Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chết tiệt, mấy con súc sinh này dám đánh ta, chết đi."

Tạ Tĩnh Nghi vừa nói chuyện vừa đánh một con thần thú.

Con thần thú kia bị Tạ Tĩnh Nghi trực tiếp đánh bay, nhất thời hoảng sợ.

Tạ Tĩnh Nghi thấy thế không khỏi mừng rỡ cười to nói: "Ha ha, lúc trước ngươi dám chọc giận ta, hiện tại ta cho ngươi biết sự lợi hại của ta. Khốn kiếp, ngươi lại tới?"

Nếu như Diệp Viễn ở chỗ này chắc hẳn cũng phải kinh ngạc.

Mặc dù Tạ Tĩnh Nghi này không có võ kỹ gì lợi hại, thế nhưng thân pháp của hắn thật sự rất được.

Hắn dùng một thân chạy xuyên qua bầy thú, vậy mà những con thần thú kia không thể bắt được hắn.

Vừa rồi hắn không cẩn thận bị một con thần thú chộp tới, hắn lập tức đánh trả lại.

Đây đã là đợt thứ chín, thực lực của đám thần thú đã sớm tăng tới Nhất Tinh trung kỳ.

Đừng thấy thực lực đám thần thú không cao mà chủ quan, số lượng của chúng vậy mà lại nhiều đến dọa người, căn bản là giết không hết.

Nhất là bây giờ, cảnh giới của thần thú tăng lên tới Nhất Tinh trung kỳ liền khiến áp lực của các võ giả tăng lớn.

Nhưng mà Tạ Tĩnh Nghi bằng vào ưu thế của thân pháp, cho đến bây giờ vẫn chưa xảy ra chuyện gì.

"Ha ha, tiểu tử Diệp Viễn kia nhất định không nghĩ tới rằng ta có thể tung hoành thoải mái ở cửa ải này như vậy." Tạ Tĩnh Nghi đắc ý cười nói.

...

"Nhất định mình phải đoạt được vị trí đứng đầu. Ở cửa ải này, mình nhất định phải đánh vỡ kỷ lục, bỏ bọn họ lại xa xa ở đằng sau." Tần Thiệu âm thầm cắn răng nói.

Tần Thiệu là nhân tài kiệt xuất của Tần gia thế hệ này, hắn là anh họ của Tần Bội Du, nhưng chỉ là dòng phụ, địa vị tại Tần gia cũng không cao.

Nhân tài ở Tần gia đông đúc, hắn bằng vào thiên tư của chính mình mà trở nên nổi bật, trở thành đệ nhất thiên tài của Tần gia thế hệ này.

Tại đại gia tộc như Tần gia, đệ tử hậu bối cạnh tranh nhau vô cùng tàn khốc.

Mặc dù hiện tại hắn cùng Tô Nguyệt Thương và 2 người nữa cùng nhau được xưng là Võ Mông tứ thiếu, thế nhưng địa vị của hắn tại Tần gia lại kém xa rất nhiều người khác.

Bởi vì phía trên hắn, bên trong học phủ Võ Mông, còn có mấy vị đối thủ thực lực cực kỳ cường đại.

Võ Mông tứ thiếu ở trước mặt gia tộc thì là trò trẻ con mà thôi.

Cho nên hắn muốn lần này ở bên trong khảo hạch nhập môn khiến mọi người kinh ngạc, áp đảo tất cả các thiên tài khác, trở thành đứng đầu.

Như vậy thì hắn có thể thực sự tiến nhập vào hạch tâm của Tần gia.

Tần Thiệu dùng một thanh kiếm đại khai sát giới, lao vào bầy thú như vào chỗ không người, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

"Không thể khinh thường thiếu niên Diệp Viễn kia, Mặc dù ta sẽ có được đứng đầu, nhưng cũng không thể buông lỏng cảnh giác. Thực lực hắn bây giờ không mạnh, nhưng sau khi tiến nhập học phủ Võ Mông, rất có thể sẽ vượt qua ta." Tần Thiệu âm thầm nói.

Biểu hiện của Diệp Viễn tại cửa thứ nhất đủ để hắn cảm thụ được áp lực cực lớn.

Đám người Tô Nguyệt Thương là đối thủ cạnh tranh của hắn, hoặc nhiều hoặc ít hắn cũng biết một chút về tiềm lực của đám người này.

Nhưng biểu hiện của Diệp Viễn tại cửa thứ nhất quá kinh diễm, tiềm lực của hắn thật sự không thể đong đếm.

Nếu như Diệp Viễn có thể thuận lợi qua được ba cửa, rất có thể tương lai sẽ trở thành đối thủ lớn nhất của hắn.

Phải biết rằng tại bọn hắn học ở học phủ Võ Mông cũng không phải là một hay hai năm mà là một ngàn năm.

Thời gian dài như vậy, không ai có thể biết sẽ phát sinh ra chuyện xấu gì.

...

Diệp Viễn phát hiện hắn vẫn có thể gian lận như trước.

Hừm… cái này cũng không gọi là gian lận, mà gọi là sở trường của một Luyện Dược Sư đi.

Bằng vào cảnh giới Động Huyền đại viên mãn mà đối đầu với mấy con thần thú này cũng không hao tốn bao nhiêu Thần Nguyên.

Dựa vào khả năng khống chế Thần Nguyên tinh chuẩn của hắn, khả năng sống sót của hắn cao hơn so với các võ giả khác rất nhiều.

Cửa ải này cũng không so số lượng thần thú giết được.

Mà là… khả năng sinh tồn.

Thần thú nhiều như thủy triều, cho dù là cảnh giới của chúng thấp nhưng cũng tạo thành áp lực không nhỏ cho các võ giả.

Tuy nhiên những người này có thể qua được cửa thứ nhất thì đều là thiên tài trong thiên tài.

Thực lực của bọn hắn mạnh hơn võ giả bình thường rất nhiều.

Đổi thành một võ giả bình thường, nếu có thể chống cự được ba đến bốn đợt thần thú đã rất lợi hại rồi.

Khả năng khống chế Thần Nguyên chuẩn xác của Diệp Viễn có thể cho hắn khả năng dùng số lượng Thần Nguyên ít nhất mà giết được nhiều thần thú nhất.

Kinh nghiệm chiến đấu của Diệp Viễn vô cùng phong phú, những người khác còn lâu mới sánh được với hắn.

Từ thế giới Tiên Lâm đến bây giờ, hắn đã gặp những trận chiến mà căn bản những thiên tài khác chưa bao giờ gặp đến.

Trình độ chém giết như này đối với hắn không là gì.

Tất nhiên nhược điểm lớn nhất của Diệp Viễn là võ kỹ.

Mặc dù Hạo Thiên Kiếm Quyết không tệ, thế nhưng so với công pháp của những tên xuất thân từ đại gia tộc như Tần Thiệu thì có chút kém cỏi.

Điều này Diệp Viễn rất nhanh đã cảm nhận được trong lúc hắn chiến đấu.

Sau đợt thứ hai mươi, thực lực của tất cả thần thú tăng thêm một bậc, toàn bộ biến thành Nhất Tinh hậu kỳ.

Diệp Viễn ngay lập tức cảm thấy áp lực trên người đột nhiên tăng mạnh, tốc độ tiêu hao thần nguyên cũng nhanh hơn.

"Đợt thứ hai mươi này quả nhiên không bình thường, sợ rằng có không ít người sẽ bị loại ở đợt này đi." Diệp Viễn thầm nghĩ.

Trên thực tế số lượng người có thể chống đỡ được đợt thứ hai mươi chỉ còn lại khoảng ba thành, không đến hai ngàn người.

Bởi vì không phải ai cũng có thể tiết kiệm thần nguyên được như Diệp Viễn, thoải mái sử dụng chiêu thức đến bây giờ.

Dù vậy, với tốc độ tiêu hao thần nguyên như này thì thần nguyên của hắn cũng không chẳng còn lại mấy.

"Từ bây giờ thần thú sẽ có khả năng phối hợp. Có thể chống cự mỗi một đợt từ bây giờ sẽ thu được mười điểm tích lũy mỗi đợt."

Vừa qua đợt thứ hai mươi, giọng nói thanh tao kia vang lên lần nữa.

Sau đó, một đợt thần thú lớn ập đến.

Chỉ là lúc này bọn chúng cũng không đánh bừa như trước mà phối hợp với nhau rất nhuần nhuyễn.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viễn đau cả đầu, cười khổ nói: "Xem ra cửa ải Địa Sát này mình không thể kiếm được nhiều điểm tích phân rồi."

Diệp Viễn dùng toàn lực chống đỡ, sử dụng đến cả Long Thần Chi Âm, cuối cùng cũng chỉ đáng tiếc dừng lại ở cửa thứ hai mươi ba.

Mấy chục con thần thú cùng nhau phối hợp khiến cuối cùng Diệp Viễn bị giẫm thành thịt nát.

Ý thức của hắn trở lại vào trong thân thể.

"Diệp Viễn qua được hai mươi ba cửa, thu được ba mươi điểm tích lũy. Tổng điểm tích lũy hiện tại là một trăm hai mươi." Lão nhân đứng trên đài cao tuyên bố.

Mọi người nhìn thấy một cảnh này cũng thở phào một hơi.

"Hù chết ta, ta còn tưởng rằng hắn sẽ một đường nghịch thiên."

"Xem ra hiện tại hắn cũng chỉ có ý chí võ đạo kiên định hơn người khác một chút. Thực lực chân chính còn kém xa các thiên tài khác."

"Ừm, thành tích của cửa ải này không tốt chứng tỏ thực lực tổng hợp của hắn hơi kém."

"Khảo hạch nhập môn chính là kiểm tra thực lực tổng hợp, thành tích của ba cửa cộng lại mới ra tiêu chuẩn thực lực cuối cùng."

...

Là người duy nhất có tu vi Động Huyền trung kỳ trong số những ứng viên còn lại, mọi hành động của Diệp Viễn nghiễm nhiên khiến người khác chú ý.

Nhưng hiển nhiên hắn không chói sáng được bao lâu.

Cửa ải này biểu hiện của Diệp Viễn cũng không kinh diễm, thậm chí có thể nói là hơi yếu, điều này khiến mọi người không còn hứng thú với hắn nữa.

Sau đó, sự chú ý của mọi người lập tức đặt ở những thiên tài còn lại.

Chẳng mấy chốc, ý thức của Tạ Tĩnh Nghi cũng trở về trong thân thể.

Nhìn thấy lão nhân báo ra thành tích của Tạ Tĩnh Nghi, Diệp Viễn rất kinh ngạc.

Tên này thế mà qua được hai mươi lăm cửa, thu được năm mươi điểm tích lũy.

Tạ Tĩnh Nghi đi tới khu quan chiến, nhìn thấy Diệp Viễn thì đắc ý nói: "Ha ha, lần này thành tích của người huynh đệ có vẻ kém hơn ta nha? Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc này của ngươi làm ta rất hưởng thụ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK