“Một người khác là sư tôn của ta, Đạo Diễn chân nhân! ở trong hoàn cảnh của Cuồng Phong giới mà người có thể lấy đan dược chứng đạo, phi thăng Thần Vực, là người đầu tiên từ cổ chí kim ở Cuồng Phong giới! Tam Tài Luân Hồi Thuật này, chính là do lão nhân gia truyền thụ cho ta. Mà theo đuổi trọn đời của ta chính là đuổi theo bước chân của người, phi thăng Thần Vực!”
Nói tới sư tôn của mình, Tinh Uyên cũng lộ ra vẻ kính nể.
Đây là lần thứ hai Diệp Viễn nghe đến cái tên Đạo Diên, trong lòng không khỏi hơi động một chút.
“Diệp mỗ cũng không dám nhận sự bội phục của Tinh Uyên đại nhân! Bây giờ đã rơi vào trong tay ngươi, không biết ngươi dự định xử trí ta thế nào?” Diệp Viễn hỏi.
“Thì ra họ thật của ngươi là họ Diệp, nếu ngươi chỉ là một tên vô danh tiếu tốt, chỉ bằng tình nghĩa của ngươi, lão phu cũng có thể tha cho ngươi một mạng. Nhưng lấy thiên tư mà ngươi vừa mới biểu hiện ra, nếu như để mặc cho ngươi phát triển, có lẽ sẽ là tai họa ngập đầu đối với Cuồng Phong giới chúng ta! Mặc dù lão phu chỉ là hội trưởng của công hội luyện dược sư, nhưng dù sao cũng sinh ra lớn lên ở Cuồng Phong giới, cho nên… thật xin lỗi!” Nói tới chỗ này, trên mặt Tinh Uyên cũng lộ ra vẻ tiếc hận.
Diệp Viễn có tài cao ngất trời như vậy, cho dù ai gặp được cũng sẽ động lòng yêu tài.
Nhưng nếu một thiên tài như thế lại là địch nhân, vậy thì quá đáng sợ!
Không nghi ngờ chút nào, mấy chiêu vừa rồi kia của Diệp Viễn, đã để Tinh Uyên cảm thấy cực kỳ uy hiếp.
Tiềm lực của Diệp Viễn quá lớn!
Với tư cách là một phần tử của Cuồng Phong giới, hắn không thể đế cho Diệp Viễn trưởng thành!
Thế nhưng, lúc này Diệp Viễn lại không còn có vẻ khẩn trương nữa mà nhàn nhạt mở miệng nói: “Ta có thể cho ngươi một lý do không giết ta!”
Tinh Uyên sững sờ, nhưng lại lắc đầu nói: “Vỏ dụng! Chỉ bằng vào những thủ đoạn mà ngươi vừa mới lộ ra kia, ta không thể để cho ngươi sống được nữa! Bằng không, sau này Phong Hoàng bệ hạ cũng chưa chắc đã là đối thủ của ngươi!”
Diệp Viễn cười nói: “Ngươi mới vừa nói tới Đạo Diễn chân nhân, tên của hắn có phải là Lý Đạo Hành hay không?”
Toàn thân Tinh Uyên run rẩy một cái, mắt lộ ra vẻ chấn động, run run hỏi: “Làm… làm sao ngươi biết tục danh của sư gia? Người biết tục danh của sư gia ở toàn bộ Cuồng Phong giới chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay! Hơn nữa lấy tuổi của ngươi, làm sao có thể…”
Thấy phản ứng của Tinh Uyên, cuối cùng Diệp Viễn cũng cảm thấy yên tâm
I? ‘Â •
ại rồi.
Sư phụ Đạo Diễn chân nhân của Tinh Uyên, quả nhiên chính là Lý Đạo Hành mà hắn biết kia!
“Ha ha, thật đúng là Lý Đạo Hành rồi!” Diệp Viễn cười nói.
Một cường giả Thần Du cảnh, lúc này lại run rấy giống như một lão đầu bình thường vậy.
Lý Đạo Hành là sư trưởng ảnh hưởng tới cả đời Tinh Uyên, địa vị của hắn ở trong lòng Tinh Uyên giống như là thần linh. Một lần nữa nghe được tin tức của hắn, làm sao mà Tinh Uyên có thể không kích động cho được?
“Ngươi… ngươi biết sư gia? Nhưng mà… sao có thể có chuyện này?” Tinh Uyên không thể tin được hỏi lại.
Diệp Viễn mới chỉ khoảng mười sáu tuổi, lúc hắn ra đời, Lý Đạo Hành đã sớm phi thăng Thần Vực, căn bản là hai người không có khả năng đã từng gặp nhau!
Nhưng Diệp Viễn lại thật sự nói ra được cái tên Lý Đạo Hành này, chuyện này làm cho Tinh Uyên nghĩ mãi mà không ra.
Trong đầu Tinh Uyên bây giờ tràn đây vô sô dâu hói, cấp thiết muôn biết tình cảnh hiện tại của Lý Đạo Hành.
Nhưng mà Diệp Viễn lại không nói, chuyện này không khỏi đế cho hắn có loại xúc động muốn vò đầu bứt tai.
“Đương nhiên là ta biết hắn, nhưng nếu như ngươi muốn biết tình trạng gần đây của hắn thì phải phát ra lời thề thiên đạo, chuyện hôm nay ta nói ra khỏi miệng vào trong tai ngươi, không cho phép có người thứ ba biết! Ngươi đừng nghĩ tới việc dùng phương thức sưu hồn để tìm được thứ ngươi muốn, nếu như ta có thể lừa gạt được ngươi ở trên thần hồn, thì hẳn là ngươi cũng đã biết được thủ đoạn của ta.” Diệp Viễn lạnh lùng nói.
Trong lòng Tinh Uyên cảm thấy cả kinh, mới vừa rồi thật đúng là hắn đã có ý niệm này.
Nhưng mà sau khi nghe Diệp Viễn nhắc nhở như vậy, hắn biết chắc chắn là chính mình không có biện pháp thành công.