Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Diệp Viễn cười lạnh.

Thủ đoạn của Trình Giang hắn đã quá rõ rồi, chẳng qua chỉ là đã tu luyện một thời gian dài ở Thần Vực mà thôi.

Nếu thật muốn luận đến cảm ngộ cảnh giới, hắn còn chưa chắc đã mạnh hơn những người mới phi thăng ở đây.

Cái gọi là áp chế nguyên lực, thật ra là bởi vì nguyên lực ở Thần Vực dày đặc hơn so với hạ giới, hơn nữa so với hạ giới tinh khiết hơn.

Cho nên những võ giả tu luyện ở Thần Vực, nguyên lực trong cơ thể tinh khiết hơn nhiều so với nguyên lực trong cơ thể của võ giả tu luyện ở hạ giới!

Cùng là Vô Lượng cảnh tầng một, nguyên lực trong cơ thể của Trình Giang tinh thuần hơn nhiều so với Lão Hoàng!

Nhưng mà Trình Giang làm sao nghĩ tới, Diệp Viễn tu luyện là “Linh Chá cửu Dương Thần Quyết” chấn động Thần Vực.

Cho dù Diệp Viễn tu luyện ở hạ giới, nhưng mà nguyên lực cơ thế hắn hấp thu cũng đã trải qua tinh chê’ của “Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết”.

So với Trình Giang, nguyên lực của Diệp Viễn không biết tinh thuần hơn gấp bao nhiêu lần!

Cho nên hẳn muốn dùng áp chế nguyên lực đế đi đối phó với Diệp Viễn, quả thực chính là một trò cười.

Diệp Viễn đi tới Thần Vực, mặc dù không thế nào giống như ở dưới hạ giới có thể chiến đấu vượt cấp, nhưng mà đối phó với một tên binh lính dưới chót như Trình Giang, vẫn là có thế làm được.

“Không phải chứ? Đây… tiếu tử này, thật là mạnh!” Trên bình đài, Lão Hoàng kinh ngạc nói.

Mặc dù thiếu niên kia không nói chuyện, nhưng mà biểu tình trên mặt giống nhau như đúc với Lão Hoàng.

Đại ca Trình Giang nhìn một màn này, trên mặt không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Những năm gần gây, Trình Giang xuất thủ đối phó với phi thăng giả ở hạ giới, còn chưa có bao giờ thua.

Không nghĩ tới hôm nay, thế mà lại là thuyền lật trong mương.

“Tiểu tử, ngươi muốn chết!”

Trình Giang không nghĩ tới thế mà lại bị một tên phi thăng giả làm cho mất hết mặt mũi, liền nổi cơn thịnh nộ, tiến lên muốn động thủ.

Nhưng mà hắn còn chưa có động thủ, đã bị đại ca hẳn cản lại rồi.

“Trình Giang, không được manh động!”

Vừa nói, hắn vừa đi tới trước mặt Diệp Viễn, chắp tay nói: “Tiểu huynh đệ, nguyên lực của ngươi thật là tinh thuần, tại hạ Dư Minh, không biết tục danh của tiểu huynh đệ?”

Diệp Viễn cũng không phải là người mới phi thăng miệng còn hôi sữa, hắn đối với tình hình ở Thần Vực rõ như lòng bàn tay.

Hai người này chẳng qua chỉ là binh lính trông giữ Phi Thăng Trì mà thôi, ở phía sau bọn họ còn có thế lực cường đại hơn, căn bản là đắc tội không nổi.

Nói cho cùng, Diệp Viễn hiện tại cũng chỉ là phi thăng giả mà thôi, thực lực còn quá yếu!

Vừa rồi xuất thủ đối phó với Trình Giang, cũng chỉ là muốn ra oai phủ đầu với hắn, để cho bọn họ không thể tùy ý chèn ép mình.

Bây giờ nếu như Dư Minh có ý giao hảo, Diệp Viễn tự nhiên sẽ vui vẻ đồng ý.

“Quá khen, tại hạ Diệp Viễn.”

“Hóa ra là tiểu huynh đệ Diệp Viễn, người huynh đệ này của ta làm việc quá mức lỗ mãng, vừa rồi có chỗ đắc tội. Có điều kiềm chế phi thăng giả cũng là chức trách của huynh đệ chúng ta, Diệp tiểu huynh đệ đừng để ý.” Dư Minh nói.

Diệp Viễn cười nói: “Dư đại ca nghĩ nhiều rồi, chút chuyện nhỏ này, không đến mức khiến Diệp mỗ để ở trong lòng.”

Dư Minh vốn tưởng rằng Diệp Viễn trẻ tuổi, thực lực lại mạnh, phỏng chừng là sẽ không dễ nói chuyện, không nghĩ tới lại chủ động như vậy.

Chình vì như vậy, Dư Minh càng thêm coi trọng Diệp Viễn.

Người này sau này, nhất định sẽ là đại nhân vật.

Chí ít, đây là chỗ dựa mà huynh đệ bon ho cần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK