Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Trường Thuận lại lắc đầu: “Chắc chắn không phải! Hôm nay lúc ta tới phủ thành chủ gặp thành chủ đại nhân, tình cờ gặp được La Phương. Chính miệng hắn nói với ta, căn bệnh hành hạ hắn bao năm qua đã được tay luyện dược sư kia chữa khỏi. Bằng vào tính tình của La Phương, nếu người kia không có bản lĩnh thực sự, chắc chắn hắn sẽ không khen ngợi không ngớt như thê’.”

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Cố Hồng đã bắt đầu lo sợ trong lòng, nhưng nếu Cố Trường Thuận đã nói vậy, gã đành phải tiếp lời: “Ra là thế, nếu La thống lĩnh đều đã nói vậy, hẳn là không sai được. Không biết kẻ nào lại có bản lĩnh như vậy?”

Cố Trường Thuận đáp: “Nghe nói là một thanh niên mới phi thăng vài ngày, tên là Diệp Viễn. Cố Hồng, ngươi đi tìm tên Diệp Viên này, bất kế cái giá phái trá lớn thế nào cũng nhất định phải mời hắn tới đây! Chưa biết chừng hắn thật sự có thể chữa khỏi cho Huyên Nhi.”

Trong lòng Cố Hồng đương nhiên không muốn chút nào, nhưng Cố Trường Thuận đã nói thế, gã sao dám làm trái đây?

Cho nên gã chỉ đành thưa dạ: “Vâng, thưa gia chủ.”

Từ chỗ Cố Trường Thuận đi ra, Cố Hồng đã sốt ruột như kiến bò chảo nóng.

Gã sao có thể nghĩ đến, cuối cùng mình thực sự phải đi cầu xin Diệp Viễn?

Màn đối thoại ngày đó còn sờ sờ ra trước mắt, lúc đó thái độ của gã đối VỚI Diệp Viễn khinh thị thế nào?

Nhưng mới qua mấy ngày, Diệp Viễn đã biến thành thượng khách của tầng lớp thượng lưu trong thành.

Hiện tại, thậm chí cả gia chủ cũng đã nghe đến thanh danh của hắn.

Nếu đi, CỐ Hồng gã không nuốt trôi cục tức này!

Nhưng không đi, thì không biết ăn nói sao với gia chủ!

Thế là nhất thời Cố Hồng lâm vào tình thế tiến không được, lui không xong.

Mấu chốt nhất là, dù gã bất chấp thể diện cầu xin, liệu Diệp Viễn có thèm nể mặt gã hay không?

Ngày đó gã cư xử không chút nể mặt, đã hoàn toàn đắc tội Diệp Viễn rồi, hiện tại đến cầu hắn, chẳng phải chính là đưa mặt đến cho hẳn vả sao?

CỐ Hồng cảm thấy mình oan uổng cực kỳ, ai có thế ngờ một tiểu tử mới đến Thần Du Cảnh lại có thực lực quỷ thần khó lường đến như vậy?

Đổi thành kẻ khác, đến õng trời cũng sẽ không cư xử nể nang với Diệp Viễn một chút nào đúng không?

Nghĩ đi nghĩ lại, Cố Hồng rốt cuộc quyết định, bước ra khỏi đại môn của Cố gia.

Bất kể dùng phương pháp gì, hôm nay gã nhất định phải mời được Diệp Viễn tới!

Bằng không, nếu đế gia chủ biết chuyện này, gã nhất định sẽ phải chết!

Năm ngày này, Diệp Viễn làm nhiệm vụ thu được tổng cộng ba nghìn điểm cống hiến.

Ba nghìn điểm cống hiến này bị phủ thành chủ rút đi hai thành, chỉ còn lại hai nghìn bốn trăm điếm cống hiến.

Diệp Viễn chuyến một nửa điểm cống hiến cho Bạch Quang, lại hao tốn năm trăm điểm cống hiến để mua một tòa nhà trong thành, trong tay chỉ còn lại bảy trăm điếm cống hiến.

“Điểm cống hiến này khó kiếm thật đấy, vất vất vả vả bôn ba năm ngày mà chỉ còn lại có bảy trăm điểm. Muốn thu được thân tự do thật đúng là một chuyện không đơn giản.” Diệp Viễn cảm thán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK