Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một dòng nước ấm đang nhốn nháo trong bụng Diệp Viễn, thần hải của hắn đang từ từ mở rộng.

Đây là viên Khấp Linh Quả thứ năm hắn nuốt vào, cuối cùng cũng tìm được cơ hội đột phá.

Lúc này, hắn đang đột phá bình cảnh, tiến thêm một bước mở rộng Thần Hải!

Thần Hải của Diệp Viễn lộ ra cỗ khí tức tang thương, giống như là từ thượng cổ mà đến.

Lực lượng của Khấp Linh Quả không ngừng bị “Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh” luyện hóa, rót vào bên trong Thần Hải.

Cuối cùng, Thần Hải cũng bắt đầu mở rộng ra ngoài, miễn cưỡng mở rộng một mảng không gian lớn ở vùng đan điền của Diệp Viễn.

Sau lần mở rộng này, Thần Hải lập tức trở nên trống rộng.

Sau đó, Diệp Viễn bắt đầu điên cuồng hấp thu linh khí ở thế bên ngoài, rót vào bên trong Thần Hải.

Cũng không biết qua bao lâu, tất cả yên bình trở lại.

“Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh này thật sự là tạo hóa của thiên địa, thần nguyên sền sệt bên trong Thần Hải của ngươi đều sắp biến thành bột nhão rồi! Trình độ thần nguyên dày đặc này, có thể nó là vô địch trong thần nguyên cùng cấp mà!” Vô Trần cảm thán nói.

Thần Hải của người khác, giống như một biển rộng lớn bao la.

Nhưng là thần nguyên bên trong Thần Hải của Diệp Viễn cực kỳ dày đặc, sắp biến thành một đống bột nhão rồi.

Nói cách khác, mặc dù cảnh giới như nhau, nhưng mà trình độ thần nguyên dày đặc của Diệp Viễn là thứ người khác không cách nào với tới được.

Diệp Viễn nói: “Trong nháy mắt đã tu luyện tới đại viên mãn tầng thứ nhất, xem ra, nhiệm vụ trong thời gian ngắn tiếp theo chính là sáng chế ra tầng thứ hai của “Hỗn Động Thông Thiên Chân Kinh”. Chỉ là đã nhiều năm như vậy, vẫn không có chút đầu mối nào.”

Những năm gần đây, Diệp Viễn vẫn luôn thử sáng tạo tầng thứ hai của “Hỗn Động Thông Thiên Chân Kinh”, nhưng mà đều không có kết quả.

Diệp Viễn biết, cảnh giới càng cao, độ khó để sáng tạo môn công pháp này lại càng lớn.

Chỉ riêng môn công pháp “Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh” này đã từng dẫn động dị tượng thiên địa thì độ khó càng là có thể tưởng tượng được.

Càng là công pháp cao thâm, nhận thức đối với thiên đạo càng phải thêm rõ ràng và toàn diện, đây tuyệt đối không phải chuyện ngày một ngày hai.

Cảnh giới Động Huyền của Diệp Viễn còn chưa có viên mãn, nhận thức đối với thiên đạo còn dựng lại ở sự hiểu biết đối với Tiểu Thông Thiên Sơn, tự nhiên không thể nào sáng chế ra được tầng thứ hai.

Bây giờ, Diệp Viễn đã tu luyện tới Động Huyền đại viên mãn, mục tiêu lớn nhất kế tiếp chính là sáng tạo ra tầng thứ hai của “Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh”.

“Ngươi nên đi ra ngoài lịch luyện, đừng nhắm mắt làm liều, e là tầng công pháp thứ hai này cũng không dễ dàng sáng tạo ra được.” Vô Trần đề nghị.

Diệp Viễn gật đầu nói: “Đúng vậy, sau khi đi tới Thông Thiên Giới, rất nhiều thời gian là ta đều đang bế quan tu luyện. Chính vì vậy, lần này ta mới đi tham gia bách thành thí luyện. Một trận đánh với Cận Vũ, vẫn là thu hoạch được rất nhiều.”

Vô Trần gật đầu nói: “Ừm, ý định này của người rất tốt, có điều có chuyện ngươi chính là phải để tâm.”

Diệp Viễn hiếu kỳ nói: “Tiền bối, mời nói.”

Vô Trần nói: “Trần Hồn Châu có thể đảm bảo linh thức của nha đầu Mộ Linh Tuyết kia không diệt, nhưng cũng không thể cho nàng linh thức mãi mãi không diệt! Trạng thái của ta ngươi cũng biết, vẫn là phải mượn sức mạnh của những ác linh kia để hỗ trợ mới có thể khôi phục được ít năng lượng. Nhưng mà khoảng cách đạt đến trạng thái đỉnh cao của ta, còn kém quá xa.”

Diệp Viễn biến sắc, cau mày nói: “Tiền bối, sao trước đó ngài không nói với ta?”

Vô Trần cười nói: “Nói cho ngươi thì ngươi có thể làm cái gì? Đối với ngươi mà nói, nhiệm vụ lớn nhất chính là tu luyện! Có một số việc, đến lúc đó tự nhiên ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Diệp Viễn thở sâu, nghiêm mặt nói: “Vây bây giờ ta nên?”

Vân Trần nói: “Đi tìm Hồn Thạch Vạn Thọ Thiên! Ác linh có quá nhiều tạp chất, không thể chống đỡ được ta có thể bảo trì linh thức của nha đầu kia trong thời gian dài. Hồn Thạch Vạn Thọ Thiên chứa thần hồn lợi khí, có thể giúp ta tiến thêm một bước khôi phục thực lực. Chỉ cần thần hồn ta khôi phục lại đến nhị tinh là có thể giữ được thần hồn nha đầu kia vạn năm bất diệt!”

Diệp Viễn trầm xuống, nói: “Chỉ có vạn năm sao?”

Diệp Viễn biết, tu luyện về sau e rằng động một tý là cần mấy trăm ngàn năm, thời gian một vạn năm, thật sự không thể tính là dài.

Vô Trần gật đầu nói: “Người một khi chết, linh thức tiêu tán chính là chuyện đương nhiên. Giữ cho linh thức của nàng không diệt, vốn đã là chuyện nghịch thiên. Trừ phi có thể đạt được loại trình độ Đạo Tổ kia, nếu không thì không ai có thể cam đoan linh thức của nàng tuyệt không tiêu tan! Thực lực của ngươi bây giờ, có thể miễn cưỡng đi vào thế giới võ giả lịch luyện, cũng thuận tiện tìm kiếm Hồn Thạch Vạn Thọ Thiên ở trong thế giới võ giả. Loại trạng thái trước đây của ngươi, nói với ngươi loại chuyện như vậy, trừ quấy rầy ngươi tu luyện ra thì không có tác dụng gì cả.”

Diệp Viễn thừa nhận, nếu như Vô Trần nói tin tức này cho hắn biết sớm một chút, đúng là sẽ ảnh hưởng đến việc hắn tu luyện.

Dục tốc bất đạt, Diệp Viễn biết linh thức của Mộ Linh Tuyết không thể mãi mãi bất diệt, ắt sẽ nóng lòng cầu thành, e rằng ảnh hưởng này sẽ rất lớn đối với tương lai của hắn.

Diệp Viễn gật đầu nói: “Tiền bối, ta đi nhận nhiệm vụ của học phủ, đi vào thế giới võ giả!”

Diệp Viễn biết, học viên nội viện học phủ là có thể nhận nhiệm vụ, đi ra ngoài lịch luyện.

Có một số người giống như Vương Tùng, trở thành thành chủ một phương.

Có điều, bọn người Vương Tùng đều là không có tự tin đối với thực lực của mình, hoặc là không có can đảm đi vào thế giới võ giả.

Cường giả có thực lực chân chính, đều sẽ đi vào thế giới võ giả lịch luyện, hoàn thành nhiệm vụ quy định của học phủ.

Mà thế giới Tiên Lâm, chính là một thế giới võ giả!

Thông Thiên Giới đã tồn tại không biết bao nhiêu triệu năm, cường giả tích lũy được là đếm không hết.

Người biết mình có thể tu luyện tới cảnh giới Thần Quân, đều có thể mở ra một thế giới ở trong cơ thể mình, tiến thêm một bước là có thể biến ra một thế giới nhỏ, chính là thế giới võ giả.

Cho nên, Thông Thiên Giới có rất nhiều vết nứt không gian, đều là nối liền với thế giới võ giả.

Những thế giới võ giả vô chủ kia, chính là nơi tuyệt vời để cường giả Thông Thiên Giới thám hiểm và tìm kiếm bảo vật.

Bởi vì từng thế giới võ giả đều có một mặt đặc điểm chính là tạo ra thiên tài địa bảo mà Thông Thiên Giới không có.

Một vài thế giới võ giả thời xưa, có thể ẩn chứa bên trong những thứ như công pháp có tác dụng lớn và chí bảo mà Thiên Đế, thậm chí là Vô Thượng Tiên Đế để lại.

Một khi đạt được có thể nghịch thiên cải mệnh, thậm chí cá vượt long môn.

Trừ cái đó ra, thế giới võ giả còn có một thứ đạo quả mà tất cả mọi người đều thèm nhỏ dãi!

Cường giả Thần Quân Cảnh sẽ ngưng kết đạo quả của chính mình.

Bình thường bọn họ đều sẽ giấu đạo quả ở trong thế giới nhỏ của chính mình, một khi người thám hiểm tìm được đạo quả, vậy thì đúng là một bước lên trời.

Giống như Cửu Thương Thiên Đế, hắn cũng là bởi vì có được đạo quả Thiên Đế, mới có thể lên chức Thiên Đế sớm hơn một bước so với Tiên Lâm Thiên Tôn.

Đương nhiên, bên trong thế giới võ giả cũng ẩn chứa nguy hiểm rất lớn, không cẩn thận sẽ thân tử đạo tiêu.

Thứ nhất, bên trong thế giới võ giả cũng có cường giả thần đạo, có thực lực cực kỳ cường đại.

Thứ hai, bên trong thế giới võ giả cũng có một vài tuyệt địa, ví dụ như Thần Vẫn Sơn Mạch của thế giới Tiên Lâm.

Không ít võ giả sau khi đi vào trong thám hiểm thì không đi ra được nữa.

Vô Trần nói: “Trước tiên không vội, ta biết ngươi lo lắng cho nha đầu kia, trong lòng ta có nắm chắc. Chắc là còn nhiều ngày nữa ngươi mới đột phá Khuy Thiên Thần Cảnh, nhưng mà trước khi đi thế giới võ giả, phải luyện pháp tắc kiếm đạo nhất trọng thiên tới đại viên mãn, hoàn toàn hoàn thành một chiêu Trảm Tinh này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK