Diệp Viễn không chút hoang mang, vẫn điều khiển vô số cánh hoa, không ngừng bao bọc xung quanh đao mang.
Đợi tới khi đao mang tới trước mặt Diệp Viễn, cũng chỉ còn là một đòn bình thường.
Diệp Viễn tiện tay búng một cái, đao mang đã tiêu tan không còn nữa.
Mặt Hoàng Văn Thu biến sắc, đây là Nghịch Phong Cuồng Đao mạnh nhất, chiêu này có thể chém một võ giả Hoá Hải hậu kỳ bình thường ra làm đôi, nhưng bây giờ lại bị Diệp Viễn hoá giải một cách dễ dàng như vậy!
Hoàng Văn Thu cắn răng, vận lên tất cả thế đao, chém về phía Diệp Viễn lần nữa!
Thế nhưng, những cánh hoa lại không ngừng phát nổ bên cạnh hắn, ngăn chặn bước tiến của hắn. Những cánh hoa như vô cùng vô tận.
Rõ ràng là Diệp Viễn không đứng ở quá xa, nhưng Hoàng Văn Thu lại cảm giác khoảng cách này tựa như cách trời cách biển.
Cứ như vậy, tốc độ của hắn ngày càng giảm dần.
Chiêu Nghịch Phong Cuồng Đao này, cần nhất là phải có thế đao thừa thắng xông lên.
Thế nhưng thế đao này lại bị Diệp Viễn dập tắt triệt để.
Khiến nó dần mất đi lực lượng.
Đao mang đó cũng không còn khí thế mà tiếp tục tiến lên, có mạnh cũng không được bao nhiêu.
Hoàng Văn Thu tích đao thế cả nửa ngày trời, nhưng lại bị tiêu diệt một cách dễ dàng như vậy.
Đao thế đã cạn của Hoàng Văn Thu trong chốc lát bị những cánh hoa nuốt trọn, từ tiến công trở thành phòng ngự!
Còn bên này, Tiết Tại Hà sớm đã chìm vào biển cánh hoa vô tận.
Tuy hắn đã nâng tu vi lên Hoá Hải tầng bảy, khiến những cánh hoa này nhất thời không thể phá vỡ được phòng ngự của hắn, song hắn cũng không biết xoay sở ra sao với những cánh hoa này.
Vừa đánh tan một đám, rồi lại lập tức bị một lượng lớn cánh hoa bổ sung thêm.
Cách đánh này, thật kiến người ta tức đến muốn thổ huyết.
Còn những đốm lửa mà hắn tạo ra, lúc này lại như ngọn nến trước gió, chỉ trực chờ bị dập tắt.
Chứng kiến cuộc đại chiến trên võ đài, tất cả mọi người bên dưới đều nín thở.
Bọn họ chưa từng được chứng kiến, võ giả lại có thể chiến đấu như vậy!
“Võ kỹ của Cơ công tử quả là chưa từng nghe qua, những cánh hoa này trông mong manh yếu ớt, nhưng vô số cánh hoa tụ lại với nhau lại tạo ra cảm giác không thể nào sánh bằng!”
“Đúng vậy! Cơ công tử khống chế những cánh hoa này đối phó với hai người và một đám lửa mà lại vẫn khiến hai người bọn họ quay vòng vòng, loại cảm giác thu phóng tùy tâm này thật khiến người ta phải kính nể!”