Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dường như là hạ quyết tâm cực lớn, Mạc Lệ Phi đánh một chiêu vào hư không.

Ninh Thiên Bình đang liều mạng lấy một ngôi sao, đột nhiên, hắn như là bị hố đen hút đi, trực tiếp biến mất không thấy tung tích.

Lúc xuất hiện đã là ở trước mặt Diệp Viễn và Mạc Lệ Phi.

“Đại… đại nhân, đây là xảy ra chuyện gì vậy?” Vẻ mặt Ninh Thiên Bình mờ mịt nói.

Người trước mặt này, khiến cho hắn có loại cảm giác áp bách cực đáng sợ, loại cường đại đó làm cho linh hồn hắn cũng muốn run rẩy.

Diệp Viễn cười nói: “Vị tiền bối này cảm thấy tư chất ngươi không tệ, muốn nhận ngươi làm đồ đệ, thế là liền triệu hồi ngươi đến đây.”

Ninh Thiên Bình sững sờ, kinh ngạc nói: “Nhận ta làm đồ đệ? Đại nhân, chẳng lẽ không phải là nên nhận ngài làm đồ đệ sao?”

“Hắn đã có người kế thừa khác không thích hợp làm đệ tử của ta! Bây giờ, bản tọa muốn nhận ngươi làm đồ đệ, ngươi có bằng lòng không?” Đột nhiên, Mạc Lệ Phi nói.

“Bằng… đương nhiên bằng lòng!” Ninh Thiên Bình bật thốt lên.

Nói đùa hả, một cưởng giả Chân Thần muốn nhận hắn làm đồ đệ, đây chính là cơ duyên lớn, sao có thể cự tuyệt?

Mạc Lệ Phi trầm giọng nói: “Ngươi được ta truyền thừa, phải thay bản tọa báo thù rửa hận, ngươi có bằng lòng không?”

Ánh mắt Ninh Thiên Bình có chút ngưng lại, không kìm được nhìn sang phía Diệp Viễn, sau khi có được sự khẳng định của Diệp Viễn, hắn mới gật đầu nói: “Đệ tử bằng lòng!”

Mạc Lệ Phi vẫy tay, vòng xoáy tinh không kia hóa thành mấy điểm ánh sáng bay tới.

“Mấy thứ này, chính là vật truyền thừa của vi sư!” Mạc Lệ Phi trầm giọng nói.

Diệp Viễn nhìn lại, chỉ thấy mấy điểm tinh quang kia, hóa thành vài thứ bảo vật.

Một môn công pháp, hai môn võ kỹ cùng với mấy viên đan dược!

Lông mi Diệp Viễn giương lên, nhìn vào bên trong một bộ võ kỹ, lộ ra thần sắc hứng thú.

Mạc Lệ Phi nói: “Môn này là “Tinh Dạ Hạo Vân Quyết”, chính là một môn công pháp cấp sáu đỉnh phong, đủ để cho ngươi luyện tới đỉnh phong Chân Thần; hai bộ võ kỹ này, bên trong một môn tên là “Tinh nguyệt Sinh Tử Kiếm”, một môn khác là “Tam Sinh Niết Bàn Ấn” ! Đặc biệt là “Tam Sinh Niết Bàn Ấn”, vô cùng huyền ảo khó học, trước đây vi sự cũng mới chỉ cảm ngộ được đến tầng thứ hai của ấn pháp. Bộ ấn pháp này tổng cộng chia làm ba đạo ấn quyết, lần lượt là Niết Bàn Ấn, Sinh Tử Ấn và Lục Đạo Luân Hồi Ấn, tu luyện tới cực hạn, gần như có thể quét ngang người cùng cấp, vượt cấp chiến đấu cũng là chuyện không nói chơi!”

Nghe Mạc Lệ Phi giới thiệu, Ninh Thiên Bình hứng phấn đến tim gần như sắp muốn nhảy ra.

Mặc dù còn chưa có tu luyện, nhưng hắn hoàn toàn có thể cảm thụ được sự cường đại của mấy thứ này.

Đặc biệt là “Tam Sinh Niết Bàn Ấn”, dường như là vượt qua khỏi phạm trù Chân Thần, có thể nói là uy lực vô cùng lớn.

Có mấy loại công pháp võ kỳ này, hoàng thành Thiên Ưng nho nhỏ đã không thể nào trói buộc được hắn.

Hắn muốn giương cánh bay cao, xông ra ngoài thế giới này một lần.

“Tiền bối, bộ “Tam Sinh Niết Bàn Ấn” này có thể cho vãn bối mượn quan sát một hai không?” Bỗng nhiên Diệp Viễn nói.

Hắn cảm thấy bộ võ kỹ này cực kỳ bất phàm, ngay từ lúc bắn đầu hắn đã cảm thấy rất hứng thú.

Trên mặt Mạc Lệ Phi lộ ra thần sắc xoắn xuýt, có điều vẫn là gật đầu nói: “Cầm lấy xem đi.”

Diệp Viễn ôm quyền nói: “Đa tạ tiền bối!”

Ở trước mặt Ninh Thiên Bình, biểu hiện của Diệp Viễn vẫn rất cung kính với Mạc Lệ Phi.

Dù sao từ sau ngày hôm nay, Mạc Lệ Phi chính là sư tôn của Ninh Thiên Bình, hắn không muốn để cho Ninh Thiên Bình có hiểu lầm gì đó.

Có điều, hiển nhiên Mạc Lệ Phi vẫn vô cùng kiêng kỵ Diệp Viễn.

Đối với yêu cầu của Diệp Viễn, đương nhiên hắn không có đạo lý không vừa lòng.

Mạc Lệ Phi tự tay đẩy “Tam Sinh Niết Bàn Ấn” đến trước mặt Diệp Viễn.

Mặt Diệp Viễn lộ vẻ hiếu kỳ, thần thức thăm dò vào bên trong, bắt đầu quan sát.

Mạc Lệ Phi cũng không hề để ý Diệp Viễn, tiếp tục nói với Ninh Thiên Bình: “Tư chất của ngươi không tệ, có điều công pháp tu luyện có chút quá thấp kém. Bây giờ, vi sư sẽ giúp ngươi luyện hóa công pháp, để ngươi chuyển sang tu luyện “Tinh Dạ Hạo Vân Quyết”.

Ninh Thiên Bình hưng phấn nói: “Đa tạ sư phụ!”

Tuy Mạc Lệ Phi chỉ là một luồng tàn hồn, nhưng mà hiển nhiên thủ đoạn vô cùng cường đại.

Hắn bắt đầu từng chút từng chút dẫn đạo Ninh Thiên Bình, dựa theo pháp môn “Tinh Dạ Hạo Vân Quyết”, luyện hóa lại thần nguyên.

Trong quá trình luyện hóa, Mạc Lệ Phi cũng là khẽ gật đầu.

Diệp Viễn đề cử tên đồ đệ này, vẫn là tạm được, đúng là người có thể tạo thành tài.

Bỗng nhiên cảm giác mình đi vào trong địa ngục, cả sinh mệnh đang nhanh chóng tiêu tán.

“Đây chính là Niết Bàn Ấn sao? Tiến lên phía trước, niết bàn trùng sinh! Đạo ấn pháp này, thật là huyền ảo!” Diệp Viễn cảm khái nói.

Diệp Viễn đắm chìm ở bên trong ấn pháp, nhớ lại một ngàn năm kiếp trước và kiếp này của mình, đúng là có lại cảm giác giác ngộ thông suốt.

Một đời của hắn, còn không phải là một đời niết bàn trùng sinh sao?

Bao nhiều lần hắn đối mặt với tuyệt vọng, bao nhiêu lần dựa vào nỗ lực của chính mình, niết bàn trùng sinh.

Ở trong không gian huyền ảo này, Diệp viễn càng ngày càng ý thức được không minh cuối cùng cũng quay về tịch diệt.

“Ừm?” Mạc Lệ Phi đang dẫn đạo luyện hóa thần nguyên Ninh Thiên Bình, đột nhiên cảm giác được sức mạnh sinh mệnh của Diệp Viễn đang nhanh chóng biến mất.

“Tiểu tử này, lại muốn cưỡng ép cảm ngộ Niết Bàn Ấn, hắn đây là đang tìm chết!”

Mạc Lệ Phi quá sợ hãi, đang muốn cắt đứt cảm ngộ của Diệp Viễn.

“Sư tôn!” Ninh Thiên Bình vội vã hô.

“Hả?” Mạc Lệ Phi nghi hoặc nhìn về phía Ninh Thiên Binh, khó hiểu hỏi.

Ninh Thiên Bình nói: “Sư tôn yên tâm, đại nhân sẽ không sao đâu! Thiên tư đại nhân cao hơn con gấp trăm nghìn lần, cho dù cảm ngộ không thành, cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, ngài tùy ngài ấy đi.”

Mạc Lệ Phi bật cười nói: “Ngươi thật sự cho rằng công pháp võ kỹ cảnh giới Chân Thần đơn giản như vậy sao? Nếu như đơn giản như vậy, trên đời này không biết có bao nhiêu người có thể đột phá đến Chân Thần.”

Nhưng Ninh Thiên Bình kiên định nói: “Người khác con không biết, nhưng mà… đại nhân nhất định có thể! Pháp tắc không gian được gọi là cảm ngộ pháp tắc chí cao khó nhất trên đời, mà đại nhân chỉ dùng thời gian một trăm năm đã cảm ngộ được hai tầng!”

Ánh mắt Mạc Lệ Phi có chút ngưng lại, trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Thân là cường giả Chân Thần, so với người khác hắn hiểu rõ cảm ngộ pháp tắc không gian có bao nhiêu khó khăn.

Tên tiểu tử trước mắt này, lại chỉ dùng một trăm năm đã cảm ngộ được hai tầng?

Cái này là đang nói đùa sao?

Giữa lức hắn đang khiếp sợ, vốn dĩ Diệp Viễn đã quay về tịch diệt, đột nhiên khí thế trở nên mạnh mẽ.

Bỗng nhiên, hai mắt Diệp Viễn mở ra, hung hãn đánh ra một đạo ấn quyết!

“Ùng ùng…”

Toàn bộ tinh không đều run rẩy, ngôi sao ở phía xa đột nhiên trở nên ảm đạm mất đi ánh sáng!

“Xảy… xảy ra chuyện gì vậy?”

“Lẽ nào mảnh không gian này sắp sụp xuống?”

“Nhanh… chạy mau!”

Những cường giả Thần Quân Cảnh còn ở bên ngoài lựa chọn bảo vật, sau khi nhìn thấy một màn này, ai cũng đều sợ đến mặt cắt không còn giọt máu.

Một khi không gian sụp xuống, bọn họ sẽ đều táng thân ở bên trong.

Mặc dù chỉ là một luồng thần thức, nhưng sẽ tạo thành tổn thương rất nặng đối với bản thể của họ, về sau muốn đột phá là không bao giờ còn có thể nữa.

Ánh mắt Mạc Lệ Phi lộ vẻ kinh hãi, chấn động nói: “Ngộ… ngộ rồi! Ta dùng mấy nghìn năm mới cảm ngộ được đạo ấn quyết đầu tiên này, hắn chỉ dùng một chút thời gian mà đã đại viên mãn?”

Đúng vậy, đại ấn pháp Niết Bàn Ấn đầu tiên này, Diệp Viễn đã hoàn toàn nắm được, tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK