Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viền bình thản đi về phía Xích Quang Thành trong sự ngỡ ngàng tất cả mọi người.

Hơn nữa võ giả của Cuồng Phong giới đều tự động tránh đường khi thấy Diệp Viễn đi qua.

Bên trên cổng thành to lớn của Xích Quang Thành, có mấy bóng người đang phóng tầm mắt ra xa, chứng kiến tất cả mọi chuyện đang xảy ra ở ngoài cổng thành.

“Thành chủ đại nhân, người thiếu niên đó thật lợi hại, đến cả thống soái của Cuồng Phong giới cũng không phải là đối thủ của hắn!”

Người vừa lên tiếng là Đinh Kỳ, tâm phúc của thành chủ Tô Hỗ, đại cao thủ Hồn Hải Cảnh tầng tám.

Ngoài mặt Tô Hỗ tỏ ra bình thường, nhưng sự kinh ngạc lại hiện rõ trong đôi mắt hắn.

Nghe Đinh Kỳ đánh giá về người thiếu niên đó, hắn gật đầu nói: “Người thiếu niên này không biết từ đâu chui ra mà lại có thực lực đáng sợ tới như vậy! Hắn mới chỉ là Hoá Hải, mà lại có thể chiến đấu vượt cấp tới cả một đại cảnh giới!”

Ánh mắt Đinh Kỳ lấp lóe, nói: ‘Thành chủ đại nhân, lẽ nào người thiếu niên này lại là viện binh do liên minh của chúng ta cử tới?”

Tô Hỗ lặng người, gật đầu nói: “Bây giờ chúng ta đã cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, cho nên không biết sự sắp xếp của phía liên minh là như thế nào. Nghe ngươi nói như vậy, thì cũng có khả năng là như thế. Nhưng… nếu đó là một màn che mắt thì sao?”

Đinh Kỳ kinh ngạc hỏi lại: “Nghe thành chủ đại nhân nói như vậy, ta thấy cũng có chút lo lắng. Từ khi gã thống soái trẻ tuổi kia của Cuồng Phong giới dẫn quân tới nay đều đánh đâu thắng đó, nghe nói rất nhiều đối thủ khó nhằn đều không chịu nổi một đòn của hắn. Còn người thiếu niên có mạnh thế nào đi chăng nữa thì điều này cũng thật đáng ngờ.”

Nghe Đinh Kỳ phân tích như vậy, càng làm sự nghi ngờ trong lòng Tô Hỗ sâu sắc hơn: “Ngươi nói như vậy, cũng khiến ta càng thấy hoài nghi hơn! Người thiếu niên này có chút không đáng tin, vừa rồi cả mười cường giả Hồn Hải trung kỳ lại không thể chịu được một kích của hắn! Tuy rằng chưởng pháp của hắn nhìn vào vô cùng đáng sợ, nhưng xem ra lại giống diễn kịch hơn!”

“Còn nữa, thống soái trẻ tuổi đó còn chưa dùng hết sức. Bao nhiêu võ giả như vậy lại phải nhường đường cho năm người bọn họ?”

“ừm, còn nữa! Cho dù người thiếu niên đó có thật sự rất mạnh, nhưng hắn cũng chỉ có một mình, có thể giúp ích được gì cho trận chiến này? Cho dù hắn có thể tự do đi lại, thì cũng làm sao có thể dẫn được tất cả mọi người ở đây tới chỗ an toàn?”

Đinh Kỳ nhìn về phía Tô Hỗ nói: “Lẽ nào nói, người thiếu niên này tới là đế lừa chúng ta? Một khi chúng ta mở một cửa trong đại trận, những võ giả Cuồng Phong giới ở dưới kia sẽ thừa cơ xông vào! Người khác thì tại hạ không lo lắng, nhưng thực lực của vị thống soái trẻ tuổi đó lại quá mạnh, nghe nói là người đầu tiên mà Thần Du cảnh không dám động tới! Một khi hắn có được cơ hội này, thì tính mạng của tất cả người dân trong thành chúng ta tính sao?”

Hai người mỗi người một câu, cuối cùng quyết định phải xác thực “thân phận thật” của Diệp Viễn.

Còn lúc này, Diệp Viễn đã đứng trước cổng thành.

Còn Thượng Quan Lăng Vân thì đang quan sát bọn họ từ phía xa, trên mặt vẫn giữ nguyên ý cười.

“Thành chủ Tô Hỗ, chúng là ta viện binh được liên minh phái tới, mong thành chủ mở đại trận cho chúng ta vào!” Tân Nham vận đủ nguyên lực, lớn tiếng nói.

Tô Hỗ cau mày, nhìn Đinh Kỳ.

Đinh Kỳ hiểu ý, liền đáp lại: “Các ngươi có gì để chứng minh?”

Tân Nham lấy ra một thứ như tấm lụa, sau đó liền tạo ra một ấn quyết lên đó, lập tức tấm lụa liền xuất hiện trước mặt Tô Hỗ.

Tô Hỗ vừa nhln liền biết đó là đồ của liên minh, nhưng nét mặt của ông ta vẫn không có chút chuyển biến.

Thời gian liên minh Vô Biên thành lập quá ngắn, rất nhiều hệ thống còn chưa được hoàn thiện.

Xích Quang Thành lại cách quá xa Vỏ Phương Thành, cho nên còn chưa quen nhiều thứ của liên minh.

Chỉ dựa vào một mảnh lụa khiến bọn họ không thể nào phân biệt được thật giả ra sao.

“ĐỒ này quá dễ bị nguy tạo, chúng ta không thế mở trận pháp!” Đinh Kỳ dõng dạc nói.

Tân Nham lặng người, không ngờ người này lại cứng nhắc tới vậy. Hắn vốn là người cao ngạo, cất công tới đây là để hỗ trợ giữ thành, nhưng bây giờ bọn họ lại không tin hắn, khiến tính khí thiếu gia trong hắn bùng lên.

“Mở to mắt chó của ngươi nhìn cho kỹ, ta là cháu đích tôn của Tân Hồng Đào, lão tố của Vạn Kiếm Tông, lẽ nào cái này còn làm giả được sao?” Tân Nham tức giận nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK