Con buôn đan dược liều mạng muốn phun ra thứ vừa nuốt xuống, thế nhưng thứ đó vào miệng xong lập tức tan đi, chỉ trong chớp mắt liền biến mất vô tung.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy thần hồn run lên, sau đó thì cái gì cũng không biết nữa.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Thạch Khai Dũng nhìn thấy tình cảnh này, cũng thất kinh. Vừa rồi hắn muốn tìm xem ai ném vật kia, thế nhưng lại không tìm được, hiển nhiên người thần bí kia là cao thủ.
“Hiện tại ngươi có thể hỏi, hỏi cái gì hắn sẽ trả lời cái đó.” Lúc này, trong đầu Thạch Khai Dũng lại xuất hiện thanh âm kia.
Thạch Khai Dũng sững sờ, thế mới biết tại sao người thần bí kia muốn để hắn làm cho gã con buôn đan dược kia mở miệng.
Chẳng lẽ vừa rồi ném vào chính là đan dược? Đan dược gì có thể có hiệu quả như thế?
Thạch Khai Dũng tập trung ý chí, mở miệng hỏi con buôn đan dược: “Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại muốn tới nơi này buôn bán đan dược?”
Con buôn đan dược thật thà mở miệng nói: “Ta là Hoàng Tùng, là… là… tay sai của Vạn gia. Gia chủ phái ta đến Rừng Sâu Vô Biên, buôn bán đan dược cho các ngươi, đồng thời… thiết kế chửi bới Dược Hương Các, để bọn hắn không gượng dậy nổi.”
Thạch Khai Dũng nghe xong, lập tức nổi trận lôi đình, Túy Tinh Lâu này thật đúng là bất chấp dùng bất cứ thủ đoạn nào rồi.
Bọn hắn đã chiếm cứ ưu thế lớn như thế, còn nhất định phải đuổi tận giết tuyệt Dược Hương Các nữa!
“Có phải Vạn Đông Hải để ngươi bán những đan dược giả này hay không?” Thạch Khai Dũng cắn răng nhẫn nại hỏi.
“Không phải, là nhị đương gia Vạn Đông Doanh. Hắn… Hắn nói những tên thợ săn yêu thú kia đều là… Đều là kẻ ti tiện, không xứng dùng đan dược tốt như vậy. Thế là liền đem những đan dược này luyện chế lại một lần rồi giảm bớt dược lực, còn tăng thêm một vài thứ, để các ngươi tạm thời không cảm giác thấy dược hiệu giảm bớt. Nhưng chỉ cần hơi sử dụng nguyên lực, thì lập tức sẽ lộ tẩy.”
Hoàng Tùng trực tiếp đem chuyện nói hết ra.
“Con bà nó chứ Vạn Đông Doanh! Hắn mới là kẻ ti tiện! cả nhà của hắn đều là kẻ ti tiện!”
“Con mẹ nó! Sau này lão tử cũng không đi Túy Tinh Lâu mua đan dược nữa!”
“Mẹ nó! Hai huynh đệ hắn quả nhiên không có tên nào tốt! Là ai đem Túy Tinh Lâu nâng lên? Còn không phải là chúng ta những thợ săn yêu thú này? Thế mà chửi chúng ta là đồ ti tiện! Còn bán đan dược giả!”
Trong lúc nhất thời, quần tình xúc động!
Lần này, thanh danh của Túy Tinh Lâu ở trong mắt đám thợ săn yêu thú, đã triệt đế bị hủy hoại.
Sau đó, Thạch Khai Dũng lại hỏi mấy cái vấn đề tương đối nòng cốt, nhưng Hoàng Tùng cũng không biết được rất nhiều.
Dù vậy, một chút của tấm màn đen cũng đã bị Thạch Khai Dũng vén lên. Ví dụ như giết người cướp của các loại với thợ săn yêu thú, càng chạm đến ranh giới cuối cùng của những thợ săn yêu thú này.
Thợ săn yêu thú có mặt ở đây, chỉ sợ là một nửa số thợ săn yêu thú ở Tân quốc rồi, có thế nghĩ tới việc làm ăn của Túy Tinh Lâu sau này sẽ như thế nào
Một lát sau, Hoàng Tùng bỗng nhiên tỉnh táo lại, nhìn thấy vô số ánh mắt hung tợn, lập tức trong lòng cảm thấy thật lạnh thật lạnh.
“Ta… Ta vừa rồi thế nào? Các… Các ngươi muốn thế nào? Ta… Ta là người của Túy Tinh Lâu! Các ngươi không được đụng đến ta.” Hoàng Tùng ấp úng nói.
Lâm Phong nhìn Hoàng Tùng, cười không ngừng, chỉ là nụ cười kia nhìn thế nào đều cũng đều cảm thấy không quá thân thiện.
“Các huynh đệ, vừa rồi chúng ta mua nhiều đan dược như vậy. Nếu những đan dược này đều là giả, có phải chúng ta nên trả cho hắn hay không đây?” Lâm Phong bỗng nhiên hỏi mọi người.
Những thợ săn yêu thú này đều là tên giảo hoạt, Lâm Phong vừa nói, bọn hắn liền đoán được dụng ý của Lâm Phong, không khỏi khen lớn.
Sau đó kết quả rõ ràng rồi, tên Hoàng Tùng này sửng sốt bị những đan dược kia hại thảm rồi, kết cục cực kì thê thảm.
“Đại ca, vừa rồi đến tột cùng là ai âm thầm chỉ huy ngươi?” Một thành viên trong tiểu đội của Thạch Khai Dũng không nhịn được lòng hiếu kỳ hỏi.