Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ầm ầm!

ìt

Va đụng cực lớn, dấy lên từng trận sóng khí, hất tung gạch ngói của phủ thành chủ lên.

Võ giả ở phía dưới đã dồn hết tâm trí duy trì khoảng cách, nhưng vẫn có không ít võ giả bị cỗ sóng khí này đẩy ngã.

Chiến đấu cấp bậc Hồn Hải cảnh, thanh thế quá mức to lớn rồi.

“Hít… thiếu niên kia thật là đáng sợ! Lần này vậy mà hai người lại ngang sức ngang tài!”

“Hắn còn là Hóa Hải tầng một mà đã có lực chiến đấu đáng sợ như vậy rồi, đợi đến lúc thực lực của hắn đạt đến Hồn Hải Cảnh thì còn đáng sợ đến mức nào nữa đây?”

“Hình như tên thiếu niên này có dùng cũng không hết át chủ bài, một chiêu vừa rồi của hắn ta còn tưởng đó đã là lá bài tẩy lớn nhất của hắn rồi, không ngờ đến chiêu này còn khủng bố hơn!”

Lần này, Diệp Viễn và Đới Vũ Ngấn đã đánh ngang tay, Đới Vũ Ngấn lại bị đánh bay ra ngoài!

Nhưng mà, cảnh giới của Đới Vũ Ngấn cao hơn Diệp Viễn rất nhiều, cho nên hắn cũng chỉ bị thương nhẹ một chút.

Có điều, đó cũng đủ khiến Đới Vũ Ngấn chấn động không thôi rồi!

Công kích của Hóa Hải cảnh trung kỳ, vậy mà lại đả thương được Hồn Hải Cảnh như hắn?

Hơn nữa lần công kích này, còn ớ dưới điều kiện tiên quyết là hắn sử dụng chín thành thực lực!

Cũng chính là nói, sức chiến đấu của Diệp Viễn, đã gần tới mức cực hạn của hắn rồi!

“Diệp Viễn, bây giờ ta bắt buộc phải thừa nhận, ngươi có đủ tư cách để làm đối thủ của ta! Ngươi rất mạnh!” Đới Vũ Ngấn vô cùng trịnh trọng nói với Diệp Viễn.

Diệp Viễn cũng bị đánh bay ra ngoài, có điều thương thế của hắn nặng hơn Đới Vũ Ngấn không ít.

Có điều sắc mặt của Diệp Viễn không có một chút biểu hiện đau đớn nào, ngược lại còn hưng phấn dị thường!

Diệp Viễn bỗng nhiên phát hiện, hắn dần dần lại có chút thích thú với loại cảm giác chiến đấu này!

ở kiếp trước, tất cả thời gian và tinh lực của hắn đều dồn hết vào thuật luyện dược, dường như chưa từng được trải nghiệm khoái cảm chiến đấu.

Mà ở kiếp này, hắn đi trên con đường báo thù, đã trải qua vô số trận đại chiến sinh tử, cũng dần dần thích nghi với loại cảm giác đó!

Loại cảm giác dạo chơi bên bờ sinh tử này, khiến cho Diệp Viễn phấn khởi vô cùng!

Lần lượt chiến thắng từng đối thủ mạnh, khiến cho hẳn vô cùng sảng khoái!

Loại cảm giác sung sướng này, giống y hệt với lúc hắn luyện đan!

Vốn dĩ Diệp Viễn chỉ bước vào võ đạo một cách bị động, nhưng bây giờ, hắn lại có chút hưởng thụ loại vui vẻ lớn mạnh này.

Diệp Viễn hiểu vô cùng rõ, chỉ có điên cuồng yêu thích một thứ, con người mới có cơ hội đạt tới đỉnh cao tột cùng.

Trước đây hắn vẫn luôn miễn cưỡng ép bản thân tu luyện võ đạo, nhưng sự miên cưỡng đó hoàn toàn không đủ để giúp hắn đạt được đến trình độ như Cơ Thương Lan.

Nhưng hiện tại, Diệp Viễn có lòng tin sẽ vượt qua hết thảy!

“Ha ha, Đới trưởng lão, ngươi cũng rất mạnh! Trận chiến này, quả thực là vui vẻ sảng khoái! Chúng ta tiếp tục so đấu!” Diệp Viễn phóng khoáng nói.

Đới Vũ Ngấn cũng truy cầu võ đạo một đời, trận chiến này đánh đến bây giờ, hắn cũng có sự cảm ngộ võ đạo vô cùng lớn!

Nói ra thật đúng là không thể tưởng tượng được!

Một cường giả Hồn Hải cảnh lại đạt được thu hoạch cực lớn thông qua chiến đấu với võ giả Hóa Hải cảnh!

Nhưng đây cũng không phải là việc gì không thể tưởng tượng nổi, trong chiêu thức của Diệp Viễn hàm chứa ý cảnh đại đạo cao hơn nhiều so với cảm ngộ của Đới Vũ Ngấn.

Chính bởi vì như vậy, Đới Vũ Ngấn mới có thế rút ra rất nhiều điều bổ ích từ trong đó.

Hắn tin rằng nếu lần này trở về bế quan tu luyện thì chắc chắn là sẽ có thu hoạch lớn!

Có điều, trận chiến vẫn còn chưa kết thúc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK