Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn dĩ Rừng Sâu Vô Biên trời quang mây tạnh, đột nhiên phong vân đột biến, bị tầng tầng mây đen che khuất.

Trẽn bầu trời xẹt qua một vài tia chớp, tiếng sấm ầm ầm từ xa tới gần truyền đến.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

“Sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi?”

Tô Nhất Sơn quá sợ hãi, hắn chưa bao giờ thấy thời tiết quý dị như vậy, bán năng cám thấy có chút không tốt lắm.

Loại cảm giác phong vân đột biến này, không giống như tự nhiên hình thành, mà giống như hiện tượng bất thường của trời đất kéo tới lúc một ít đại năng đột phá cảnh giới.

Ánh mât Viên Phi lấp lóe, dường như biết chuyện gì xảy ra, thế là vồ nhẹ bả vai Nam Phong Chí Nhu, một tay khác lại xách Tô Nhất Sơn lên lần nữa, lùi ra càng xa.

Lần này, Viên Phi rời xa khói Diệp Viễn khoáng chừng vài dặm!

“Ầm!”

Viên Phi tiện tay ném Tô Nhất Sơn xuống, ánh mắt lại nhìn chầm chặp nơi Diệp Viền đột phá.

Lúc này Nam Phong Chỉ Nhu cũng theo sau, nhìn Viên Phi tràn đầy nghi hoặc. Nàng rất muốn hỏi Viên Phi xem đến cùng là chuyên gì xảy ra, nhưng nàng không nói chuyện được với hẵn, có hỏi Viên Phi cũng không hiểu.

Có điều nhìn hành động của Viên Phi, chầng lẽ Diệp Viễn chính là đầu nguồn gây nên hiện tượng trời đất bất thường này?

Chuyên này làm sao có thể?

Hiện tượng trời đất bất thường bậc này, đừng nói là đột phá Linh Dịch Cảnh, xem nhưđột phá Ngưng Tinh cảnh cũng không thể có đâu!

Rốt cuộc trên người Diệp Viễn đã xảy ra chuyện gì?

Tô Nhất Sơn có chút chật vật đứng lẽn, vừa vặn nghênh tiếp ánh mắt nghi hoặc của Nam Phong Chỉ Nhu, không khỏi nổi nóng nói: “Đừng nhìn ta, làm sao ta biết chuyện gì xảy ra? Tên Diệp Viễn này chính là kẻ quái thai! Quái thai! Quái thai!”

Tô Nhất Sơn không dám nổi giận với Viên Phi, đành phải nói ba câu “Quái thai” liên tiếp đế biểu đạt bất mãn đồng thời cũng che giấu nội tâm rung động của mình.

Thông qua phàn ứng của Viên Phi, Tô Nhất Sơn hiến nhiên cũng ý thức được Diệp Viễn chính là nguyên nhân gây nên hiện tượng trời đất bất thường này rồi.

Nhưng hán thực sự không nghĩ ra, Diệp Viền chẳng qua cũng chỉ là đột phá Linh Dịch cảnh mà thôi, vì sao lại dẩn phát được hiện tượng bất thường khúng bố như thế?

Nam Phong Chỉ Nhu không còn gì đế nói đành nói: “Diệp Viên tụ khí hóa dịch đã hoàn thành, hiện tại chắc hần lè đang trải qua thần hồn lột xác rồi. Thế nhưng thần hồn lột xác, sẽ dẳn phát hiện tượng trời đất bất thường như thế này hay sao? Chẳng lẽ là bởi vì hần ngưng tụ bảy giọt Linh Dịch?”

“Đã nói không biết! Thần hồn lột xác chỉ mang tính hình thức, làm sao có thể dẫn phát hiện tượng bất thường đến như thế?” Tô Nhất Sơn tức giận nói.

Nam Phong Chỉ Nhu nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra lý do nào khác, đành phải cấn thận quan sát động tĩnh của Diệp Viên.

Cùng lúc đó, ngoài vạn dặm u Vân tông, một lão nhân tiên phong đạo cốt phá quan mà ra, nhìn hiện tượng trời đất bất thường phía xa, sắc mặt ngưng trọng.

“Là Rừng Sâu Vô Biên bên kia, xáy ra chuyện gì rồi? Chẳng lẽ lại ra đời một con yêu thú cấp bốn? Thế nhưng yêu thú cấp bốn, cũng không có khả năng dẫn phát bất thường bậc này a?”

Một chố sâu trong Rừng Sâu Vô Biên, một lão nhân gầy như que củi nhìn xem dị tượng phóng lên tận trời kia, sắc mặt cũng ngưng trọng như thế!

“Là lão yêu quái nào đột phá? Dị tượng bậc này, quả thực là không thế tưởng tượng nổi! Ta vẳn nên cách xa hắn một chút đi! Gia hỏa này đột phá trong Rừng Sâu Vô Biên, chắng lẽ không sợ trêu chọc đến lão yêu quái bên trong đó hay sao?”

Lão đầu mặc dù rất hiếu kì chuyện gì xảy ra, nhưng cũng vẩn rời đi không chút do dự.

Ớ một chỗ khác trong Rừng Sâu Vô Biên, nơi này là Vạn Yêu Cốc, là cấm địa của nhân loại, bên trong có vô số yêu thú cường đại!

ở một nơi sâu nhất trong một huyệt động tại Vạn Yêu Cốc, vậy mà có một thiếu niên khoanh chân ngồi.

Thiếu niên đang tĩnh tọa tu luyện, bỗng nhiên mở mầt, lấm bẩm nói: “Là khí tức của nhân loại! Không ngờ trong đám nhân loại lại xuất hiện nhân vật nghịch thiên như vậy! Thật đáng tiếc, lúc này ta cũng đến giai đoạn khấn yếu nhất, nếu không ngược lại là cũng muốn đi chiếu cố hân.”

Nói xong, thiếu niên lại nhắm mầt lại, phong bế ngũ giác lục thức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK