Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong một nhà dân ở Vương thành, Hoắc Ân quỳ trước mặt một người mặc áo đen, vẻ mặt hốt hoảng.

“Hoắc Ân, ngươi biết sai chưa?” Người mặc áo đen thản nhiên nói.

“Đại nhân, ta… ta biết sai rồi.” Hoắc Ân lưỡng lự một lúc, cuối cùng vẫn phải nhận sai.

Người mặc áo đen từ từ xoay người, lạnh lùng nói: “Với Ám Sát Đường thì ngươi không có làm sai. Nhưng với cả Huyết Diêm điện thì ngươi vô cùng sai. Bây giờ cả Ma Dược Đường lẫn Bách Hiểu Đường đều gây áp lực cho ta, áp lực đè lên ta cũng rất lớn.”

Hoắc Ân là thủ hạ đắc lực của hắn, khi Ma Dược Đường tìm tới, hắn còn cố gắng bảo vệ Hoắc n.

Nhưng hắn không thể ngờ, Bách Hiểu Đường cũng gây áp lực cho hắn, làm áp lực trên người hắn tăng lên gấp bội.

Ám Sát Đường chủ yếu đi làm một số chuyện không ra gì, không được để lộ ra ngoài.

Danh tiếng của Huyết Diêm điện phần lớn được gây dựng bởi Ma Dược Đường và Bách Hiểu Đường.

Ám Sát Đường chỉ làm cho người khác phải sợ hãi thôi.

Hoắc Ânbuồn bực trong lòng.

Địa vị của hắn ở Ám Sát Đường cũng giống như địa vị của Mông Kỳ ở Ma Dược Đường nên khi nghe Mông Kỳ cảnh cáo hắn không hề lo lắng, còn hung hăng nói mấy câu.

Không thể ngờ bây giờ bị vả mặt đau như vậy.

Hoắc Ânthấp thỏm, nói: “Đại nhân, thuộc hạ… thuộc hạ nên làm gì bây giờ?”

Người mặc áo đen liếc mắt nhìn hắn, nói: “Một sát thủ mà ám sát thất bại, ngươi biết kết cục là gì rồi đấy.”

Hoắc Ângiật nảy mình, tuyệt vọng.

Cứ tưởng đây là một vụ làm ăn lớn, không ngờ phải trả bằng cả tính mạng.

“Tự mình ra tay đi.” Người mặc áo đen rầu rĩ nói.

Nói thật, hắn không cảm thấy Hoắc Ânđã làm sai điều gì. Sai lầm ở chỗ, đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé.

Người tên Nguyên Tiêu kia có thể được Ma Dược Đường và Bạch Hiểu Đường coi trọng như vậy, chứng tỏ hắn là một nhân vật hết sức quan trọng.

Chỉ có thể nói Hoắc Ânxui xẻo mà thôi.

Hắn đã chọc vào người không thể động tới.

“A…”

Ánh mắt Hoắc Ânlộ vẻ dữ tợn, người hắn đột nhiên nổ tung.

“̀m.”

Một lệnh bài màu đen rơi xuống đất.

Người mặc áo đen vẫy tay một cái, lệnh bài ngay lập tức nằm trên tay hắn.

Sau khi trở về từ Bách Hiểu Đường, Diệp Viễn lại tới Ma Dược Đường giảng dạy cho đám người Mông Kỳ.

Tất nhiên đám người Mông Kỳ được hưởng rất nhiều lợi ích.

Nhưng mà lần này có thêm một người nghe hắn giảng đạo, người đó là Ma Dược Đường đường chủ.

Hắn là Ma Dược Sư tam tinh, địa vị ở Vương thành Tạp Bằng vô cùng tôn quý.

Cường giả Ma Soái bình thường muốn gặp hắn một lần cũng khó.

Một viên đan dược mà hắn luyện cũng khó mà có được.

Nhưng mà lần này hắn lại giống như một học trò nhỏ, ngồi cùng đám người Mông Kỳ, cung kính nghe Diệp Viễn giảng đạo.

Ngày đầu tiên, hắn dựa vào thân phận đường chủ mà ngồi một mình trong phòng nghe giảng.

Nhưng đến ngày thứ hai hắn đã tự giác ra ngồi cùng đám người Mông Kỳ.

Nội dung mà Diệp Viễn giảng dạy cho bọn họ không phải là kiến thức gì quá khó, chỉ là một số kỹ năng luyện đan cơ bản.

Thế nhưng bọn họ cứ như nhặt được báu vật.

Diệp Viễn nhận ra hệ thống tu luyện Ma Dược Sư cực kỳ lộn xộn, những kiến thức cơ bản của Ma Dược Sư cũng rất kém thế nên đã ảnh hưởng đến kết quả luyện đan.

Có câu: cẩn thận quyết định thành hay bại, luyện đan là một môn cần sự chính xác và tỉ mỉ, không được phép lơ là dù chỉ một chút.

Diệp Viễn dựa vào đặc tính của Ma Dược Sư mà tổng kết ra một ít cách tu luyện rồi dạy lại cho họ.

Đừng xem thường những kiến thức cơ bản này, trình độ của đám người Mông Kỳ thật ra không kém, luyện tập tốt những thứ cơ bản thì hiệu quả vô cùng cao.

So với việc giảng giải những điều sâu xa thì những kiến thức này hiệu quả hơn nhiều.

Sau lần giảng trước, năm vị trưởng lão đều tu luyện phương pháp ngưng thần tĩnh khí mà Diệp Viễn truyền dạy, chất lượng đan dược đã tăng lên rất nhiều.

Chuyện này làm bọn họ mừng như điên.

Từ đấy, bọn họ ai ai cũng đều coi Diệp Viễn như thần linh.

Lần này, Diệp Viễn nói liên tục năm ngày năm đêm, mọi người nghe đến say sưa.

Sau đó, linh dược mà Diệp Viễn cần cuối cùng cũng đã có, hắn ngay lập tức trở về Phiền gia để bế quan.

Lần bế quan này, ngoài việc luyện chế Huyền Kim Đan nhị chuyển ra thì hắn còn mua được rất nhiều linh dược.

Hắn muốn luyện chế một nhóm Thần Nguyên Đan, trùng kích Khuy Thiên hậu kỳ.

Trước khi tiến vào Ma tộc, Diệp Viễn đã giết chết Tu Liệt, lấy được rất nhiều của cải trên người hắn.

Sự giàu có của một cường giả Ma Quân đúng là kinh khủng.

Diệp Viễn dùng chỗ đó mua linh dược, tu luyện tới Quy Khư Thần Cảnh vẫn còn dư dả.

Chỉ cần có đủ đan dược hỗ trợ thì Diệp Viễn tu luyện rất nhanh.

Nhưng mà trước khi bế quan, Diệp Viễn phải tiếp đón một vị khách là đường chủ của Ám Sát Đường, U Minh.

Gia chủ nhà họ Phiền cũng không biết đến U Minh.

Sau khi U Minh giới thiệu thì gia chủ mới biết.

Việc hắn tới làm gia chủ Phiền gia lo sợ.

Nhiều năm nay, sự tồn tại của đường chủ Ám Sát Đường luôn làm người ta thấy sợ hãi.

Mặc dù bọn họ là gia chủ của một đại gia tộc nhưng cũng cực kỳ sợ hắn.

Cảnh giới của bọn họ gần bằng nhau, nhưng U Minh ẩn nấp trong bóng tối, không biết lúc nào sẽ giết người.

Trong lịch sử, Ám Sát Đường từng hủy diệt một đại gia tộc mà đại gia tộc kia cũng không hề thua kém Phiền gia.

Sức mạnh của Ám Sát Đường thật sự rất đáng sợ.

Nếu như nói các đại gia tộc kính nể thành chủ thì sợ hãi chính là Ám Sát Đường.

Bởi vì bọn họ có thể bị giết người bất kỳ lúc nào.

Lúc Diệp Viễn nhìn thấy U Minh thì cũng không cảm thấy sợ gì cả.

Ai cũng có điểm yếu, mà điểm yếu của U Minh có lẽ đã bị Ma Dược Đường nắm giữ.

Việc hắn đến đây nói rõ rằng Ám Sát Đường đã bắt đầu sợ hãi.

“Đây là Huyết Diêm Lệnh của Hoắc n, hắn đã tự sát để tạ tội. Phía trên này có ấn lạc thần hồn của hắn, ngươi kiểm tra xem.” U Minh ném lệnh bài màu đen qua, nói thẳng.

Diệp Viễn nhận lấy Huyết Diêm Lệnh, không nhìn, thuận tay ném sang một bên, thản nhiên nói: “Đây là chuyện của các ngươi, không liên quan gì đến ta.”

U Minh nghe thấy thì giật mình, không nghĩ Diệp Viễn lại khó đối phó như vậy.

Trước khi tới gặp Diệp Viễn, hắn đã tới gặp đường chủ Ma Dược Đường.

Nhưng mà biểu hiện của hai người khác nhau một trời một vực.

Hắn cảm thấy người trẻ tuổi đứng trước mặt này còn khó đối phó hơn cả lão già đường chủ Ma Dược Đường.

U Minh hít một hơi thật sâu, nói: “Chuyện này là do Ám Sát Đường sai, ta thay mặt Ám Sát Đường xin lỗi ngươi, cũng xin Nguyên Tiêu công tử giơ cao đánh khẽ.”

Diệp Viễn liếc nhìn hắn, thản nhiên nói: “Ta nói rồi, đây là chuyện của các ngươi, không liên quan đến ta. Ám Sát Đường nhận tiền giết người, là một chuyện hợp lý mà thôi.”

U Minh suýt nữa thì phun ra một ngụm máu, tên tiểu tử này quá khó chơi rồi.

Hắn không thể phản bác được gì.

Đúng là Ám Sát Đường không sai, nhưng cái sai là không nên dây vào ngươi.

Nhưng mà, nếu Diệp Viễn không bỏ qua thì Ma Dược Đường và Bách Hiểu Đường cũng chắc chắn không buông tha cho hắn.

Hắn còn có thể làm gì?

Hắn cũng rất bất đắc dĩ nha.

Bây giờ, U Minh chỉ muốn lôi Hoắc Ân từ dưới đất lên rồi giết hắn thêm một lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK