Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không phải sao, còn không phát tiết được nữa, lão tử đều sắp bị bệnh tâm thần rồi!” Tôn Khánh nói.

“u, tiểu tử này thế mà lại đột phá rồi! Có chút thú vị, thế này thì càng thêm thú vị.” Trịnh Sơn cười lạnh nói.

Một Thần Quân tầng năm, ba Thần Quân tầng bốn, đội hình thế này, đương nhiên sẽ không bị một Thần Quân tầng bốn dọa cho lui.

Sắc mặt Hoàng Hải hơi trầm xuống nói: “Diệp Viễn đâu? Tiểu tử kia không dám ra, để ngươi đi tìm chết sao?”

“Ha ha, tìm chết? Cũng đúng, tiễn các ngươi đi tìm chết! Đối phó với mấy người các người, một mình bản thiếu gia là đủ rồi, sao còn cần đến đại nhân xuất thủ?” Ninh Thiên Bình cười lạnh nói.

Lời nói của Ninh Thiên Bình, nhận lấy một hồi cười nhạo của bốn người.

“Ha ha ha, ta vừa mới nghe được cái gì đây? Hướng huynh, hắn nói một mình hắn đối phó bốn người chúng ta, ta sợ quá!” Tôn Khánh cười to nói.

Vẻ mặt ba người khác cũng là trào phúng, hiển nhiên là nghe được một chuyện vô cùng khôi hài.

Một tiểu tử Thần Quân tầng bốn, một người bọn họ cũng thừa sức đối phó, thế mà lại nói khoác là một người đấu với bốn người, hiển nhiên đây là một chuyện cười.

Hướng Vân Phi cười nói: “Vậy chúng ta phải xem xem, tiểu tử này có nhiêu cân lượng!”

Hướng Vân Phi nháy mắt với ba người khác, ba người kia hiểu ý, lập tức đánh bọc sườn, vây Ninh Thiên Bình vào giữa.

Lần này, hắn có cánh cũng không bay được.

Ninh Thinh Bình căn bản cũng không có ý chạy trốn, mặc cho bọn họ vây quanh.

Hướng Vân Phi nhếch miệng cười một tiếng, đột nhiên đánh về phía Ninh Thiên Bình.

Đồng thời, ba người khác cũng là trận địa sẵn sàng đón địch, không cho Ninh Thiên Bình cơ hội né tránh.

Bọn họ là đang bức Ninh Thiên Bình liều mạng với Hướng Vân Phi!

Thần Quân tầng bốn liều mạng với Thần Quân tầng năm, đây chính là muốn chết.

Nhưng mà, Ninh Thiên Bình cười lạnh một tiếng, không lùi mà tiến tới!

Trên tay hắn, đột nhiên xuất hiện một vòng tay, rõ ràng là Thần Quân Huyền Bảo trung cấp.

Ánh mắt Hướng Vân Phi có chút ngừng lại, vui vẻ nói: “Thần Quân Huyền Bảo trung cấp!”

Bản thân Hướng Vân Phi vẫn đang sử dụng Thần Quân Huyền Bảo sơ cấp, nhìn thấy Thần Quân Huyền Bảo trung cấp, đương nhiên là vô cùng động lòng.

Vẻ mặt Ninh Thiên Bình giễu cợt nói: “Ngươi thích? Vậy thì tặng cho ngươi! Nổ cho ta!”

Giờ khắc này, thần nguyên Ninh Thiên Bình điên cuồng rót vào chiếc vòng tay kia, trong nháy mắt một cỗ khí tức kinh khủng nổ tung!

Một khắc trước Hướng Vân Phi còn mừng rỡ như điên, một giây sau liền lông tóc dựng đứng.

“Tên điên này, ngươi cũng sẽ chết đó!” Hướng Vân Phi gầm thét lên.

Nhưng mà đã không kịp nữa rồi.

“Bùm!”

Vòng tay kia trực tiếp bị Ninh Thiên Bình làm nổ, nổ đến nửa bầu trời cũng rung động.

Khí tức kinh khủng kia gần như có thể san bằng một ngọn núi.

Hướng Vân Phi bị nổ đến bay ra ngoài, căn bản là không thể nào giữ được thân hình ở trên không trung.

Ba người khác cũng bị biến hóa đột ngột này khiến cho trở tay không kịp, cũng phải chịu tác động khác nhau.

“Tiểu tử này, quả thực là tên điên! Hắn cho rằng, như vậy thì có thể nổ chết lão tử sao?” Hướng Vân Phi phun ra máu, giận dữ hét lên.

Hắn không ngờ được, Ninh Thiên Bình lại quyết tuyệt như thế, không tiếc lấy mạng đổi mạng làm hắn bị trọng thương.

Loại chuyện làm nổ Huyền Bảo như vậy, có thể nói là sát chiêu cuối cùng.

Muốn lan đến gần đối phương, nhất định phải tới gần cơ thể hắn.

Ngươi đứng ở nơi rất xa mà nổ, đợi lực nổ đến gần đối phương thì người đã sớm chạy mất tăm rồi.

Đó là tự sát, không phải là đồng quy vu tận.

Bây giờ, Ninh Thiên Bình làm nổ Huyền Bảo, đương nhiên Hướng Vân Phi cho là hắn đã chết.

Nhưng mà đúng lúc này, một đạo âÂm thanh lạnh lùng ghé vọng vào lỗ tai hắn.

“Nổ không chết sao? Vậy thì thêm lần nữa!”

Thanh âm Ninh Thiên Bình có vẻ vô cùng phấn khởi, rõ ràng vừa rồi nổ rất đã.

Không cần chơi cầu kỳ, cũng không cần vũ kỹ gì, chỉ cần nổ nổ nổ!

Người giàu, chính là trâu bò như thế!

“Bùm!”

Lại một kiện Thần Quân Huyền Bảo nữa nổ tung, Hướng Vân Phi còn chưa kịp phản ứng đã bị nổ bay.

Chỉ thấy thân thể hắn trực tiếp té ngã ở trên không trung, nặng nề đập xuống mặt đất, bất tỉnh nhân sự.

Thần Quân tầng năm cường đại, lại cứ như thế bị hạ gục bởi hai tiếng nổ.

Ba người khác tê cả da đầu, quay đầu chạy.

Nhưng mà, bọn họ đã bị thương không nhẹ, sao còn nhanh được bằng Ninh Thiên Bình?

“Ta nổ!”

“Ta nổ chết ngươi!”

“Không phải các ngươi đuổi theo rất thoải mái sao? Bây giờ thoải mái không? Hả?”

Trong bầu trời thỉnh thoảng truyền đến năng lượng kinh khủng chấn động, như từng tiếng sấm rền.

Không lâu sau, ba người Hoàng Hải bị nổ đến tan xương nát thịt, ngay cả một chút cặn cũng không còn.

“Ha ha ha, thực sự quá thoải mái! Đại nhân, cảm giác người giàu này, thực sự sảng khoái! Không cần biết công pháp, võ kỹ của ngươi là gì, cứ nổ như vậy, tất cả đều sẽ bị san thành đất bằng!”

Ninh Thiên Bình sống lâu như thế, lần đầu tiên cảm giác được cái gì gọi là người giàu chân chính.

Cho dù là trước đây ở hoàng thành Thiên Ưng, hắn cũng không thể nào tiêu tiền như nước thế này!

Thần Quân Huyền Bảo, cho dù ngươi có mấy trăm tỉ, cũng chưa chắc có thể mua được nhiều như vậy, sao có thể một đường nghiền ép như bây giờ?

Đương nhiên, nếu như không có Diệp Viễn ở một bên phối hợp tác chiến, dựa vào pháp tắc không gian giúp hắn né tránh sức nổ, một kiện Thần Quân Huyền Bảo thôi hắn đã tự nổ chết chính mình rồi, sao còn có thể sáng khoái như vậy?

Sau khi nổ liên tiếp năm sáu kiện Thần Quân Huyền Bảo trung cấp, đã trực tiếp tiêu diệt một đám cường giả Thần Quân trung kỳ.

Diệp Viễn cười nói: “Không có tu vi trung kỳ Thần Quân Cảnh, ngươi ngay cả Thần Quân Huyền Bảo trung cấp cũng không làm nổ được. Cho nên, tu vi vẫn là quan trọng!”

Ninh Thiên Bình cười nói: “Ha ha ha, đại nhân nói đúng, ta chỉ là đùa một chút thôi. Lần trước nhìn thấy ngài sử dụng thủ đoạn này nổ người, đã cảm thấy vô cùng sảng khoái, bây giờ chính mình thử nghiệm một lần, quả nhiên là thoải mái đến lật trời! Ha ha ha!”

Cái gì mà chiến đấu vượt cấp, ở trước mặt cú nổ của Thần Quân Huyền Bảo, thực sự quá yếu!

Đối với cường giả Thần Quân Cảnh mà nói, Thần Quân Huyền Bảo chính là quý giá như mạng.

Nhưng mà, Diệp Viễn lại tùy ý đem ra nổ, thực sự là xa xỉ tới cực điểm.

“Vụt!”

Ninh Thiên Bình đang đắc ý, bỗng nhiên một bóng người nhanh như chớp chạy trốn về phía xa.

Ninh Thiên Bình biến sắc, cả giận nói: “Gia hỏa này thế mà lại không chết! Vừa rồi, hắn giả chết!”

Bóng người kia không phải ai khác, chính là Hướng Vân Phi.

Vừa rồi, hắn chịu liên tiếp hai cú nổ mạnh, nhưng mà vẫn chưa chết.

Bây giờ, thấy Ninh Thiên Bình buông lỏng, lập tức thi triển bí pháp bỏ chạy.

Vừa nói, Ninh Thiên Bình liền đuổi theo, Diệp Viễn ngăn hắn lại nói: “Hắn thi triển bí pháp, ngươi không đuổi kịp đâu, kệ hắn đi đi.”

Ninh Thiên Bình vô cùng ảo não, ủ rũ nói: “Đều tại ta, quá lơ là!”

Diệp Viễn cười nói: “Bản thân hắn bị trọng thương, lại thi triển bí pháp, mặc dù có thể khôi phục cũng không thể nào trở lại đỉnh phong, chẳng khác gì một phế nhân. Bây giờ, phiền phức cũng giải quyết rồi, chúng ta đi thôi!”

Ninh Thiên Bình gật đầu, ủ rũ cúi đầu trở lại trong Tử Cực điện.

Tử Cực điện hóa thành một vệt sáng, vội vã đi về phương xa.

Không có mấy người cường giả Thần Quân Cảnh kìm chế, tốc độ Tử Cực điện vô cùng nhanh, chớp mắt đã biến mất ở điểm cuối chân trời.

Một đạo ánh mắt oán độc nhìn về phía Tử Cực điện biến mất, lạnh giọng nói: “Nhìn phương hướng bọn họ, chẳng lẽ là đi Thông Thiên Sơn? Đúng là lật thuyền trong mương! Không ngờ được, tiểu tử này lại có thủ đoạn như vậy! Có điều, thù này không báo, Hướng Vân Phi ta thề không làm người!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK