Dư Văn Phong nghiêm mặt nói: “Người khác không biết thân phận của ngài, nhưng mà ta biết! Trước đây, khi ngài vẫn còn là Thiên Thần Cảnh đã trở thành đại trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các, phía sau sao có thể không có cường giả Thiên Tôn chống đỡ? Dựa vào sức hiệu triệu của Vạn Bảo Lâu, nếu như thật sự muốn đấu tay đôi với Lữ Ngạn Thiên Tôn, cũng không phải là không được. Cho nên, ta biết ngài tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết!”
Diệp Viễn cười mà như không cười nhìn về phía Dư Văn Phong, nói: “Ngươi lo lắng cái này sao? Vậy ta có thể nói cho ngươi biết, đại khái ngươi có thể không cần phải lo lắng. Cường giả Thiên Tôn của Vạn Bảo Lâu, sẽ không giúp ta.”
Dư Văn Phong sững sờ, hiển nhiên cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Nhưng mà sau khi yên lặng một lát, hắn vẫn kiên quyết nói: “Diệp tiểu huynh đệ, ta biết ngươi tuyệt đối không phải người thường, nhất định còn có thủ đoạn khác. Nói chung lần này ta tới là muốn nói với ngươi, lần này đế đô Cửu Hứa ta đối với Thiên Tôn Lệnh sẽ giữ thái độ có lệ, chỉ hy vọng đến lúc đó Diệp tiểu huynh đệ thủ hạ lưu tình!”
Diệp Viễn không ngờ được, trong lúc toàn thế giới đều không coi trọng mình thì Dư Văn Phong lại coi trọng mình như thế, còn mạo hiểm đường xa đến chỉ để xin mình thủ hạ lưu tình.
Lần này, hắn đúng là phải nhìn Dư Văn Phong với con mắt khác xưa.
Dư Văn Phong đoán không có sai, Diệp Viễn hắn xưa nay đều không phải là người ngồi chờ chết.
Lữ Ngạn làm ra động tĩnh lớn như vậy, cho rằng có thể hù dọa hắn, khiến hắn tuyệt vọng.
Nhưng mà, hắn sai rồi.
Diệp Viễn gật nhẹ đầu, lạnh nhạt nói: “Được rồi, ta biết rồi, ta sẽ giữ lại một mạng của ngươi.”
Con ngươi Dư Văn Phong rụt lại, gật đầu, ôm quyền nói với Diệp Viễn: “Diệp tiểu huynh đệ, lúc này Dư mỗ ở nơi đầu sóng ngọn gió, không tiện ở lâu, xin cáo từ trước! Sau chuyện này, Dư mỗ sẽ đích thân đến tận nơi nói lời cảm tạ!”
Diệp Viễn khẽ vuốt cằm, trong lòng Dư Văn Phong thất kinh, trực tiếp cáo từ rồi rời đi.
Dư Văn Phong đi rồi, những người khác dùng loại ánh mắt cực kỳ cổ quái nhìn về phía Diệp Viễn.
Bạch Quang trực tiếp nhảy dựng lên, hét lớn: “Đại ca, huynh lừa gạt chúng ta thật là khổ! Hóa ra, huynh đã sớm có đối sách, sao lại không nói sớm?”
Diệp Viễn cười nói: “Đồ ngốc nhà đệ, ở bên đại ca nhiều năm như vậy, lẽ nào còn không hiểu ta hay sao?”
Bạch Quang vỗ một cái, buồn bực nói: “Đệ… Lần này đệ cũng là bị kinh ngạc đến ngây người, chơi lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp phải mà! Đệ nói này đại ca, rốt cuộc là huynh có thủ đoạn gì? Lẽ nào… huynh mời cường giả Thiên Tôn đến đây?”
Diệp Viễn cười nói: “Mời cường giả Thiên Tôn cái gì? Ta cũng không có bản lĩnh này! Nhưng mà… chúng ta có thể tự mình tạo ra một cường giả Thiên Tôn!”
“Tạo… tạo ra một cường giả Thiên Tôn?”
Đầu tiên Bạch Quang sững sờ, có điều hắn rất nhanh tỉnh ngộ, đột nhiên nhìn về phía Bạch Đồng.
Bên trong những người này, nếu như nói có ai trở thành cường giả Thiên Tôn thì chỉ có Bạch Đồng.
Lông mi Bạch Đồng giương lên, lắc đầu nói: “Vô dụng thôi, Mộc Vũ Hồi Mộng Đan phiên bản cao cấp là thần đan cấp bảy, bây giờ ngươi căn bản không luyện chế ra được.”
Diệp Viễn cười nói: “Lần trước luyện chế Mộc Vũ Hồi Mộng Đan, ta đã sớm nghiên cứu triệt để đan dược này. Bây giờ, mặc dù không có cách nào khiến cho ngươi khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, nhưng mà trở lại Thiên Tôn Cảnh vẫn là có thể làm được.”
Lời này vừa nói ra, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Cái này há chẳng phải là nói về sau hoàng thành Thiên Ưng sẽ có cường giả Thiên Tôn tọa trấn sao?
Vẻ mặt Bạch Đồng cũng vui mừng, nói: “Lời này là thật?”
Diệp Viễn cười nói: “Mộc Vũ Hồi đúng là ít gặp một chút, nhưng mà nếu như thật sự hiểu rõ nó thì cũng chỉ có thế thôi. Hơn nữa có một vài dược tính linh dược, cũng không cần linh dược hiếm như vậy. Trước đi khi đi hoàng thành Cực Quang, ta cũng đã thông báo cho Vạn Bảo Lâu, để bọn họ chuẩn bị linh dược cấp sáu.
Nói rồi, Diệp Viễn lấy ra một viên đan dược.