được.
Kiếp trước Cơ Thanh Vân chính là đóa hoa trong phòng ấm kia, mặc dù cảnh giới rất cao nhưng sức chiến đấu lại là một mớ hỗn độn cũng bởi vì thực chiến quá ít. Đời này hắn mang trong mình huyết hải thâm cừu, muốn đem mình tôi luyện thành một người quả quyết cùng tàn nhẫn.
“Cái này… Viên nhi nói có lý, phụ thân nóng lòng rồi. Chẳng qua ngươi ở bên ngoài phải hết sức cấn thận, nếu như gặp chuyện gì, dù sao cũng đừng cậy mạnh, nhớ phải quay về cầu viện phụ thân. Sự việc ngươi bị trúng độc lần trước, ta không muốn chứng kiến thêm lần thứ hai.”
“Phụ thân yên tâm, hài nhi lần này đại nạn không chết, sau này sẽ không có ai có thể khi dễ được hài nhi.”
Diệp Viễn vào thời điểm này tự nhiên bộ lộ ra sự tự tin nói, Diệp Hàng phát hiện, nhi tử thực sự trướng thành rồi.
“Tốt! Nhi tử của ta! Hai cha con chúng ta sao phải sợ ai chứ? Chẳng qua chỉ là một tên Vạn Đông Hải mà thôi! Ngày khác ta sẽ đem hắn giẫm dưới chân!”
Nhìn thấy sự tự tin của Diệp Viễn, Diệp Hàng cũng mạnh mẽ lớn tiếng nói.
Diệp Viễn cười trộm trong lòng, trình độ của phụ thân làm sao mà hắn lại không biết, muốn vượt qua được Vạn Đông Hải không phải ngày một ngày hai là có thế làm được, làm sao có thể đem hắn giẫm dưới chân đây. Nhưng đó chỉ là khi hẳn chưa xuất hiện mà thôi.
Chỉ với Diệp Viễn của hiện tại, Diệp Hàng muốn đem Vạn Đông Hải giẫm ở dưới chân cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Diệp Viền đang muốn rời đi thì Diệp Hàng gọi lại tò mò hỏi: “Đúng rồi, hôm nay ngươi cho hắn ăn dược gì vậy, sao lại lợi hại thế? Ngươi chỉ là Nguyên Khí cảnh tâng một, làm sao có thế luyện được đan dược thượng phẩm?”
Diệp Viễn phát hiện, Diệp Hàng thực ra cũng là một đan si, vừa gặp chuyện liên quan đến đan dược liền biến thành một lão đâu vô cùng hiếu học. Hiển nhiên, vấn đề này đã quấy nhiễu ông cả ngày.
Diệp Hàng nghĩ, có thể để cho Vạn Đông Hải bất lực, nhất định phải là độc dược cấp ba trở lên. Diệp Viên là Nguyên Khí cảnh tầng một, ở cảnh giới này không có khả năng luyện ra độc dược cấp hai, chứ đừng nói tới cấp ba trớ lên.
Đây thực sự là nghịch lý, đánh vỡ đầu Diệp Hàng cũng thế hiểu được. Nhi tử vừa nói xong, hắn không nhịn được, không ngại học hỏi bậc tiểu bối.
Đối với cha mình, Diệp Viễn tự nhiên không có gì phải giấu giếm, cười nói:
“Phụ thân, đan dược kia gọi là Thốn Tâm Liệt, không phải là đan dược thượng phẩm, chầng qua chì là đan dược cấp một mà thôi. Với trình độ của ta bây giờ, luyện được viên đan dược này đã là cực hạn.”
Khuôn mặt của Diệp Hàng nhất thời cứng ngắc, đan dược cấp một! Làm sao có thế?
Nếu như không phải lời này do nhi tử nói ra, đánh chết Diệp Hàng cũng không tin.
“Đan dược cấp… cấp một?”
Diệp Hàng nuốt nước miếng, không tin nói: “Đan dược cấp một làm sao có thế lợi hại như vậy?”
Diệp Viên lấy giấy bút, ở phía trên đem cách luyện chế Thốn Tâm Liệt viết ra, bên dưới viết các hạng mục chú ý khi luyện đan, sau đó giao cho Diệp Hàng.
Diệp Hàng cẩn thận cầm lấy tờ giấy, mặt sung sướng như nhặt được bảo vật.
Diệp Viễn biết, chỉ sợ mấy ngày tới sẽ không nhìn thấy được người của phụ thân này của hắn rồi…
Hôm sau, Diệp Viễn đi tới Dược Hương Các lần nữa.
Diệp Viễn rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của bọn tiểu nhị hôm nay không giống trước, chuyện phát sinh ngày hôm qua, khiến cho mọi người đã có cái nhìn khác đối với công tử quần là áo lụa này.
Loại ánh mắt này Diệp Viên kiếp trước được nhìn qua quá nhiều, đương nhiên sẽ không quá đề ý, hôm nay hắn tới Dược Hương Các là đế lấy đan dược. Điều quan trọng nhất của Diệp Viễn bây giờ là nâng cao thực lực, mà phương pháp tăng thực lực nhanh nhất, không thể nghi ngờ chính là ăn đan dược.
Thực lực của đan đế có mà không dùng, Diệp Viễn chính là tên ngốc rồi?
Trong đầu của Diệp Viễn có vô số các phương pháp luyện chế đan dược, nhưng mà trước mắt đan dược mà hắn có thể luyện chế quả thực quá ít, chỉ có thể luyện chế đan dược cấp một, đấy là hắn còn nhờ vào linh hồn cường đại đề luyện dược.
Nếu không đối với cảnh giới Nguyên Khí tầng một hiện tại của hắn, ngay cả đan dược cặn bã đều không luyện chế được.