Ngũ hành (kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ) hội tụ, đây là quá trình biến đổi từ số lượng đến chất lượng, hoàn toàn khác với thiên kiếp đã vượt qua trước đó.
Ngũ hành tương sinh tương khắc, nhưng ở dưới thiên kiếp, tương khắc đã suy yếu đến mức thấp nhất, mà tương sinh bị mở rộng đến mức cao nhất!
Đây cũng là lý do tại sao một đám kiếp vân xuất hiện cuối cùng lại tạo cho người ta cảm giác huỷ thiên diệt địa.
Tám đợt thiên kiếp trước đều là vì chuẩn bị cho đợt thứ chín này!
Cho nên Ngao Đạc phán đoán, lần thiên kiếp thứ chín này chỉ có một đạo.
Cái thiên kiếp đại cửu cửu này đã hoàn toàn không thể dùng cách bình thường độ qua nữa rồi.
Thiên kiếp đại cửu cửu cũng không sánh bằng được sự đáng sợ của nó.
Da đầu Diệp Viễn như muốn nổ tung, sức mạnh của cái đại thiên kiếp Ngũ Hành này thật sự quá đáng sợ. Nếu như lúc này hắn có thực lực ở cảnh giới Thần Vương thì có lẽ có thể thử chống cự một chút.
Nhưng hiện giờ hắn hoàn toàn không thể chống lại.
Cho dù hắn có thần khí cũng không được!
Ngay lúc Diệp Viễn đang tuyệt vọng, giọng nói của Long Đằng bỗng truyền vào trong đầu hắn.
“Diệp Viễn, mau dùng Đế khí gõ vào Bia Đá Hạo Thiên!”
Diệp Viễn kinh ngạc, lúc này cũng không kịp nghĩ nhiều, trong lòng nảy ra một suy nghĩ, trốn vào trong Hạo Thiên Tháp.
Cảnh này lập tức thu hút sự chú ý của Long tộc.
“Ơ, Cơ Thanh Vân chạy đi đâu rồi? Sao lại không thấy nữa?”
“Nghe nói hắn có một món chuẩn thần khí không gian, hẳn là hắn đã trốn vào đó rồi? Chỉ là… cách này hữu dụng sao?”
“Thiên kiếp luôn đánh thẳng vào võ giả, dù hắn có thần khí không gian, cũng không thể nào tránh thoát được! Hơn nữa thiên kiếp đáng sợ như vậy, coi như là chuẩn thần khí, sợ là cũng phải chịu tổn thất thôi.”
Việc Diệp Viễn có được Hạo Thiên Tháp đã không còn là bí mật, cho nên người Long tộc rất nhanh đoán ra được Diệp Viễn đã đi đâu.
Chỉ là bọn họ cho rằng, Diệp Viễn sợ hãi thiên kiếp nên mới trốn đi.
Gần như chỉ trong một cái chớp mắt, bóng dáng Diệp Viễn xuất hiện trước Bia Đá Hạo Thiên.
Hình dáng của Long Đằng cũng hiện ra bên người hắn nói: “Năm đó Phương Thiên cũng gặp thiên kiếp cũng cực kỳ đáng sợ, tuy nhiên thiên kiếp Đạo Huyền của hắn cũng chỉ dẫn đến ba loại thiên kiếp! Mà ngươi, lại dẫn đủ Ngũ Hành thiên kiếp!”
Hiển nhiên, Long Đằng cũng không nói nên lời.
Khi hắn nhìn thấy đợt thiên kiếp thứ bảy là hắn đã biết rõ tình huống không ổn rồi.
Diệp Viễn cười khổ nói: “Tiền bối sớm đã biết thì nên nhắc nhở cho ta biết trước! Như vậy ta sẽ chết!”
Long Đằng nói: “Ngươi có Thánh Long Lệnh, vượt qua ba loại thiên kiếp có lẽ không vấn đề gì. Ai biết… ngươi lại một hơi dẫn ra Ngũ Hành đại thiên kiếp?”
Diệp Viễn im lặng nói: “Xem ra, nguyên nhân hẳn là do Trấn Hồn Châu! Không có thời gian nhiều lời nữa, ta nên làm gì?”
“Đế khí của ngươi đã khá cứng cáp sau khi được thử thách qua bốn loại thiên kiếp, đủ để mở ra Bia Đá Hạo Thiên rồi! Dùng Đế khí của ngươi gõ vào Bia Đá Hạo Thiên, cộng hưởng với huyết mạch của ngươi là có thể chính thức mở ra Bia Đá Hạo Thiên!”
Diệp Viễn ngạc nhiên không thôi, hắn vẫn luôn cho rằng bản thân đã khống chế Bia Đá Hạo Thiên trong lòng bàn tay, không nghĩ đến ngay cả mở ra cũng không làm được.
Nói thật, có được Hạo Thiên Tháp lâu như vậy rồi, Bia Đá Hạo Thiên đúng là không giúp đuợc gì nhiều cho hắn.
Khó trách ngay cả Ma Thần Già Lam cũng không ngừng kiêng kỵ đối với Bia Đá Hạo Thiên, hoá ra điều kiện cơ bản để mở ra Bia Đá Hạo Thiên này chính là bước vào Đạo Huyền Cảnh!
Không có Đế khí… căn bản không mở được Bia Đá Hạo Thiên!
Diệp Viễn không dám do dự, rót nguyên lực vào Đế khí, một luồng ý thức đánh vào Bia Đá Hạo Thiên.
“Ầm!”
Bia Đá Hạo Thiên đột nhiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt, toàn bộ Hạo Thiên Tháp không ngừng chấn động.
Giờ phút này, Hạo Thiên Tháp giống như đã bị kích hoạt, thể tích bỗng nhiên tăng vọt.
Người Long tộc thấy biến cố đột nhiên xuất hiện thì kinh ngạc không thôi, lúc này đây, bọn họ mới nhìn thấy dáng vẻ thật sự của chuẩn thần khí!
“Ầm!”
Một toà bảo tháp khổng lồ hiện ra trực tiếp dẫm lên trên Thất Túc Đại Trận, sự to lớn khí thế đó, hoàn toàn đối lập với Thương Khung ở xa xa phía trên Ngũ Hành thiên kiếp.
Đúng lúc này, Ngũ Hành đại thiên kiếp ầm ầm giáng xuống!
Uy lực đáng sợ đó giống như là toàn bộ trời xanh ép xuống dưới!
“Đây chính là thủ đoạn cuối cùng của Cơ Thanh Vân sao? Ngay cả Thánh Long Lệnh cũng không đỡ nổi, một món chuẩn thần khí thì có tác dụng gì?”
Mặc dù Hạo Thiên Tháp xuất hiện khiến lòng người vô cùng khiếp sợ, nhưng Long Tại Thiên vẫn cực kỳ coi thường.
Không có hắn, Thánh Long Lệnh là thần khí, so với thần khí bình thường càng đáng sợ.
Chuẩn thần khí nhỏ nhoi, xách giày cho Thánh Long Lệnh cũng không xứng, làm sao có thể chống đỡ được đại kiếp Thiên Địa đáng sợ như vậy?
Nhưng sắc mặt Ngao Đạc lại hơi tối đi, nói: “Ta luôn có loại cảm giác, món chuẩn thần khí này có hơi bất bình thường!”
“Mặc dù uy năng không tệ, nhưng kém quá xa so với Thánh Long Lệnh rồi, có bất bình thường thì cũng vô dụng thôi.” Long Tại Thiên khinh thường nói.
Ngao Đạc không phản bác, mặc dù hắn cũng cảm thấy không thể nào ngăn chặn được đại thiên kiếp Ngũ Hành, nhưng vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
Ngay lúc này, toàn bộ thân Hạo Thiên Tháp toả ra ánh hào quang màu vàng chói lọi, chói đến nỗi tất cả mọi người đều không thể mở nổi mắt.
Tiếp đó, trên trời truyền đến một tiếng vang lớn.
Sắc mặt Ngao Đạc biến đổi, nói: “Không ổn!”
Thân hình hắn ngay lập tức biến mất tại chỗ, 15 phút trôi qua, Thất Túc Đại Trận đột nhiên phát ra ánh sáng cường đại, muốn ngăn lại cái dư âm to lớn này.
“Phù phù phù…”
Mặc dù Ngao Đạc đã nâng cao uy lực của Thất Túc Đại Trận, nhưng một vài võ giả hơi yếu của Long tộc vẫn bị dư âm đáng sợ của đợt chấn động này làm cho ho ra máu.
Thân hình Ngao Đạc một lần nữa xuất hiện bên người Long Tại Thiên, trực tiếp phun ra một búng máu, sắc mặt Long Tại Thiên biến đổi, đỡ lấy Ngao Đạc nói: “Tộc trưởng! Người… người bị thương rồi?”
Ngao Đạc khoát khoát tay rồi nói: “Không sao, vết thương nhỏ mà thôi. Uy lực của Ngũ Hành đại thiên kiếp này quá đáng sợ! Nếu ta không tăng cường sức mạnh của đại trận pháp thì sợ là có không ít người trong tộc phải chết dưới dư âm này rồi!”
Sắc mặt Long Tại Thiên vô cùng khó coi, trong lòng đã chửi mắng Diệp Viễn không biết bao nhiêu lần.
Tên khốn này lại độ kiếp trong Long tộc, đây không phải là cố ý hại người hay sao?
“Tên khốn Cơ Thanh Vân kia, chắc là đã chết rồi? Nếu như không chết, ta thật sự hận không thể tặng thêm cho hắn hai chưởng!” Long Tại Thiên căm giận nói.
Ngao Đạc nói: “Uy lực thiên kiếp như vậy, hắn làm sao sống sót được? Dư âm lập tức sẽ tiêu tan, ngươi mau mau sai người đi tìm Thánh Long Lệnh đi!”
“Vâng, tộc trưởng!” Long Tại Thiên lên tiếng trả lời.
Lúc này, ánh sáng trên trời còn chưa tiêu tan, mọi người căn bản cũng không biết trên trời đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng có một điều, dưới thiên kiếp đáng sợ như vậy, Diệp Viễn chắc chắn phải chết rồi.
Mà năm đám kiếp vân đáng sợ kia đang chậm rãi tiêu tan.
Áp lực càng lúc càng nhẹ, người Long tộc lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Cảm nhận Ngũ Hành đại thiên kiếp ở khoảng cách gần như vậy, bọn họ thật sự đã chịu đủ rồi.
Chuyện này, nhìn một cái rồi cho qua. Chuyện bị thiên kiếp ảnh hưởng thật sự quá đáng sợ.
Nếu không phải tộc trưởng, không biết bao nhiêu người Long tộc phải chết hôm nay.
Rất nhanh kiếp vân đã tiêu tan hết, mà ánh sáng vàng do Hạo Thiên Tháp phóng ra cũng dần tan biến thu lại.
Khi ánh sáng hoàn toàn thu lại trong nháy mắt đó, tất cả người Long tộc đều tò mò nhìn lên trên bầu trời.
Sau đó… bọn họ tròn xoe hai mắt!