Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lại dám đùa nghịch Tằng sư huynh, hà hà, ta thấy ngay cả kho củi ngươi cũng không cần ở nữa.”

Mấy người bên cạnh lúc này mới kịp phản ứng, từng tên cười trên nỗi đau của người khác, thậm chí ma sát quyền chưởng, kích động không thôi.

Diệp Viễn cười nói: “Cũng không phải là ta nói muốn chuyển cho ngươi, là chính ngươi tự cho rằng như vậy thôi. Từ hôm nay trở đi, các ngươi ngủ ở kho củi được rồi. ừm, kho củi cũng một trăm điểm tích lũy một đêm.”

Đám người nhìn nhìn Diệp Viễn giống như nhìn kẻ đần vậy, tiểu tử này sẽ không bị hóa điên chứ?

Có điều đến lúc này, mọi người cũng đều nhìn ra, chuyện hôm nay không cách nào êm xuôi được rồi.

Nhất là Trương Kính, vốn dĩ hắn cũng cho là Diệp Viễn là kẻ hèn nhát, trực tiếp hạ vũ khí đầu hàng. Lại không nghĩ rằng chuyện lại quay một trăm tám mươi độ, Diệp Viễn lại dám thu phí bảo hộ của đám người Tằng Dự!

Không biết là hắn thật sự có nắm chắc, hay căn bản chính là đầu óc không dùng được. Nếu không nữa thì, chính là một tên đại thiếu gia bị làm hư rồi.

“Hê hê, thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Nếu như ngươi đã muốn ngủ ở ngoài trời, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!”

“Phong Lôi Chưởng!”

Tằng Dự thu hồi lệnh bài, một chưởng nhanh như điện chớp đánh tới Diệp Viễn!

Hắn nhanh, Diệp Viễn lại nhanh hơn

hắn!

Linh Hư Phá Không bỗng nhiên phát động, kiếm chỉ của Diệp Viễn trong chớp mắt đã tới trước mặt Tằng Dự, càng là phát sau mà đến trước!

Một chưởng của Tằng Dự đánh hụt, mà kiếm chỉ của Diệp Viễn lại trực tiếp chỉ vào trước ngực của hắn!

Nhìn thấy một màn này, tất cả con ngươi của mọi người co rụt lại!

Đây chính là tĩnh như xử nữ, động như thỏ chạy! Một khắc trước Diệp Viễn còn yếu đuối như cây cỏ nhỏ lung lay trong gió, một khắc sau cả người hắn đã biến thành một thanh kiếm sắc!

Thoạt nhìn, kiếm chỉ của Diệp Viễn chỉ chạm nhẹ trên ngực Tằng Dự một cái, dường như cũng không dùng bao nhiêu sức lực.

Nhưng mà thân thể Tằng Dự lại giống như là đụng phải lò xo, trực tiếp bay ngược ra ngoài, lăn hơn mười trượng trên mặt đất mới dừng lại.

Diệp Viễn nhìn thoáng qua ngón tay của mình, chân mày cau lại, lấm bẩm: “Phải nắm chắc thời gian tu luyện, một chỉ này lại không cả phá được nguyên lực hộ thể!”

Đám người nghe được câu nói này của Diệp Viễn, tập thể hóa đá.

Linh Dịch tầng hai chỉ chạm một cái vào Tằng Dự đã Linh Dịch tầng sáu đỉnh phong là bay, lại còn có thể không hài lòng với chiến tích như vậy?

Mặc dù Tằng Dự này có chút hỗn đản, nhưng thực lực lại không hề yếu, bằng không hắn cũng sẽ không vững vàng ở lại Địa Tự Doanh rồi.

ở Địa Tự Doanh, xem như muốn làm ác bá, cũng cần một chút cân lượng!

Những đệ tử của tông môn vừa mới có tư cách vào ở Địa Tự Doanh, cũng không phải đều là quả hồng mềm mặc người nắn bóp. Nếu không có chút năng lực, làm không tốt sẽ bị người khác vả mặt.

Mà cho tới bây giờ Tằng Dự ức hiếp đệ tử mới tới chưa từng thất thủ qua!

Hắn cũng không phải ai tới cũng đi bắt nạt, trước khi hắn khi dễ người nào, đều sẽ nhìn xem biểu hiện trước kia của người đó. Nếu như đối phương là cọng rơm cứng, hắn sẽ quả quyết từ bỏ.

Không ngờ, vậy mà hôm nay hắn lại bị một tên Linh Dịch tầng hai chạm một cái là bay!

“Này, không chết được thì đứng lên, các ngươi cùng lẽn đi!” Diệp Viễn nói với Tằng Dự đang giả chết trên mặt đất.

Tằng Dự giãy dụa từ dưới đất bò dậy, vuốt vuốt chỗ ngực bị đau, ánh mắt nhìn về phía Diệp Viễn tràn đầy phẫn hận.

Vốn dĩ tưởng rằng dễ dàng ức hiếp một tên tiểu tử Linh Dịch tầng hai, lại không nghĩ rằng vừa lên đã bị đánh ngã.

Mặt mũi của hắn ngày hôm nay ném đi được rồi, thật sự là chủ quan mất Kinh Châu màv, không ngờ tốc độ của tiểu tử này lại nhanh như vậy!

May mà Diệp Viễn mới chỉ Linh Dịch tầng hai, nếu không vừa rồi ăn một chiêu kia thì hắn nằm trẽn giường ít nhất cũng nửa tháng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK