Diệp Viễn có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Tiêu Như Yên, không ngờ vào lúc này nha đầu kia lại đứng ra bảo vệ mình.
Cho dù Tiêu Như Yên là thiên tài khó gặp, nhưng mà ở trước mặt một đám Đan Vương vây quanh, trong lòng nàng vẫn có một chút khấn trương.
Nhưng mà trải qua mọi chuyện trong mấy ngày nay, đặc biệt là biểu hiện của Diệp Viễn trong lúc nàng luyện chế Hạo Linh Bồi Nguyên Đan, Tiêu Như Yên lại có một loại cảm giác, có lẽ là Diệp Viễn nói không sai!
Vốn Diệp Viễn cũng đã định buông tay rời đi, lúc này lại bỏ đi loại ý niệm này.
Nhưng mà lời nói của Tiêu Như Yên một lần nữa đưa tới sóng to gió lớn, hai đại Đan sư lại nghi ngờ bảy đại trưởng lão Đan Vương của công hội luyện dược sư. Chuyện này… quá giống trò cười rồi.
Không ít người lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn về phía Tiêu Như Yên, chẳng lẽ là nha đầu này đã bị tên tiểu tử Cơ Thanh kia thu phục?
“Ha ha, đại hội đấu đan này được tổ chức đã bao lâu nay rồi, dựa theo chỉ thị của Phong Hoàng bệ hạ, vẫn luôn là công hội luyện dược sư chúng ta chủ trì, cho tới bây giờ vẫn chưa từng xảy ra chuyện rắc rối, không ngờ lần này lại đụng phải hai hậu bối không biết trời cao đất rộng! Trận này là Đồng Văn Huy thắng, nếu như các ngươi không phục, có thể đi tới chỗ Phong Hoàng bệ hạ để tố cáo! Bây giờ, tiến hành cuộc tỷ thí kế tiếp!” Dương Tu rất bá đạo tuyên bố kết quả.
Công hội luyện dược sư chủ trì đại hội đấu đan là chỉ thị của Phong Hoàng bệ hạ, Dương Tu có quyền lực để phán quyết thắng bại.
Huống chi hắn tự nhận là đã làm việc không thể bắt bẻ, không sợ Tiêu gia đến trước mặt Phong Hoàng tố cáo.
Hơn nữa, Tiêu gia còn có thế tồn tại được ở trong Vương Thành qua hôm nay hay không, vẫn còn chưa thể biết trước được.
Diệp Viễn chỉ cười lạnh không thôi, đám hàng tự cao tự đại này, đúng là hết thuốc chữa.
Nhưng mà để cho hắn không ngờ tới chính là, đúng lúc đó, Tinh Uyên hoàng giả vốn giống như đang ngủ lại không nhanh không chậm lên tiếng: “Dương Tu, cứ nghe tiểu bối này nói thử một chút đi.”
Dương Tu biến sắc, nhưng cũng không dám ngỗ nghịch, cung kính đáp: “Vâng.”
Nói xong, hắn quay về phía Diệp Viễn nói: “Nếu như Tinh Uyên đại nhân để cho ngươi nói, vậy ngươi nói một chút thử xem. Nếu như không nói rõ ràng được thì sẽ không chỉ đơn giản là xử Tiêu gia thua, mà ngươi cũng sẽ bị đuổi ra khỏi đại hội đấu đan!”
Diệp Viễn cảm thấy khá là ngoài ý muổn, cũng lười để ý tới Dương Tu, nhàn nhạt nói: “Hoán Tinh Thảo, Chu Linh Quả làm dược liệu chính, Thiên Nam Tinh,
Liệt Viêm Sa, Thu Tùng Tử là dược liệu phụ, tổ hợp này không thế nào luyện chế ra đan dược, cho nên căn bản là không thể tính được đây là cảu trả lời chính xác.”
Nghe Diệp Viễn nói xong, ánh mắt của mọi người không khỏi nhìn lại về phía màn sáng, rất nhanh tìm được câu trả lời của Đồng Văn Huy và các trưởng lão, quả nhiên là giống nhau như đúc.
“Tiểu tử ngu dốt! Năm loại dược liệu này đều đã được chúng ta phân tích qua, nếu như tiến hành lượng lớn thí nghiệm, tuyệt đối có thể tạo thành đan phương, ngươi dựa vào cái gì mà nói không được?” Dương Tu hừ lạnh nói.
Diệp Viễn làm như không thấy sự nghi ngờ của hắn, tiếp tục nói: “Nhìn từ bề ngoài thì dược lý của mấy loại dược liệu này cũng không có chỗ nào mâu thuẫn, có thể tạo thành đan phương. Nhưng trong quá trình luyện chế đan dược, ba loại dược liệu phụ này ở chung một chỗ sẽ sinh ra một loạt biến hóa, từ đó phá hoại dược tính của Hoán Tinh Thảo và Chu Linh Quả, căn bản là không có khả năng thành đan.”
Diệp Viễn thấy Dương Tu muốn phản bác, lại mở miệng nói: “Đừng vội phản bác ta, nếu không tin, bây giờ chúng ta có thể nghiệm chứng một chút.”
Dương Tu đang muốn nói, Tinh Uyên Hoàng giả đột nhiên mở miệng nói: “Không cần chứng thực, hẳn nói không sai.
“Cái gì? Sao… sao có thể có chuyện này?”
“Tinh Uyên hoàng giả lại nói tiểu tử này nói đúng! Vậy chẳng phải là bảy đại trưởng lão đều sai lầm hay sao?”
“Sao có thể! Rốt cuộc là tiểu tử này gặp may đánh bậy đánh bạ đụng trúng, hay là thực sự có thực học đây?”
“Chuyện này… ta nghĩ chắc là đánh bậy đánh bạ thôi. Bảy… bảy trưởng lão kia đều là cường giả Đan Vương đấy! Lý giải của bọn họ đối với dược lý của dược liệu sâu tới cỡ nào, căn bản cũng không phải là chúng ta có thể tưởng tượng! Nhưng mà tiểu tử này ở nơi nào đó thấy qua một chút kiến thức hiếm có, mà những kiến thức này lại vừa hay là thứ mà các trưởng lão không biết.”
“Cũng đúng, dù sao thì trưởng lão cũng không phải là không chỗ nào không biết, luôn có góc chết trong kiến thức đan đạo.”