Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạo Thiên Tháp đã xuất hiện từ cả vạn năm trước, lẽ nào cường giả Thần Cảnh đã xuất hiện từ năm vạn năm trước?

Nếu như chủ nhân của Hạo Thiên Tháp là cường giả Thần cảnh, vậy hắn đã đi đâu?

Cường giả Thần cảnh có tuổi thọ rất cao, cho dù là một vạn năm cũng không thành vấn đề.

Diệp Viễn cảm thấy, sự mơ hồ trong lòng mình lúc này cũng đã sáng tỏ hơn.

“Ha ha ha, lo cho người ta làm gì, muốn trở thành cường giả Thần cảnh, trước tiên ta phải giết được Cơ Thương Lan đã!”

Diệp Viễn nhanh chóng xua tan những suy nghĩ viển vổng ra khỏi đầu mình, sau đó ngồi im khôi phục nguyên lực.

Nửa ngày sau, Diệp Viễn mở to hai mắt, cơ thể hắn cũng đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất.

“Ha ha, thật không biết lão già Lục Lâm Phong sẽ bày ra cái vẻ mặt gì khi biết ta vượt qua được tầng thứ bảy?” Diệp Viễn bất giác phá lên cười khi nhớ tới Lục Lâm Phong.

Xem ra, Lục Lâm Phong cũng đã cảm ngộ được trận đạo bên trong Bia đá Hạo Thiên, cho nên mới đạt được thành công như ngày hôm nay.

Song thiên phú của lão già đó hơn người, lại chỉ cần dựa vào trận đạo thôi cũng đã có thể trở thành thập đại Thần Vương.

Hơn nữa theo Diệp Viễn được biết, Hạo Thiên Tháp cũng chỉ là một phần rất nhỏ giúp Lục Lâm Phong mở ra cánh cửa thành công cho mình, nhưng sự trỗi dậy thực sự của hắn chính là sau khi rời khỏi bí cảnh Hạo Thiên.

“Bụp!”

Bên ngoài Hạo Thiên Tháp, Thất Hải kích động đập tay một cái, khiến chén rượu Nam Hương Mộc chứa đầy Tiên Minh Ngọc Nhưỡng vỡ tan.

Động tác này của hắn đã khiến cả bốn người trong nhóm Tân Nham vội vàng mở mắt.

“Hải lão, làm sao vậy?”

Thất Hải hít một hơn thật sâu rồi nói: “Các ngươi tự mình nhìn đi!”

Cả bốn ngấn người, thuận mắt nhìn theo Thất Hải chỉ về phía luồng sáng, chỉ thấy tên của Diệp Viễn đã xuất hiện ở tầng thứ tám!”

“Hít…” Cả bốn người hít một luồng hơi lạnh.

Tâng thứ tám?

Diệp Viễn đã có thể đuổi kịp Lý Phàm Thiên người đứng thứ nhất cách đây cả vạn năm!

“Bây giờ, các ngươi còn có ý kiến gì về việc đi theo hắn nữa không?” Thất Hải hỏi.

Cả bốn người không ai nhìn ai mà chỉ lắc đầu.

Nào có thể có ý kiến gì được nữa

chứ!

Cho dù bốn người bọn họ có là thiên tài cũng không thế đạt được tới trình độ như vậy!

So với Diệp Viễn, bọn họ chỉ như đom đóm lập lòe trước trăng, khoảng cách giữa bọn họ là quá lớn!

“Các ngươi cố gắng tu luyện, đừng để mất cả tư cách đi theo làm tùy tùng cho hắn!” Thất Hải thở dài một tiếng rồi nói.

Bên trong tầng thứ tám, Diệp Viễn và người mặc đồ đen đứng cách xa nhau.

“Chuẩn bị xong chưa? Lần này ta chỉ ra hai chưởng thôi, vẫn giữ nguyên cảnh giới giống như ngươi!” Người mặc đồ đen nói.

Diệp Viễn đáp lại: “Tiền bối, hình như chưởng pháp lần này của người cũng dùng tới sức mạnh của Chân Long? Tuy rằng ta không cảm nhận được chân ý vô thượng, nhưng uy lực đó lại không kém là bao so với chân ý vô thượng, không biết như vậy là thế nào?”

Người mặc đồ đen nói: “Có gì lạ đâu chứ? Thể lực của Chân Long đã vượt ra khỏi ngũ hành. Điểm khác biệt của tứ đại thần thú chính là ở thực lực của huyết mạch, hơn nữa trong huyết mạch của bọn chúng đều chứa đại đạo thiên địa, loài người không thể nào sánh được.

Nếu luận về uy lực, đương nhiên cũng sẽ không kém hơn chân ý vô thượng. Bây giờ ngươi đã luyện hóa được long huyết, vì thế trong cơ thế ngươi sẽ có sức mạnh của Chân Long, cho nên sẽ cảm nhận được sức mạnh của huyết mạch.”

Diệp Viễn gật đầu sau khi hiếu ra

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK