Dưởi tình huống bỉnh thường, hồn lực cúa võ giá sẽ tăng theo cánh giới, cánh giới gỉ thì sẽ tương ứng với hồn lực đổ, ngoại trừ một số người có thân hồn cường đại trời sinh.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Lúc trước khi Diệp Viễn đột phá, thần hồn cũng chi tương đương với người bình thường, dù cho trải qua thần hồn lột xác, trình độ hồn lực cũng chỉ là Đan sư sơ cấp, làm sao lại trực tiếp có được trình độ hồn lực Đan sư trung cấp.
Diệp Viền cười nói; ‘Ta không phải mới vừa nói sao, thần hồn của ta lột xác không giống người khác lâm. Trải qua thần hồn tẩy lễ thống khổ như vậy, tất nhiên đạt được nhiều hơn so với người khác một chút.”
Thế nhung, thế nhưng là, nếu như hồn lực của ngươi đạt tới Đan sư trung cấp, cháng phải là có thể trực tiếp luyện chế đan dược cấp hai thượng cấp?’ Nam Phong Chỉ Nhu kinh ngạc nói.
Nàng nhởtởi khi Diệp Viẻn ớ Nguyên Khi tầng bốn đă có thế luyện chế đan dược cấp hai, như vậy hiện tại chẳng phái là thực lực cúa hân đã đạt tới Đan SƯ cao cấp rồi.
Như vậy cũng quá nhanh đi.
‘Cấp hai thượng Cấp2 sao? Coi như hồn lực không đến Đan sư trung cấp cũng không có vấn đề.’
Đối với Diệp Viễn, những đan dược của Tần quốc này căn bân cũng không có độ khó, luyện chế đan dược cấp hai thượng cấp quá dễ dàng.
Chân chính khó khăn là những đan dược cao hơn đan dược cấp hai thượng cấp, nếu như hồn lực Diệp Viễn không có đột phá, thì luyện chế thật đúng lè có chút khó khăn.
Dù sao, độ khó luyện chế đan dược cấp hai lớn hom so với luyện chế đan dược cấp một nhiều lám, còn muốn vượt cấp luyện chế đan dược, độ khó tự nhiên cũng thay đổi lớn.
Nam Phong Chí Nhu hít một hơi thật sâu, mới nói: “Tô Nhất Sơn có một câu nói thật đủng.”
Diệp Viến sững sờ, bật thốt lên:
’Hân nói ta cái gl rồi?”
‘Ngươi chính là cái quái thai quái thai quái thai”
Hiếm khi Nam Phong Chỉ Nhu có cùng suy nghĩ với Tỏ Nhất Sơn, bời vì mổi một sự kiện phát sinh trẽn người Diệp Viễn đều không thế dùng hai chữ *bình thường’ đế hình dung, vậy cũng chỉ có thế dùng hai chữ “Quái thai’ đế hình dung mà thôi.
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: ‘Hiếm khi Tô Nhất Sơn đánh giá ta cao như thế, vì cảm tạ hân, ta sẽ cho hân cơ hội đánh một trận chiến công bâng.”
Nam Phong Chỉ Nhu nghe vậy kinh hãi vội vãng nói: “Ngươi sẽ không thật sự muốn cùng hân một đấu một chứ? Ngươi mởi vừa đột phá thôi đấy. Có Viên Phi và ta ớ đáy, ngươi không cân thiết hành động theo cám tính.”
Ngụ ý, Diệp Viễn vẳn chưa ckphái là đối thú của Tò Nhất Sơn.
Ý nghĩ cúa Nam Phong Chí Nhu cũng không sai, mặc dù nàng biết Diệp Viễn rất mạnh, sau khi đột phá Linh Dịch Cành chẳc chân càng thêm lợi hại, nhung dù sao hắn cũng vừa mới đột phá, mà Tó Nhất Sơn cao hơn hắn ba cái tiểu cảnh giới, sự chênh lệch này cũng không dề dàng bù đâp như vậy.
Nam Phong Chỉ Nhu biết, từ Linh Dịch Cảnh về sau, chiến đấu vượt cấp sẽ càng thêm khó khăn, bởi vì chênh lệch giữa mỗi một cái tiếu cảnh giới sẽ ngày càng lớn hơn.
Một bên ngưng tụ ba giọt Linh Dịch cúa Linh Dịch tầng một vả ngung tụ ba giọt Linh Dịch cúa Linh Dịch tầng hai, đã hơn kẻm nhau ba giọt Linh Dịch ròi. Nói cách khác, lượng nguyên lực giữa bọn hắn đã hơn kẻm nhau gấp đôi.
Muốn đền bù chênh lệch lớn như vậy, không có thú đoạn nghịch thiên thi rất khó làm được.
Mà Diệp Viễn kém Tò Nhất Sơn tận ba cái tiếu cành giới.
Chênh lệch này cũng quá xa rồi.
Diệp Viễn chỉ là cười cười, nói ra: ‘Yên tâm, ta tự có chừng mực.”
Đúng lúc này, Tô Nhất Sơn cũng mơ màng tỉnh lại.
Nhìn thấy Diệp Viẻn đang không có ý tốt đánh giá hân, trong lòng hân không khói run lên.
‘Tô Nhất Sơn, lại đây ta nôi qua cho ngươi cơ hội đơn đấu, hiện tại, chủng ta tiến hành sinh tứ chiến một đấu một.” Diệp Vỉến mang theo một cố khí thế bề nghé thiên hạ nỏi ra.
‘Ngươi ngươi thật sự muốn một đối một với ta?” Tô Nhất Sơn hiến nhiên cũng là có chút không dám tin tưởng.
ưu thế của Diệp Viễn quá rõ ràng, căn bân không cần thiết phải làm loại chuyện ngu xuẩn này.
‘Làm sao? Ngươi không nguyện ý?” Ngữ khí của Diệp Viễn lạnh xuống.
‘Nguyện ý đương nhiên nguyện ý.” Tô Nhất Sơn vội vàng nói.