Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cường giả đỉnh phong Chân Thần tầng một, trực tiếp chết dưới một quyền của Diệp Viễn.

“Quá mạnh! Cường giả đỉnh phong Chân Thần tầng một, Diệp Viễn đại nhân chỉ dùng một quyền đã đánh nát!”

“Ngài ấy cũng không dùng bất cứ thần nguyên gì, đây chỉ là sức mạnh cơ thể. Diệp Viễn đại nhân, chắc là đã đột phá đến Lục Chuyển Kim Thân!”

“Nhưng mà Lục Chuyển Kim Thân mạnh đến như thế sao? Những cái đầu lâu kia, chắc là Chân Thần Huyền Bảo đúng không, đại nhân chỉ đùng một quyền đã đánh nát, thực sự là đáng sợ!”

Mọi người nhìn Diệp Viễn như là chiến thần, ai cũng cả kinh há hốc mồm.

Mấy năm bế quan ngắn ngủi, vừa ra đã giết chết một cường giả Chân Thần.

Quả nhiên không hổ là Diệp Viễn đại nhân!

Nhìn quả đấm của mình, Diệp Viễn có chút thỏa mãn.

“Có sức mạnh thế này, đau đớn mấy năm nay chịu cũng coi như không phí công.”

Sáu tầng kiếp Niết Bàn này, Diệp Viễn dùng tám năm để vượt qua.

Trong tám năm này, mỗi phút mỗi giây Diệp Viễn đều dạo bên bờ sinh tử.

Loại cảm giác này, giống như mười tám tầng địa ngục, các loại núi đao biển lửa chảo dầu đều đi qua một lần.

Đau đớn như vậy, đến bây giờ Diệp Viễn nhớ lại cũng thấy tê cả da đầu.

Rốt cuộc hắn cũng hiểu, vì sao thủy tổ Long tộc lại phong ấn những kí ức này ở sau cấp năm.

Kiếp Niết Bàn, không phải người bình thường có thể vượt qua được.

Đặc biệt là tầng cuối cùng, kiếp Niết Bàn Lục Chuyển, nhiều lần Diệp Viễn đã sắp không chịu được.

Cuối cùng, hắn dựa vào ý chí mạnh mẽ, gắng gượng chịu đựng.

“Diệp Viễn, lần này ngươi có chút lỗ mãng. Tử Hồn Môn ở Thông Thiên Giới nổi danh độc ác, chuyên phóng hỏa giết người, cũng là tổ chức sát thủ lớn nhất nhì Thông Thiên Giới. Thế lực này, cường giả vô số, đã tồn tại không biết bao nhiêu năm. Hơn nữa, có người nói người sáng lập ra nó là một cường giả Thiên Đế. Bây giờ ngươi giết người của Tử Hồn Môn, phải cẩn thận bọn họ trả thù.” Vô Trần nhắc nhở.

Diệp Viễn nghe vậy, cũng là nhíu mày.

Hắn đúng là chưa từng nghe qua cái tên Tử Hồn Môn này, có đều nghe ý trong lời của Vô Trần, hắn đúng là không thể không phòng.

Lúc đầu hắn muốn lợi dụng Ngự Hồn Dung Đạo Đan kiếm nhiều tiền một chút, lại không ngờ được sẽ gặp phải dạng phong ba này.

Có điều, cho dù hắn biết rõ Tử Hồn Môn lợi hại, cũng tuyệt đối không thể thả Mặc Khanh rời đi.

“Ta biết rồi, xem ra, chúng ta phải làm một chút chuẩn bị.” Diệp Viễn nói.

Trong một phòng tối dưới đất của một nhà trọ ở đế đô Cửu Hứa, bày mười bông hoa sen màu đen.

Đột nhiên, một bông hoa sen màu đen xếp gần cuối, vỡ nát.

Trong phòng tối, đột nhiên bóng đen cả kinh, lẩm bẩm: “Mặc Khanh thế mà lại chết? Không nên chứ, hoàng thành Thiên Ưng chỉ có một tên mới vào Chân Thần Cảnh, sao có thể là đối thủ của Mặc Khanh? Cho dù thật sự là đối thủ thì cũng không thể nào đến chạy trốn cũng trốn không thoát chứ?”

Ai cũng không ngờ được, một nhà trọ không đáng chú ý này, lại là một phân đà của Tử Hồn Môn.

Mà hơn mười bông hoa sẽ màu đen kia, đại biểu cho hơn mười cường giả Chân Thần Cảnh.

Nếu như thành chủ Dư Văn Phong biết dưới sự quản lý của hắn lại có nhiều cường giả Chân Thần Cảnh như vậy, hắn nhất định sẽ ngủ cũng không an ổn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK