Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Diệp Viễn, nó sẽ không giết chúng ta đúng không?”

Cảm nhận kiếm khí đáng sợ, Diệp Thanh vẫn hơi sợ hãi.

Thanh kiếm kiêu hãnh Tru Tà khi trước để lại ấn tượng cực kỳ sâu cho Diệp Viễn.

Diệp Viễn lắc đầu nói: "Không giống! Hình như nó đang... đợi ta nhận nó!”

Diệp Thanh sững sờ một chút, không tin: "Đùa cái gì vậy? Tru Tà này là thần khí, tại sao lại vội vàng muốn ngươi nhận như vậy?”

Diệp Viễn cố gắng đứng dậy, nhưng vết thương của hắn quá nghiêm trọng khiến hắn đau thấu xương.

“Đỡ ta qua đó!” Diệp Viễn nói.

“Thật… thật sự muốn đi qua đó sao?” Diệp Thanh vẫn hơi sợ.

"Nói linh tinh! Nếu nó muốn giết chúng ta thì chúng ta đã chết từ lâu rồi! Nhanh lên!” Diệp Viễn thúc giục.

Diệp Thanh không có cách nào khác, đành phải đỡ Diệp Viễn đứng dậy, tiến về phía Tru Tà Kiếm.

Khi Diệp Viễn đến gần, Tru Tà Kiếm đột nhiên trở nên chói sáng, phát ra ánh sáng màu vàng nhạt.

Diệp Thanh giật mình, bất giác lùi về phía sau.

Lần lui lại này khiến vết thương của Diệp Viễn bị kéo căng, hắn nghiến răng nghiến lợi.

“Ta nói, ngươi cũng là linh loại trong thiên địa, sao lại bị một thanh kiếm dọa sợ chứ?” Diệp Viễn hơi tức giận.

Diệp Thanh bối rối nói: "Uy lực của thần khí thật sự là không thể tưởng tượng nổi!”

Diệp Viễn trợn trắng mắt, nhưng thật ra trong lòng hắn rất hiểu Diệp Thanh. Trận đòn vừa rồi, đừng nói Diệp Thanh, ngay cả bản thân hắn cũng đau đến nhe răng trợn mắt.

Đó là uy lực chân chính của thần đạo!

Diệp Viễn biết tuy rằng một đòn vừa rồi vẫn chưa vượt tới giới hạn của thần đạo, nhưng chắc chắn là chứa pháp tắc thần đạo!

Uy lực của một kiếm đó có lẽ chính là đòn mạnh nhất mà phiến thế giới này có thể phát ra rồi.

Một kiếm này càng làm cho tâm trí Diệp Viễn hướng về Thần Cảnh.

Nhưng Diệp Viễn hiểu rằng hiện tại hắn đã cách Thần Cảnh quá xa rồi!

Hít một hơi thật sâu, Diệp Viễn bước tới và nắm lấy chuôi kiếm Tru Tà.

"Xoát!”

Toàn thân Diệp Viễn chấn động, trực tiếp nhấc Diệp Thanh bay ra ngoài.

Diệp Thanh lăn trên mặt đất vài vòng, lập tức đứng dậy định cứu Diệp Viễn nhưng lại bàng hoàng phát hiện vết thương của Diệp Viễn đang hồi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường!

Thanh Tru Tà Kiếm này thực sự đang giúp Diệp Viễn chữa lành vết thương của hắn!

Lúc này, cả người Diệp Viễn đều được bao phủ bởi một vùng ánh sáng màu vàng, vẻ mặt ôn hòa, trông rất thoải mái.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Thanh sửng sốt, lẽ nào Tru Tà Kiếm này thật sự nhận Diệp Viễn là chủ sao?

Lạ quá!

Diệp Thanh biết bao nhiêu năm qua Diệp Viễn có được rất nhiều bảo vật, có thể thấy rằng vận may của hắn rất lớn.

Nhưng như hôm nay, việc thần khí chủ động tìm đến thì đúng là quá mức vô lý rồi.

giống như lần trước, để có được Thánh Long Lệnh thì Diệp Viễn suýt nữa đã chết, sau đó còn phải thông qua bài kiểm tra cuối cùng.

Nói đi cũng phải nói lại, vận may của Diệp Viễn đúng là quá khủng bố rồi.

Nguyên hoả cấp chín, Nguyên Từ Linh Mộc cấp chín, Thánh Long Lệnh, Hạo Thiên Tháp, bia đá Hạo Thiên và Trấn Hồn Châu, cầm bất kỳ một cái nào ra cũng sẽ khiến cả thế giới phát điên.

Nhưng giống như hôm nay là lần đầu tiên có thần khí vội vàng muốn Diệp Viễn nhận nó.

Hai mắt Diệp Thanh như muốn rơi xuống đất.

Thực tế, không chỉ có Diệp Thanh ngạc nhiên.

Đám người Kiếm Thập Tam vẫn chưa chết, mặc dù đã bị rút rất nhiều máu, nhưng vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là thực lực có lẽ sẽ giảm mạnh.

Lúc này tuy thân thể của bọn họ không thể động đậy nhưng vẫn chưa ngất đi.

Nhìn thấy cảnh Diệp Viễn thu Tru Tà Kiếm khiến bọn họ suýt nữa ngất đi.

Tất cả đều có thể nhìn rõ ràng kiếm khí đáng sợ vừa nãy của Tru Tà Kiếm. Uy lực đó làm cho bọn hắn vô cùng kinh hãi.

Bảo vật như vậy mà chưa cần làm gì đã nhận Diệp Viễn làm chủ sao?

Tại sao việc tốt như vậy không không xảy ra với bọn họ?

Lúc này cả người Diệp Viễn cảm thấy rất thoải mái. Cảm giác đau đớn và mệt mỏi do trận chiến lúc nãy nhanh chóng biến mất.

Rất nhiều nguyên lực chảy vào hải nguyên lực của hắn, đế khí cũng đang tăng dần lên.

Điều khiến Diệp Viễn kinh ngạc chính là những nguyên lực này không phải nguyên lực bình thường, mà là... nguyên thần!

Trong hải nguyên lực, một ít nguyên thần kia sẽ biến mất rất nhanh, nhưng hắn không ngờ rằng Tru Tà Kiếm sẽ bổ sung cho hắn.

Trong chốc lát, nguyên thần trong cơ thể Diệp Viễn đã tăng lên gấp bội so với lúc trước khi hắn tiến vào Hạo Thiên Tháp.

Với Tru Tà Kiếm này, lãnh vực Thần Vương của Diệp Viễn sẽ tăng lên nhanh chóng!

Diệp Viễn biết rằng chút nguyên thần này là những thứ còn sót lại sau một kích ban nãy của Tru Tà Kiếm.

Nhưng với Diệp Viễn như vậy là đủ rồi.

Cho dù bây giờ lãnh vực Thần Vương của hắn chứa đầy đủ nguyên thần thì Diệp Viễn cũng không thể phát huy được uy lực của Tru Tà Kiếm. Thực lực của hắn bây giờ quá yếu.

Diệp Viễn không ngờ rằng lần này mình lại may mắn như vậy, không những nguyên thần tăng vọt mà còn có thêm một thần khí khác!

Đối với Diệp Viễn của bây giờ, sử dụng Tru Tà Kiếm vẫn là quá sức.

Sau khi hấp thụ nhiều nguyên thần như vậy, cảnh giới của Diệp Viễn đã đạt tới Đạo Huyền tầng hai đỉnh phong. Có vẻ hắn sắp đột phá Đạo Huyền tầng ba.

Nhưng lượng máu vừa mất đi của Diệp Viễn quá nhiều để có thể đột phá. Trong lúc tuyệt vọng, hắn không còn cách nào khác ngoài trấn áp cảnh giới, đợi cho đến khi tinh huyết khôi phục rồi mới đột phá.

Sau khi làm xong, Diệp Viễn sử dụng pháp thuật đặt bia đá Hạo Thiên vào trong Hạo Thiên Tháp.

Vào lúc này, Tru Tà Kiếm phát ra một tiếng “vù” rồi biết mất.

Đầu tiên Diệp Viễn giật mình, sau đó lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Trong Hạo Thiên Tháp, Tru Tà Kiếm yên lặng ở trên cạnh bia đá Hạo Thiên, hai vật phát ra tiếng vang, giống như hai người bạn cũ đã nhiều năm không gặp.

Thảo nào Tru Tà Kiếm nhận mình làm chủ, xem ra tất cả là vì bia đá Hạo Thiên!

Hơn nữa, trước khi ma nữ xuất hiện, Tru Tà Kiếm vẫn không xuất hiện, đợi đến khi bia đá Hạo Thiên ra thì nó mới xuất hiện.

Có vẻ như chìa khóa của Tru Tà Kiếm chính là bia đá Hạo Thiên!

Chẳng lẽ hai bảo vật này có cùng một nguồn gốc từ nhiều năm trước?

Sau khi làm xong tất cả mọi việc, Diệp Viễn đến chỗ Kiếm Thập Tam và những người khác, xúc động nói: "Nếu lúc đầu ngươi mang theo Kiếm Vô Song rời khỏi thì hắn sẽ không có kết thúc như thế này! Bây giờ có được thần vật nhưng muốn đột phá Thần Cảnh cũng rất khó khăn! Làm sao vật hiếm gặp như Đạo Linh Quả có thể sinh ra trên thế giới này được chứ?”

Sau khi nghe những lời của Diệp Viễn, Kiếm Thập Tam quay đầu đi vì đau đớn và xấu hổ.

Trong trận chiến lúc nãy, Kiếm Vô Song đã bị giết bởi dây leo.

Bây giờ nghĩ lại, lời nhắc nhở của Diệp Viễn thật lòng biết bao! Nếu trong lòng bọn họ không có lòng tham thì làm sao có thể kết thúc như thế này.

Kiếm Vô Song ngã xuống chính là giáng một đòn mạnh vào Thiên Kiếm Tông.

Mặc dù không phải là cường giả Hư Huyền, nhưng hắn là người kế vị của Thiên Kiếm Tông. Để bồi dưỡng hắn Thiên Kiếm Tông đã tiêu tốn rất nhiều tài nguyên.

Bây giờ hắn ngã xuống, Thiên Kiếm Tông phải đối mặt với rất nhiều nguy cơ.

Sự suy tàn của một thánh địa siêu cấp thường bắt đầu từ đây.

Diệp Viễn thở dài nói: "Các ngươi cũng đã thấy tình hình hôm nay rồi. Ma tộc không biết đã chuẩn bị bao nhiêu năm cho ngày hôm nay, nếu chúng ta tiếp tục chiến đấu thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Trong Vạn Cổ Dược Viên này có rất nhiều linh dược, ta sẽ luyện chế ra mấy viên huyền giai để giúp các ngươi khôi phục khí huyết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK