Hắn vẫn luôn chăm chú nhìn vào cái tên Diệp Viễn, nhưng tên của Diệp Viễn trước giờ vẫn chưa có bất kỳ sự thay đổi nào mà vẫn ở nguyên vị trí tầng thứ nhất như cũ.
Có nhiều người chợt nhận ra điều này, liền hỏi: “Này, Diệp Viễn đâu? Dựa vào thực lực của hắn, lẽ ra phải sớm lên tầng thứ hai rồi mới đúng chứ?”
“Tên của hắn vẫn đang ở tầng thứ nhất, không biết đã xảy ra chuyện gì.” Ninh Nhất Hiền nói.
“Không thể nào? Diệp Viễn có thể một mình hạ sát được cả cường giả Hồn Hải Cảnh, làm sao lại mãi vẫn chưa ra khỏi tầng thứ nhất được chứ?”
“Có thể do chuyện gì đó khiến hắn phải nán lại chăng?”
“Tâng thứ nhất thì có gì đáng để nán lại chứ? Lẽ nào… Diệp Viễn có thể hạ sát cường giả Hồn Hải cảnh, chẳng qua là vì lực bạo phát của hắn rất mạnh, nhưng để có thể lên tới tầng thứ hai, lại cần tới nguồn nguyên lực dồi dào và quan trọng nhất là phải có sức bền. về điểm này, Diệp Viễn mới chỉ là Hoá Hải tầng hai, hẳn là phải chịu thiệt rồi!”
Nghe người này nói cũng có lý nên không ít người bất giác trở nên trầm mặc.
Sắc mặt của Nhậm Tinh Thuần lúc này vô cùng khó coi, hẳn vô cùng coi trọng Diệp Viễn, vẫn nghĩ Diệp Viễn sẽ mang lại một bất ngờ lớn.
Nếu như ở tầng thứ nhất Diệp Viễn đã bị bỏ lại, thì với độ khó tăng dần ở những tầng tiếp theo, Diệp Viễn làm sao có thể vượt qua được?
Tinh hình trước mặt Nhậm Tinh Thuần lúc này, Tào Phương đã bị loại ra khỏi tầng thứ nhất, tuy Nhậm Đông có thể lên tới tầng thứ hai, nhưng về mặt thời gian cũng bị bỏ lại ở vị trí gần áp chót.
Nếu như đến cả Diệp Viễn cũng thất thủ thì sẽ khiến Vô Phương Thành mất mặt vô cùng!
“Này, nói cho cùng, các võ giả Hoá Hải Cảnh vẫn phải rất dè chừng đối với Hạo Thiên Tháp!”
“Việc lên được tâng cao hơn trong Hạo Thiên Tháp đòi hỏi sự nỗ lực không ngừng, còn nếu càng kéo dài thì sẽ càng rơi vào tình cảnh bất lợi! Diệp Viễn vẫn còn tiếp tục chần chừ ở đó nữa thì một khi cạn kiệt nguyên lực hắn sẽ khó mà qua được tầng thứ nhất!”
“Thật không thể ngờ rằng, Diệp Viễn thiên tài tuyệt thế như vậy, lại chịu kết cục thê thảm thế này ớ ngay tầng thứ nhất!”
Nhất thời, những người xung quanh xì xầm to nhỏ bàn luận về việc của Diệp Viễn. Thời gian càng trôi đi, bọn họ càng mất niềm tin ở Diệp Viễn.
Lòng người trước giờ vẫn luôn là thế, Diệp Viễn bỗng nhiên vụt sáng lên như sao băng khiến các lão tổ của các tông phái không thể không đỏ mắt.
Tuy bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu rõ ràng cho thấy Diệp Viễn sắp bị loại khỏi tầng thứ nhất, nhưng trong lời nói của bọn họ cũng không dấu được việc cười nhạo trên nỗi đau của người khác.
Làm sao Nhậm Tinh Thuần lại không nghe ra những lời cười cợt đó của bọn họ, cho nên trong lòng càng lo lắng gấp bội.
“Diệp Viễn, rốt cuộc ngươi đang giở trò gì vậy! Lẽ nào thực lực của ngươi không đủ để vượt qua được tầng thứ nhất này sao?” Nhậm Tinh Thuần thầm lo lắng.
Từng giây từng phút cứ thế trôi qua, những cái tên còn lại ở tầng một ngày càng ít đi.
Những cái tên không thể lên được tới tầng hai nhanh chóng biến mất khỏi bảng tên, hiển nhiên, những người đó đã bị Hạo Thiên Tháp tống ra ngoài.
Cuối cùng, ngoại trừ tên của Diệp Viền ra thì cái tên cuối cùng cũng đã biến mất, bị đá ra khỏi Hạo Thiên Tháp.
ở tầng thứ nhất, chỉ còn lại duy nhất Diệp Viễn!
Lúc này, ở tầng thứ hai khắp nơi đều là người, còn ở tầng thứ nhất, cái tên Diệp Viễn lại trở thành cái tên cực kỳ nổi bật.
“Trong số các võ giả Hoá Hải cảnh thì Diệp Viễn là người có thực lực mạnh nhất, hắn đã ở lại đó một ngày một đêm rồi! Chỉ là không biết, hắn còn duy trì tình trạng này trong bao lâu! Thời hạn tầng thứ nhất chỉ có ba ngày, nếu như trong ba ngày không lên được tầng thứ hai, thì cũng sẽ bị Hạo Thiên Tháp tống ra ngoài.”
“Yêu thú sẽ tập trung ở lối lên tầng hai càng ngày càng nhiều, nếu Diệp Viễn muốn vượt qua, e rằng khó càng thêm khó!”
Nhưng không giống với suy nghĩ của mọi người, số lượng yêu thú ở cửa vào tầng thứ hai lại ngày càng ít đi!
ở tầng thứ nhất lúc này chỉ còn lại một mình Diệp Viễn, nên hắn mặc sức ra tay hạ sát đám yêu thú.
Hoa bay rợp trời, lan tới mọi ngóc ngách, không để sót bất kỳ con yêu thú nào!