Diệp Viễn dám khầng định, một khi Thần Vực có người biết hân có được những văn tự này, chắc chân sẽ không chút do dự xé nát thần hồn của hắn, lấy các loại thủ đoạn tìm nó ra từ trong nâo của mình!
Cho dù đọc không hiếu nội dung của những văn tự này, để ở trong đầu mỗi ngày xem một chút, thời gian lâu dài cũng là trợ giúp cực lớn với võ giả.
Đại đạo ấn chứa trong những văn tự này, nói không chừng… Có thể trợ giúp võ giả đạt tới Thần Cảnh!
Thần Cảnh đấy!
Nghĩ đến hai chữ này, thân thế Diệp Viễn cũng không nhịn được run rẩy một chút!
Võ giả nào không muốn đạt tới Thần Cảnh?
Cho dù kiếp trước Cơ Thanh Vân không quan tâm đến võ đạo, cũng luôn theo đuổi cảnh giới Đan Thần trong truyền thuyết!
Muốn trớ thành Đan Thần, đầu tiên thần hồn phải bước vào Thần cảnh!
Không có thần hồn Thần cấp, làm sao có thế luyện chế ra đan dược Thần cấp?
Bây giờ Diệp Viền có thế luyện chế đan dược vượt cấp, đó là bới vì cấp bậc những đan dược này quá thấp, yêu cầu đối với thần hồn không cao.
Thế nhưng với đan dược cấp bậc cao, thì luyện chế vượt cấp trớ nên càng ngày càng khó! Không có thần hồn cảnh giới cường đại chèo chống, căn bán là không thế nào luyện chế ra được!
Nếu như không phải vì đế thần hồn sinh ra lột xác, thì Cơ Thanh Vân cũng lười phải tu luyện đến cảnh giới Thần Vương.
Nhưng Thần Cảnh lại có thế làm cho tất cả võ giả điên cuồng!
Diệp Viễn sinh ra một số suy đoán về bản văn tự màu vàng kim này!
Đầu tiên, bản văn tự màu vàng kim này, có phải là lấy văn tự thần viết thành pháp quyết tu hồn hay không?
Rất có thế!
Bởi vì những văn tự này có thế trực tiếp tác dụng đến thần hồn, chẳng những chữa trị thần hồn bị thương của hán, cũng tấm bổ cho thần hồn của hán lớn mạnh hơn!
Tiếp theo, nếu như hoàn toàn hiếu được những văn tự màu vàng kim này, có phải có thế đột phá gông cùm xiềng xích của thiên địa, tiến về phía Thần Cảnh mà người ta hướng về hay không?
Cũng có khả năng!
Nhưng Diệp Viễn cảm thấy, có lẽ sẽ không đơn giàn như vậy.
Sự huyền diệu của những văn tự màu vàng kim này, đã không thế dùng ngôn ngữ mà hlnh dung được rồi. Lấy tư chất ngút trời của Diệp Viền cũng không thể ĩĩnh ngộ được một phần vạn.
Muốn hoàn toàn lĩnh ngộ, nói nghe dế vậy sao?
Trừ cái đó ra, tuy nguyên nhân Thần Cảnh tàn lụi không rõ, nhưng chỉ sợ không phái chỉ cần luyện thành một bộ công pháp th) có thể nhảy tới đơn giản như vậy, dù là bản công pháp này là công pháp Thần cảnh đi chăng nữa!
Mười vạn năm trước, trong vòng một đêm cưởng giá Thần cánh cúa Thần Vực biến mất hầu như không còn!
Không ai biết bọn hẳn đi đâu, cũng không người nào biết vì cái gì mà bọn hắn biến mất. Nhưng là từ đó về sau, Thần Vực không còn sinh ra cường giá Thân Cánh nữa!
Không chí có như thế, từ đây tất cá bí mật liên quan tới Thần cánh dường như cũng biến mất trong vòng một đêm.
Mười vạn năm qua đi, thời gian càng chôn vùi nhiều bí mật hơn.
Bây giờ, đã không có người biết đột phá Thần cánh như thế nào rồi.
Trong mười vạn năm này, đã từng có vô sổ nhân vật thiên tài tuyệt diễm, đã thử qua các loại phương thức đến đánh vỡ gông cùm xiềng xích đế đột phá, nhưng kết quả đều là công dã tràng!
Càng có một ít cường giả tuyệt thế, bởi vậy mà bỏ mình nửa đường, lưu lại tiếc nuối vô tận.
Cơ Thanh Vân từng được vinh dự là nhân vật thiên tài có khả năng đột phá Đan Thần nhất, nhưng lời này cũng chỉ là mọi người lấy lòng hẳn, hoặc nói là mọi người có một loại khẳng định với hần mà thôi.
Căn bản không có ai cho là hắn thật sự có thế đột phá cánh giới Đan Thần.
Bởi vì, mười vạn năm gông cùm xiềng xích kia, không ai có thế phá vỡ!