Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, hai người không nói hai lời, tiếp tục lấy chiêu thức giống nhau tấn công về phía đối phương!

“Hai người kia điên rồi, mau tránh ra!”

“Trận pháp phòng ngự đã bị phá, chúng ta tránh xa một chút quan chiến, nếu không sẽ tạo thành ngộ thương!”

Trong đám người lập tức rối loạn tưng bừng, mà Diệp Viễn và Thiên Vũ lại không coi ai ra gì đứng đối diện với nhau.

Đám người vừa mới rút khỏi một khoảng cách, hai đạo công kích lại đụng vào nhau!

Lúc này hai người đã không sử dụng võ kỹ hoa mĩ gì nữa, chỉ thuần túy là so đấu kiếm ý với hình thức dã man nhất, trực tiếp va chạm với nhau!

Thiên Vũ lĩnh ngộ kiếm ý không cao thâm bằng Diệp Viễn, nhưng cảnh giới của hắn lại mạnh hơn Diệp Viễn quá nhiều.

Bố sung xuống, uy lực kiếm chiêu của hai người khó phân trên dưới!

Lại “Oanh” một tiếng, khí lãng tiếp tục xoay tròn!

Dù đám người đã lui ra thật xa, cũng cảm thấy cỗ kình khí tuyệt cường kia đập vào mặt.

Hai người lại bay ngược ra, cũng lại đứng lên lần nữa.

“Ha ha ha, sảng khoái! Lại đến!” Thiên Vũ hào sảng nói.

“Phụng bồi tới cùng!”

Diệp Viễn hiếm khi gặp được đối thủ có thực lực tương đương, một trận chiến này đánh cho cũng là vui vẻ lâm ly.

Quan trọng nhất chính là, Diệp Viễn đã thôi động Nguyên Lực Nhiên Thiêu đến cực hạn, hắn có loại cảm giác, cách lĩnh ngộ Truyền Dẫn Chân Ý không còn xa nữa!

Không thể nghi ngờ chiến đấu là phương thức lĩnh ngộ chân ý tốt nhất.

“Oanh!”

“Oanh!”

“Oanh!”

Mỗi lần đối chiêu, hai người đều bị đánh bay ra ngoài thật xa, nhưng hai người lại lập tức ngoan cường mà đứng lên, tiếp tục đối chiêu!

“Hai người này điên rồi sao? Bọn họ như đèn đã cạn dầu, lại vẫn còn đánh tiếp!”

“Đúng vậy! Thực lực của Thiên Vũ sư huynh là nửa bước Ngưng Tinh, lúc này nguyên lực cũng không còn bao nhiêu, thật không hiểu Diệp Viễn chống đỡ đến hiện tại như thế nào!”

“Hơn nữa, đánh tới mức này, công kích của bọn họ còn sắc bén như thế! Khí lãng sinh ra sau mổi lần đối công ngày một mạnh hơn, làm sao bọn họ làm được như vậy?”

“Hai kẻ yêu nghiệt như thế, thật sự là không thể tính toán theo lẽ thường!”

Hai người đối công chấn động đến mức làm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, đại chiến đến loại trình độ này, bọn hắn cực ít thấy ở trong tông môn.

Cho dù là hai võ giả Ngưng Tinh Cảnh đối chiến, cũng không hề mãnh liệt như vậy!

Thiên Vũ có thể chống đến hiện tại, hoàn toàn là dựa vào vào nguyên lực của hắn thâm hậu.

Mà Diệp Viễn có thể chèo chống đến bây giờ, lại là dựa vào cảm ngộ chân

ý!

Chớ nhìn lực công kích của hắn không nhỏ, nhưng nguyên lực của hắn tiêu hao lại càng ngày càng ít.

Chỉ thiếu một chút nữa, là hắn có thể lại lĩnh ngộ thêm một loại chân ý!

Hiện tại ngay cả sức lực giơ kiếm Diệp Viễn cũng sắp không còn, hắn mệt mỏi nhìn Thiên Vũ ở đối diện, đối phương cũng không tốt gì hơn so với hắn.

Đây là một tia nguyên lực cuối cùnc trong đan điền!

“Còn thiếu một chút nữa! Một chút nữa! Ta không thể thua! Ta còn muốn giết về thần vực, sao có thể thua trận ở chỗ này?”

Diệp Viễn cắn răng, ép ra một tia nguyên lực cuối cùng.

“Nguyên Lực Nhiên Thiêu! Sôi trào đi!”

Một tia nguyên lực mỏng manh cuối cùng, lập tức trào lên như nước sôi!

Lần này, Diệp Viễn vận chuyển nguyên lực không có chút cảm giác vướng víu nào!

Những nguyên lực bị thiêu đốt kia, hóa thành một cỗ kiếm ý tinh thuần, từ đan điền tiến vào kinh mạch, lại từ kinh mạch tiến vào bên trong Thương Hoa Kiếm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK