Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong ba người, Quách Cảnh Dương và Mã Sướng đều là hậu kỳ khí Hoàng Cực, Hồ Phi chỉ vẻn vẹn là trung kỳ khí Hoàng Cực.

Ai có thể ngờ được, ngay cả Hồ Phi cũng đạt đến khí Đế Lăng?

“Cho dù chiến trường Cổ Thần là nơi tốt để thay đổi số mệnh, nhưng mà cũng sẽ không xảy ra biến hóa lớn như vậy đi! Khí Đế Lăng cũng không phải rau cải trắng gì, thường thường một trăm tòa đại đế đô cũng không có được một khí Đế Lăng, bây giờ một lần lại xuất hiện bốn người. Tính cả Diệp Viễn, chính là năm người! Cái này… lẽ nào, lẽ nào… vấn đề xuất hiện ở trên người Diệp Viễn?” Giản Túc Thao thầm nghĩ.

Vừa nghĩ như thế, hắn cảm thấy rất có thể.

Giản Túc Thao phát hiện, phàm là người tiếp xúc với Diệp Viễn, dường như số mệnh đều phát sinh thay đổi lớn.

Chỉ nói Giản Hoằng Tiêu, vốn dĩ hắn đã không còn cơ hội trở lại Tinh Thần Các.

Ai ngờ được hắn chẳng những trở về mà còn đột phá đến cảnh giới Thiên Tôn!

Loại số mệnh này, quả thực nghịch thiên.

Giản Túc Thao càng nghĩ, càng cảm thấy có khả năng rất lớn.

Phải biết, số mệnh của lão tổ Huyền Cơ Thiên Đế cũng chính là nghịch thiên như vậy.

Cho nên, Giản gia mới là đại gia tộc số một số hai ở Thông Thiên Giới.

Cho dù là những vô thượng Thiên Đế kia, nhìn thấy người nhà họ Giản, cũng phải nể mặt mấy phần.

Lẽ nào, Diệp Viễn lại là dạng tồn tại này?

Giản Túc Thao càng nghĩ càng thấy kinh hãi, càng nghĩ càng tò mò, rốt cuộc trên người Diệp Viễn có ma lực gì, lại có thể có năng lượng khổng lồ như vậy.

Chỉ là, hắn không dám xem!

Mỗi khi hắn nảy sinh ý định quan sát Diệp Viễn, có một loại cảm giác nguy hiểm cực mạnh xông lên đầu hắn.

“Thành chủ đại nhân, ta… thật sự cũng đột phá đến khí Đế Lăng?” Cảm xúc Hồ Phi dâng trào nói.

Giản Túc Thao trầm giọng nói: “Thế nào, lẽ nào ngươi còn hoài nghi bản tôn hay sao?”

Hồ Phi vội vàng nói: “Không dám, không dám, chỉ là… có chút không dám tin, đa tạ thành chủ đại nhân!”

Giản Túc Thao gật gật đầu nói: “Các ngươi đi ra ngoài hết đi, Diệp Viễn ở lại.”

Đám người Tống Ngọc biết rõ, Giản Túc Thao là vì Đế Cốt nên rất thức thời rời đi.

Mấy người đi rồi, Diệp Viễn lấy Đế Cốt ra, nhất thời một cỗ khí tức cường đại tràn ngập toàn bộ Hiền Phong Lâu.

Ánh mắt Giản Túc Thao có chút ngưng lại, kích động nói: “Quả nhiên là Kỳ Lân Đế Cốt! Ngươi… ngươi lại thật sự có thể mang nó ra ngoài!”

Diệp Viễn nhìn về phía Giản Túc Thao, cười lạnh nói: “Tính toán của thành chủ đại nhân đúng thật là hay! Ngươi đừng nói với ta, ngươi không biết ai đang trông giữ căn Kỳ Lân Đế Cốt này?”

Chuyến đi này, có thể nói Diệp Viễn là cửu tử nhất sinh.

Kỳ Lân Đế Cốt này, căn bản không phải là thứ võ giả Chân Thần Cảnh có thể lấy được.

Giản Túc Thao này, căn bản là đang đào hố mình.

Không chỉ hắn, những người khí vận chi tử đi vào Cốt Ma Lĩnh kia, cũng đều bị lừa.

Nếu như bọn họ biết có một Cốt Ma Thiên Tôn trấn thủ Kỳ Lân Đế Cốt thì có đánh chết bọn họ cũng sẽ không đi.

Cho nên, bây giờ Diệp Viễn rất tức giận.

Hắn có thể lấy được Kỳ Lân Đế Cốt, không có nghĩa là hắn không tức giận.

Da mặt Giản Túc Thao cũng rất dày, chỉ thản nhiên nói: “Sao hả, lẽ nào ngươi đổi ý?”

Diệp Viễn nhìn Giản Túc Thao, bình tĩnh nói: “Cũng không đến mức đổi ý, Diệp Viễn ta nói được làm được. Đương nhiên Kỳ Lân Đế Cốt này cho ngươi, chỉ là không biết, ngươi có bản lĩnh cầm hay không.”

Giản Túc Thao cười nói: “Cái này, cũng không cần ngươi quan tâm. Một căn Đế Cốt mà thôi, sao bản tôn lại không trấn áp được?”

Diệp Viễn chỉ là cười cười, thuận tay ném Đế Cốt cho đối phương.

Giản Túc Thao đưa tay nhận lấy, tâm trạng nhộn nhạo.

Nhưng mà rất nhanh, hắn biến sắc.

“Ối!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK