu nhiên mới có thể luyện ra được cực phẩm.

Phải biết sư tôn của nàng, là đan thần tứ tinh!

Tên tiểu tử thối trước mặt này, lại có thể cuồng vọng như thế.

Diệp Viễn liếc mắt nhìn Ninh Tư Ngữ, cười nói: “Tử Ngọ Thiên Tâm Đan, phí luyện chế hết hai trăm vạn Thần Nguyên Thạch, ngươi có không?”

Ninh Tư Ngữ tròn mắt, tức giận nói: “Ngươi đừng có xem thường người khác! Không phải chỉ là hai trăm vạn Thần Nguyên Thạch thôi sao? Bản công tử, dù nghèo cũng chỉ còn lại Thần Nguyên Thạch!”

Diệp Viễn cười nói: “Vậy thì tốt, người chờ đấy.”

Nói xong, Diệp Viễn đi vào bên trong.

Mặc dù đã qua một canh giờ, nhưng mà tất cả mọi người không ai rời đi, ngược lại càng có nhiều người tụ tập đến.

Cầu được ước thấy, cái trò này, đúng là khá hấp dẫn người khác.

Tất cả mọi người đều muốn xem xem, người trẻ tuổi không giống Luyện Dược Sư này, rốt cuộc là có trình độ, hay là học tập không đến nơi đến chốn.

Có điều, mọi người cũng không coi trọng Diệp Viễn, Luyện Dược Sư còn trẻ như vậy, cho dù thật sự là đan thần tam tinh, cũng không có bao nhiêu trình độ.

Nếu như Ninh Tư Ngữ nói nàng đến đập quán, đan phương nàng lấy ra nhất định không phải đang phương đầy đường.

Luyện Dược Sư bình thường, e là không luyện chế được.

Mà lúc này, Diệp Viễn lắc lư đi từ trong ra.

Nhìn thấy Diệp Viễn đi ra nhanh như vậy, trên mặt Ninh Tư Ngữ lộ ra nụ cười đắc ý.

“Tiểu tử, luyện không ra? Có phải là… đã luyện hỏng toàn bộ linh dược của ta rồi không? Hắc, loại trình độ đan dược như Tử Ngọ Thiên Tâm Đan, sao có thể là loại chó mèo nào cũng có thể luyện chế ra được?” Ninh Tư Ngữ đắc ý nói.

Tử Ngọ Thiên Tâm Đan này, cho dù là sư tôn nàng đến luyện chế, cũng phải mất thời gian nửa ngày.

Một canh giờ đã luyện ra?

Ninh Tư Ngữ căn bản là không nghĩ tới trường hợp này!

“Tiểu tử này, căn bản chính là không biết cái gì! Còn cầu được ước thấy, đúng thật là nực cười!”

“Còn không phải sao? Cũng không biết Đồ Long Bang tìm tiểu tử này ở đâu ra, đây không phải là tự tìm phiền phức sao?”

“Ta đã nghe nói Tử Ngọ Thiên Tâm Đan, là thần đan cấp ba trung phẩm cực kỳ khó luyện, tiểu tử này chưa đủ lông đủ cánh, sao có thể luyện chế ra được?”

“Đến đến đến, chúng ta cùng nhau đập bảng hiệu này! Đây không phải là đùa chúng ta sao?”

Ninh Tư Ngữ vừa nghe đã hào hứng, đắc ý nói: “Bây giờ ta đập bảng hiệu, ngươi có ý kiến gì không? Đúng rồi, tiền linh dược của ta, ngươi phải đền cho ta, tổng cộng là 50 vạn Thần Nguyên Thạch!”

Nói rồi, Ninh Tư Ngữ liền muốn đi đập bảng hiệu.

Thân thể Ninh Tư Ngữ vừa mới bay lên giữa không trung, lại bị Diệp Viễn kéo xuống, nàng không khỏi tức giận nói: “Tiểu tử nhà ngươi, lẽ nào muốn chết?”

Diệp Viễn không để ý nàng, mà đưa tay ra, nói: “Lấy ra đây.”

Ninh Tư Ngữ sững sờ, nói: “Lấy cái gì ra?”

Diệp Viễn nói: “Hai trăm vạn Thần Nguyên Thạch!”

Ninh Tư Ngữ lập tức bùng nổ, gầm hét lên: “Ngươi không luyện ra được đan dược, còn muốn đòi ta Thần Nguyên Thạch? Ngươi… ngươi đây không phải là giả danh lừa bịp, ngươi đây là hắc điếm!”

Diệp Viễn thản nhiên nói: “Ai nói với ngươi ta không luyện ra được?”

Ninh Tư Ngữ giễu cợt nói: “Thôi đi! Ngươi có thể luyện ra Tử Ngọ Thiên Tâm Đan trong một canh giờ? Nếu như ngươi luyện ra, ta ăn đỉnh dược!”

Diệp Viễn lấy ra một cái hộp ngọc nhỏ, vừa mở hộp ngọc nhỏ ra, một mùi thuốc thấm vào tận ruột gan tản ra trong nháy mắt.

Nụ cười của Ninh Tư Ngữ nhất thời cứng lại, không dám tin nhìn vào viên đan dược màu đỏ sẫm kia.

“Cái này… Đây không thể nào! Thần… thần phẩm Tử Ngọ Thiên Tâm Đan? Ngươi, ngươi, ngươi… từ trong đó luyện ra?”

Ninh Tư Ngữ giống như thỏ con chấn kinh, bàng hoàng không biết làm sao.

Tử Ngọ Thiên Tâm Đan thiên phẩm, cho dù là sư tôn của nàng cũng không luyện chế ra được chứ đừng nói đến thần phẩm.

Tiểu tử này, thế mà lại luyện ra được thần phẩm!

“Đây…. đây là đan dược thần phẩm!”

“Không phải ta hoa mắt rồi chứ? Một đan thần tam tinh, lại luyện ra được thần phẩm thần đan cấp ba?”

“Tử Ngọ Thiên Tâm Đan cũng không phải đan dược bình thường, thế mà hắn lại có thể luyện ra được thần phẩm! Đây… cái này cũng quá giả rồi đi?”

Mọi người vây xem đều há hốc mồm, đan dược thần phầm cực hiếm thấy, cũng không phải là thứ mà bọn họ có thể mua được.

Nhưng mà bây giờ, người thanh niên này thế mà lại có thể luyện ra được một thần đan thần phẩm!

Ninh Tư Ngữ đưa tay muốn cầm lấy đan được, nhưng Diệp Viễn co tay lại, Ninh Tư Ngữ bắt vào khoảng không.

“Muốn đan dược, trả tiền!” Diệp Viễn thản nhiên nói.

Ninh Tư Ngữ bĩu môi, ném nhẫn đựng vật cho Diệp Viễn, đoạt lấy hộp ngọc nói: “Cầm đi! Nhìn cái bộ dạng tham tiền kia của ngươi! Hừ!”

Tỉ mỉ quan sát Tử Ngọ Thiên Tâm Đan, quả nhiên là thần phẩm!

Đan dược còn nóng hôi hổi, hiển nhiên là vừa mới ra lò.

Đây… thực sự là tiểu tử này luyện chế?

Trong lòng Ninh Tư Ngữ dậy lên sóng biển ngập trời, độ khó của Tử Ngọ Thiên Tâm Đan nàng quá rõ!

Nàng đã từng thử luyện chế đan dược này, nhiều năm như vậy rồi nhưng mà chưa từng thành công.

Nhưng mà tiểu tử này, một canh giờ đã luyện ra!

Cái này… ta không tin!

“Ta không tin! Ngươi… ngươi nhất định là ăn gian!” Ninh Tư Ngữ đột nhiên nói.

Tiểu Hoàn ở một bên cũng là kinh hãi không thôi, nhưng mà Ninh Tư Ngữ càn quấy thế này, nàng thực sự không nhìn tiếp được.

“Công tử…”

“Câm miệng!” Ninh Tư Ngữ hét lên với Tiểu Hoàn, quay đầu lại nói với Diệp Viễn: “Tiểu tử, trong này khẳng định có cái gì mờ ám! Ta không tin ngươi có thể luyện chế ra được thần phẩm Tử Ngọ Thiên Tâm Đan!”

Diệp Viễn nhún nhún vai, không thèm để ý nói: “Có tin hay không là ở ngươi, giao dịch chúng ta đã hoàn thành.”

Tức giận!

Tiểu tử nhà người, có thể đừng có kiêu ngạo như vậy không?

“Tiểu tử, ta còn muốn cầu một loại đan dược! Nếu như ngay cả đan được này cũng có thể luyện chế ra được, ta liền tin người thật sự cầu được ước thấy! Nếu không… ta vẫn muốn đập bảng hiệu này của ngươi!” Ninh Tư Ngữ nói.

Diệp Viễn vui vẻ, cười nói: “Chỉ cần có khách tới cửa, ai đến ta cũng không từ chối.”

Khóe miệng Ninh Tư Ngữ nhếch lên một nụ cười nhạt, nói: “Đây là đan phương Liệt Phong Thiên Thạch Đan và linh dược, nếu như ngươi có thể luyện ra, ta sẽ lập tức rời đi!”

“Si… Liệt Phong Thiên Thạch Đan! Tiểu tử này có lai lịch gì mà lại có đan phương này!”

“Liệt Phong Thiên Thạch Đan, nghe nói là đan dược có thể giúp võ giả lĩnh ngộ được pháp tắc Phong, vô cùng huyền bí! Đan dược này, căn bản là không mua được trên thị trường!”

“Đan dược này, nổi danh khó luyện, nghe nói cho dù là đan thần tứ tinh, cũng rất khó luyện chế ra được!”

“Ha ha, người thanh niên này… lần này phiền phức rồi!”

Diệp Viễn nhận lấy đan phương xem lướt qua một lần, khóe miệng hiện lên một nụ cười, nói: “Có chút thú vị!”

Ninh Tư Ngữ cười lạnh nói: “Ngươi có dám nhận không?”

Diệp Viễn cười nói: “Có gì không dám? Có điều, đan dược này, cũng không rẻ!”

Ninh Tư Ngữ hừ lạnh nói: “Nếu như ngươi thật sự có thể luyện chế ra được, tiền không thành vấn đề!”

Diệp Viễn gật đầu nói: “Vậy thì được, tám trăm vạn Thần Nguyên Thạch!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK