Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà, phương thức thoạt nhìn có vẻ tàn nhẫn này, lại là phương pháp có thể bảo vệ Đồng Văn Xương tốt nhất.

Mang về giam lại, đây chẳng qua là chuyện nội bộ của Đồng gia, nhưng lỡ chẳng may vẫn bị Dương Tu thật sự truy cứu thì cái mạng nhỏ của Đồng Văn Xương có thể giữ được hay không, vẫn còn là chuyện khó nói.

Dương Tu vốn là lão hồ ly đã sống mấy trăm năm rồi, sao có thể không hiểu ý tứ của Đồng Phương Thạc chứ?

Nhưng mà ở trong Vương Thành này, công hội luyện dược sư cũng có chỗ khó xử của công hội luyện dược sư.

Đồng Phương Thạc đã làm đến bước này, hắn cũng không tiện truy cứu nữa.

“Được rồi được rồi, chuyện ngày hôm nay đến đây là chấm dứt! Bây giờ ta sẽ tuyên bố kết quả, trận đại hội đấu đan ngày hôm nay, Tiêu gia thắng 2-1! Nếu như Đồng gia không phục kết quả này, thì có thể khiếu nại với Phong Hoàng bệ hạ.” Dương Tu nói.

Trong lời này, đã lộ ra hắn đang vô cùng không vui.

Mặc dù tuy Dương Tu không phải là nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh ở trong công hội luyện dược sư nhưng cũng là nhản vật hết sức quan trọng.

Lời của hắn, vẫn vô cùng có sức nặng.

Đồng Phương Thạc đau cả đầu, đây cũng không phải là chỉ có một mình Dương Tu mất hứng. Đồng Văn Xương đã đắc tội với tất cả người của công hội luyện dược sư.

Loại hiềm khích này, sau này không biết là sẽ phải bỏ ra bao nhiêu nỗ lực mới có thể bù đắp nổi.

Thật ra Đồng Phương Thạc cũng không trách con trai mình, cho dù là ai đụng phải chuyện như vậy, chỉ sợ là cũng phải mất bình tĩnh.

Bây giờ điều hắn lo lắng chính là, sau ngày hôm nay, Đồng Văn Xương còn có lòng tin tiếp tục đứng ở trước dược đỉnh để luyện đan nữa hay không?

Mười năm trồng cây trăm năm trồng người, Đồng Văn Xương có thế được gọi là đệ nhất thiên tài của Đồng gia, đến bây giờ hao tốn tài nguyên chỉ nhiều chứ không ít hơn so với Tiêu Như Phong.

Vậy mà sau hôm nay…

Diệp Viễn bừng tỉnh, thì ra vốn dĩ luyện dược thuật ớ Cuồng Phong giới cũng không được coi trọng.

Phần lớn võ giả ở Cuồng Phong giới dựa vào thiên phú và nỗ lực tu luyện của mình, sự lệ thuộc vào đan dược không lớn như là ở Vô Biên giới.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là cách nói tương đối.

Những đại thế gia và thế lực dưới quyền Phong Hoàng, tất nhiên sẽ hưởng thụ nhiều tài nguyên hơn, tu luyện cũng sẽ nhanh hơn.

Nhưng mà đối với bọn hắn mà nói, đan dược cũng chỉ là dệt hoa trên gấm chứ không phải là thực sự cần thiết.

Thật ra theo Diệp Viễn thấy, mặc dù tài nguyên ở Cuồng Phong giới thiếu thốn, nhưng nơi đây cũng đã cho bọn hắn tài nguyên quý báu nhất.

Có thể nói Võ giả ở Cuồng Phong giới có lực tương tác tự nhiên với Phong ý cảnh, ở trên đạo này tu luyện cũng nhanh hơn.

Nếu như Diệp Viễn đoán không lầm, chắc chắn võ giả lĩnh ngộ được chân ý ở Cuồng Phong giới không phải là số ít.

Diệp Viễn vừa vào thành, tiếp xúc đầu tiên chính là thế lực luyện dược giới, đối với thế lực khác cũng không có nhận biết trực quan.

Bây giờ nhìn lại thì thấy đúng là hai nhà Tiêu, Đồng cũng có rất nhiều chuyện thân bất do kỷ.

“Thì ra là vậy, nếu như cô nương không đồng ý gả thì tìm người đánh bại hai tên kia không phải là xong rồi sao?” Diệp Viễn nói.

Tiêu Như Yên cười khổ: “Tiêu gia đi đâu để tìm được một nhân vật như thế? Hoàng Văn Thu của Hoàng gia và Tiết Tại Hà của Tiết gia là đệ nhị cao thủ trong thế hệ thanh niên ở Vương Thành, thực lực ngang nhau, muốn tìm một người mạnh hơn bọn họ, còn phải phù hợp yêu cầu về tuổi tác, lại dễ dàng như thế sao?”

“ô? Đệ nhị cao thủ? Vậy đệ nhất cao thủ là ai?” Diệp Viền hiếu kỳ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK