Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai mắt Vệ Thành trợn tròn, đây chính là nô bộc tầng tám đại viễn mãn đấy!

Đừng nói là hắn, ngay cả thánh chủ cũng khó mà có được sự đãi ngộ như thế này.

Yêu thú tầng tám đại viên mãn cũng không hề dễ dàng gặp được như vậy. Hơn nữa mỗi con yêu thú tầng tám đại viên mãn đều có linh trí cực cao.

Thánh chủ muốn giết thì dễ dàng nhưng muốn khiến cho đối phương quy thuận thì muôn vàn khó khăn.

Huống chi, Hắc Phong còn là một con giao long sắp hóa rồng, được xem như là một nửa Long tộc. Yêu thú như vậy hết sức cao ngạo, càng không có khả năng trở thành nô bộc của nhân loại.

Vậy mà Diệp Viễn lại có được một con yêu thú như vậy làm nô bộc!

Dĩ nhiên Vệ Thành không cho rằng đó chính là do Diệp Viễn tự mình thu phục được, ở thánh địa Xích Hà này trừ thánh chủ Đồ U ra thì còn ai có được cái thực lực như vậy?

Những năm gần nay đồn đãi tình huống của Đồ U không ổn. Bây giờ xem ra chuyện đó tuyệt đối là vớ vẩn rồi!

"Vệ Thành thiếu chủ, ngươi cũng không cần phải ở đó giả vờ trấn tĩnh nữa, nếu như không thể khống chế được thi triều thì đừng nói thánh địa Xích Hà bọn ta mà thậm chí cả Bạch Vũ Vực cũng có thể trở thành một tử vực! Cho nên điều chúng ta cần bây giờ chính là tinh thần hợp tác chứ không phải gây thêm rắc rối!" Diệp Viễn nhàn nhạt nói.

Sắc mặt của Vệ Thành rất khó coi, thì ra tâm tư của hắn đã bị Diệp Viễn nhìn thấu từ lâu.

Mặc dù tình hình thánh địa Vân Khuyết bên kia vẫn chưa nghiêm trọng như thánh địa Xích Hà nhưng tình huống cũng đã không thể không để mắt đến.

"Hừ! Xét tình huống hiện tại thì xem ra ngọn nguồn của thi triều này tuyệt đối chính là từ thánh địa Xích Hà các ngươi! Gây ra chuyện lớn như vậy, ta đây lại muốn xem xem các ngươi làm sao giao phó với các thánh địa khác!" Vệ Thành hừ lạnh nói.

Bị Diệp Viễn bắt thóp Vệ Thành hết sức khó chịu, nhưng hắn lại kiêng kỵ Hắc Phong nên không thể làm gì khác hơn là lấy những thánh địa khác ra áp chế Diệp Viễn.

Diệp Viễn nghe vậy lại nói: "Hiện tại thi triều có khuynh hướng khuếch tán rõ ràng, hơn nữa những võ giả bình thường sau khi bị cương thi giết chết thì bọn họ cũng bị cương thi khống chế. Tiếp tục như vậy thì quy mô cương thi sẽ ngày càng khổng lồ, đến một lúc nào đó sẽ không còn cách để thu thập nữa! Nếu ta là ngươi thì ta sẽ lập tức lấy thành ý hợp tác ra ngay mà bớt làm rõ ngọn nguồn vấn đề gì đó với ta. Thật sự muốn nói thì đợi sau khi ngăn chặn được đám thi triều đó rồi hãy nói!"

Hiển nhiên lúc này không phải là thời điểm để tranh cãi mà là lúc các đại thánh địa phải hợp tác thật tốt để dập tắt thi triều.

Đúng lúc đó, từ chân trời xuất hiện bảy tám bóng người đang tiến về hướng bên này.

Ngũ Tư Viễn nói nhỏ bên tai Diệp Viễn: "Là người của thánh địa Hỏa Vũ và thánh địa Phi Hồng. Hai người trẻ tuổi kia chính là thiếu chủ của hai đại thánh địa, một người tên là Hoa Thư Kiệt, một người tên là Thịnh Tuấn."

Diệp Viễn khẽ gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu.

Sau một hồi hàn huyên, khi Hoa Thư Kiệt và Thịnh Tuấn biết Diệp Viễn là thiếu chủ mới lập của thánh địa Xích Hà thì trong lòng có hơi xem thường một chút.

Nhưng có Hắc Phong ở đây thì cho dù bọn họ có xem thường cũng chỉ có thể giấu trong lòng.

"Nếu các vị đã đến thì cũng đã hiểu rõ được tình huống trước mắt, bốn nhà chúng ta cũng nên ứng ra một phần thực lực để tiêu trừ thi triều lần này!" Diệp Viễn mở miệng nói.

"Ha, Diệp thiếu chủ có thể nói rõ một chút, bốn nhà chúng ta nên hợp tác theo cách nào hay không?" Vệ Thành cười lạnh nói.

Mặc dù không nguyện ý thừa nhận nhưng chuyện Diệp Viễn nói tuyệt đối không thể trì hoãn.

Kéo dài thêm một ngày thì việc đối phó với thi triều càng trở nên khó khăn hơn!

Trong lòng Diệp Viễn đã có dự tính từ sớm, mở miệng nói: "Thi triều này nhiều vô cùng vô tận, căn bản là giết mãi không hết. Miễn cưỡng đối phó với những cương thi này thì chỉ tăng thêm thương vong. Muốn tiêu trừ thi triều lần này thì trước hết phải biết rõ nguyên nhân bùng nổ thật sự của thi triều! Cho nên ta dự định sau khi trời tối sẽ lần xem rốt cuộc những cương thi này đến từ đâu. Không biết ý của của các vị như thế nào?"

Hoa Thư Kiệt suy nghĩ một hồi, gật đầu nói: "Diệp thiếu chủ nói rất phải! Theo Hoa mỗ thấy, cho dù mọi người đang có chút mâu thuẫn thì trước hết cứ buông xuống, chờ đẩy lui được thi triều chúng ta lại đóng cửa tính sau cũng không muộn."

"Ta cũng không có ý kiến! Với thực lực của bọn người chúng ta thì những cương thi kia không thể đến gần được. Tối hôm nay lập tức cố gắng thật tốt lần cho ra nơi cương thi xuất hiện, tốt nhất là có thể tìm được trọn ổ của bọn chúng, đem hấp hơi luôn một thể!"

Đêm đến, mây đen che phủ ánh trăng, đưa bàn tay lên cũng không thấy rõ năm ngón.


"Rống..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK