Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Nếu như thật là như thế, vậy thì cái gọi là thiên tài kia chẳng phải là trò cười sao?”

“Nha đầu kia, cho dù thắng cũng không cần nâng tiểu tử kia lên như thế chứ? Lời nói nói ra, cũng phải để cho người ta tin chứ !”

Lúc Ninh Tư Ngữ là Đan thần ngũ tinh đạt được sơ cảnh viên mãn, nghe đã đủ rợn người rồi.

Bây giờ nàng còn nói, lúc Diệp Viễn ở tam tinh đã ngộ Đạo Cảnh, đây hoàn toàn là lời nói vô căn cứ!

Đan thần tam tinh đã là đạo cảnh, vậy bây giờ Đan thần lục tinh là dạng cảnh giới gì?

Lúc này, Diệp Viễn chậm rãi đứng lên, đi tới bên người La Nhạc, thản nhiên nói: “Xem ra, chút thực lực ấy của các ngươi, không có cách nào nhận được tư cách khiêu chiến ta rồi. Trở về, tu luyện cho tốt đi. Có lẽ có một ngày, nói không chừng ngươi sẽ có tư cách khiêu chiến ta.”

“Đại nhân, ta thắng! Ta thật sự thắng rồi, hóa ra thực lực của ta đã mạnh như vậy rồi!”

Đi đến bên người Diệp Viễn, Ninh Tư Ngữ khoa chân múa tay, so với phong phạm nữ vương vừa rồi như là hai người khác nhau.

Bây giờ, loại cảm giác này, khiến cho nàng cảm thấy mình bay lên đầu cành thành phượng hoàng.

Đối với Ninh Tư Ngữ mà nói, đế đô chính là một nơi to bằng trời.

Thiên tài của toàn bộ Nam giới, có bao nhiêu?

Loại tầng đấu đan này, căn bản cũng không phải một tiểu cô nương nông thôn như nàng có thể tham dự.

Nhưng mà sau khi giao thủ với bọn La Nhạc, nàng đột nhiên phát hiện, hóa ra dưới sự chỉ dạy của đại nhân mình đã sớm bắt đầu đứng ngang hàng với toàn bộ thiên tài của Nam giới.

Không đúng, phải nói là vượt xa hơn!

Những thiên tài đan đạo của đám con em thế gia này lại đều bại ở trên tay nàng.

Bây giờ suy nghĩ một chút, Ninh Tư Ngữ đều cảm thấy có chút khó tin.

Diệp Viễn nói: “Những người này chẳng qua là bị người khác xúi giục, thực lực không tính là mạnh. Ở đại hội Vân Đan này, thiên tài chân chính đều đã bước vào Đạo Cảnh.”

Ánh mắt Ninh Tư Ngữ có chút ngưng lại, kinh ngạc nói: “Lợi hại như vậy sao?”

Diệp Viễn cười nói: “Có điều ngươi cũng không cần tự coi nhẹ mình, muốn bước vào Đạo Cảnh, ít nhất cũng phải là Đan thần lục tinh, trong Đan thần ngũ tinh, thực lực của ngươi gần như có thể quét ngang.”

Ninh Tư Ngữ nghiêm mặt nói: “Tư Ngữ sẽ không để đại nhân mất mặt!”

Diệp Viễn gật đầu, đưa Ninh Tư Ngữ rời đi, để lại vẻ mặt khiếp sợ của mọi người.

“Vân công tử, Ninh Tư Ngữ ác chiến hơn hai canh giờ với La Nhạc, cuối cùng Ninh Tư Ngữ đột phá sơ cảnh viên mãn, áp chế La Nhạc. Hai mươi ba thiên tài đan đạo của thế gia, toàn bộ bị thua!”

Nghe gã sai vặt bẩm báo xong, trong phòng im lặng như chết lặng.

Vốn là muốn hạ mã uy của Diệp Viễn, khiến hắn lộ ra nguyên hình, ai ngờ lại thành toàn cho thị nữ của Diệp Viễn.

Còn chưa đến đại chiến đại hội Vân Đan, e rằng đại danh của Ninh Tư Ngữ sẽ vang vọng Vân Đan.

“Đây… thực lực của Ninh Tư Ngữ này, cho dù đặt ở trong Đan thần lục tinh, chỉ sợ cũng là trong mười người đứng đầu đi!” Một người con em thế gia đột nhiên nói.

“Có thể dạy dỗ ra thị nữ đáng sợ như thế, chẳng lẽ…”

Rốt cuộc biểu hiện của Ninh Tư Ngữ khiến cho đám người này bắt đầu dao động.

“Không thể nào!” Vân Dịch phủ định hoàn toàn suy đoán này, lạnh lùng nói: “Ta hiểu rồi! Nha đầu kia nhất định là bùa hộ mệnh Phiêu Vũ Thiên Tôn cho Diệp Viễn, e rằng Ninh Tư Ngữ là đệ tử đắc ý của Phiêu Vũ Thiên Tôn! Tự các ngươi nghĩ lại đi, lúc mình hơn một nghìn tuổi đang làm cái gì! Cho dù hắn thiên phú tuyệt luân cũng không thể nào đạt được cảnh giới Tông Sư, đúng không?”


Trịnh Bất Quần vừa nghe, hai mắt cũng là tỏa sáng, gật đầu nói: “Vân Dịch huynh nói rất có lý, chúng ta suýt chút nữa bị lừa rồi! Chỉ là không ngờ được, Phiêu Vũ Thiên Tôn lại dạy ra được một đệ tử lợi hại như vậy. Đợi một thời gian nữa, chỉ sợ sẽ là một nhân vật thiên tài của giới luyện dược ở Nam giới!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK