Giản Thần không ngừng đuổi theo, cuối cùng cũng bắt kịp được.
Lúc này Giang Mộng Thanh đã bị Diệp Viễn đánh bay ra ngoài, sau một lúc luống cuống tay chân mới có thể miễn cưỡng ổn định lại cơ thể.
Nàng ta nhìn Diệp Viễn với vẻ mặt vô cùng kinh hãi.
Không ngờ được đối phương bị khống chế toàn thân mà vẫn có sức để phản kháng lại!
Sức mạnh trải rộng khắp thế gian của Giản Thần mới coi như giải phóng được Diệp Viễn.
Sắc mặt của Hạ Hầu Văn Kiến trầm xuống, nhìn Giản Thần nói: “Giản Thần đại sư, bản tọa thế nhưng là ra sức đợi tiểu tử này rời khỏi khu vực Hoàng thành Cực Quang mới ra tay. Bản tọa quả thực là đã thể hiện đủ thành ý đối với Hoàng thành Cực Quang các ngươi!”
Giản Thần chắp tay nói: “Đương nhiên Giản Thần có thể thấy được thành ý của Hạ Hầu huynh. Thế nhưng… Diệp Viễn và gia sư đã kết thành bạn vong niên, phiền Hạ Hầu huynh nể mặt của Giản Thần mà thả hắn rời đi có được không?”
Sắc mặt của Hạ Hầu Văn Kiến vô cùng khó coi, Giản Thần thế nhưng là một trong bảy Thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Các, quyền cao chức trọng, vô cùng được tôn sùng.
Nếu là bình thường thì lão ta chắc chắn sẽ bán thể diện của đối phương.
Thế nhưng là bây giờ đứa con trai mà lão ta coi trọng nhất đã chết!
Hiện giờ kẻ thù đang ở phía trước, lẽ nào lão ta phải buông bỏ việc báo thù hay sao?
Không, lão ta không cam tâm!
“Giản Thần đại sư, những chuyện khác ta đều có thể đồng ý với ngươi. Nhưng chuyện này thì rất khó để thuận theo! Tên ác ôn này đã giết Vân nhi, nếu thù này không báo thì Vân nhi sẽ chết không nhắm mắt!” Hạ Hầu Văn Kiến trừng mắt giận dữ nhìn Diệp Viễn.
Sắc mặt của Giản Thần vô cùng xấu, tên này quả thực đang cố tình gây sự đây mà!
Hoàng thành Cực Quang hắn đã tổ chức hàng trăm trận võ đài, mỗi trận đều có không ít người tài đã ngã xuống.
Nếu như ai cũng đến bới lông tìm vết như thế này thì thể diện của Hoàng thành Cực Quang hắn để ở đâu?
Sắc mặt của Giản Thần trầm xuống, nói: “Hạ Hầu huynh nói những lời này không tránh khỏi có chút cố tình gây sự rồi! Trên trăm trận võ đài, sống chết đều phải do mình tự chịu trách nhiệm, đây là quy tắc của Hoàng thành Cực Quang ta. Bây giờ Hạ Hầu huynh làm như thế này là đang muốn khiêu khích Hoàng thành Cực Quang hay sao?”
Quả nhiên, lời nói của Giản Thần đã khiến cho Hạ Hầu Văn Kiến phải thay đổi sắc mặt!
Sức ảnh hưởng của Hoàng thành Cực Quang quá lớn, ngược lại không phải nói thực lực của họ mạnh bao nhiêu, mà là môn sinh của họ trải rộng khắp thế gian.
Hiện giờ, những người cầm quyền của các Hoàng Thành lớn phần nhiều là do Hoàng thành Cực Quang bổ nhiệm.
Hoàng thành Cực Quang chỉ cần vung tay lên, cho dù chỉ một phần năm Hoàng Thành hưởng ứng thì cũng không phải một hai cái Hoàng Thành có thể chống đỡ được.
Đây mới là điều đáng sợ của Hoàng thành Cực Quang.
Giản Thần nhìn về phía Diệp Viễn, chỉ thấy cả người hắn đầy máu, thấy rõ ràng là hắn đã bị thương rất nặng.
Điều này khiến cho hắn không kiềm được nỗi tức giận trong lòng!
Sư tôn tốn biết bao tâm sức để xin quẻ cho Diệp Viễn, vậy mà Hạ Hầu Văn Kiến lại suýt chút nữa giết chết hắn, như vậy làm sao mà hắn không tức giận cho được?
“Hừ! Giản Thần, ngươi đừng có dùng Hoàng thành Cực Quang để ép ta! Ta không quan tâm những kẻ khác làm thế nào, nhưng thù của con trai ta thì ta nhất định phải báo! Hôm nay tiểu tử này nhất định phải chết!”
Giản Thần còn tưởng rằng Hạ Hầu Văn Kiến sợ rồi, ai mà ngờ sau khi lão ta rối rắm một lúc liền nói ra những lời đó!
Vẻ mặt của Giản Thần thay đổi, hắn trầm giọng nói: “Hạ Hầu Văn Kiến, ngươi càn rỡ!”
Hạ Hầu Văn Kiến trầm giọng nói: “Giản Thần, hiện giờ ta đứng đây không phải với tư cách thái thượng trưởng lão của Hoàng thành Ninh Bắc mà là với tư cách của một phụ thân! Ngày hôm nay nếu ai ngăn ta, thần ngăn giết thần, phật ngăn giết phật!”
“Ngươi dám!” Sắc mặt của Giản Thần trầm xuống, ngăn ở trước người Diệp Viễn.
Vẻ mặt của Diệp Viễn cũng thay đổi, cái tên này đã hoàn toàn bị điên rồi.
Hạ Hầu Văn Kiến khà khà cười lạnh, nói: “Có cái gì mà ta không dám cơ chứ? Bản tọa chính là Thiên thần tầng bảy, ngươi chỉ có Thiên Thần tầng năm! Bản tọa muốn giết người, lẽ nào ngươi lại có thể ngăn cản được hay sao? Hai người các ngươi ngăn hắn lại cho ta, chính tay bản tọa sẽ giết tên ác ôn kia, báo thù cho Vân nhi!”
Người mà Hạ Hầu Văn Kiến mang đến cũng đều là cường giả cảnh giới Thiên Thần, hai người họ muốn kết hợp với nhau để ngăn cản Giản Thần là chuyện không thành vấn đề.
Vẻ mặt của Giản Thần thay đổi, hắn nói với Diệp Viễn: “Đi mau đi, chạy về hướng Hoàng thành Cực Quang!”
Sắc mặt của Diệp Viễn trầm xuống, trực tiếp tiến thẳng vào bên trong Tử Cực Điện, hướng về phía Hoàng thành Cực Quang mà phi đi.
hắn biết rằng Hạ Hầu Văn Kiến nhất định sẽ không dám giết Giản Thần, thế nên hắn cũng không cần lo lắng.
“Muốn chạy à? Bản tọa ở đây, ngươi chạy nổi không?”
Hạ Hầu Văn Kiến cười lạnh một tiếng, thân hình vừa di chuyển liền biến mất ngay tại chỗ.
Giản Thần muốn ra tay ngăn lại, nhưng hai đại cường giả Thiên Thần đã xông lên đây.
Lấy hai đấu một, ngay lập tức Giản Thần đã bị kìm chân.
Ở trong Tử Cực Điện, mặt Diệp Viễn trầm như nước, nghiến răng nói: “Nhanh thật đấy!”
Sức mạnh của cường giả Thiên Thần tầng bảy căn bản không có cách nào tưởng tượng nổi.
Diệp Viễn thúc giục Tử Cực Điện, có tự tin chạy thoát khỏi tay Thiên Thần tầng một, thế nhưng ở trước mắt Thiên Thần tầng bảy thì căn bản không đủ nhìn!
Hạ Hầu Văn Kiến phát động một cái liền bắt kịp được Tử Cực Điện.
Một làn hơi thở khủng bố ngay lập tức liền bao phủ Tử Cực Điện.
“Ấy, đây đúng thật là một bảo vật đấy! Bản tọa đánh một đòn dùng toàn lực, vậy mà lại có thể vẫn hoàn hảo nguyên vẹn, chỉ sợ là một Chân Thần Huyền Bảo! Lần này đúng là bản tọa đã được hời rồi!”
Hạ Hầu Văn Kiến nhe răng ra cười một tiếng, nâng tay tung ra một chưởng!
Ầm!
Tử Cực Điện không thể tránh khỏi, trúng một chiêu ở ngay giữa chính diện.
Cho dù Diệp Viễn đã thúc giục đến mức tận cùng phòng ngự của Tử Cực Điện thì một chưởng này vẫn đánh cho hắn hộc máu tươi.
“Chết tiệt! Không ngờ được phụ thân của Hạ Hầu Vân kia lại là Thiên Thần tầng bảy!” Diệp Viễn nghiến răng nói.
Sự xuất hiện của Hạ Hầu Văn Kiến quả thực có phần ngoài dự kiến của hắn.
Cái người này quá mạnh rồi.
Ầm!
Lại là một chưởng nữa!
Cả người của Diệp Viễn bị chấn động tới mức xương cốt như bị vỡ vụn.
“Ha ha ha… đòn tiếp theo sẽ lấy đi mạng của ngươi! Vân nhi, bây giờ ta sẽ báo thù cho con!”
Hạ Hầu Văn Kiến cười ha hả, trên tay không biết từ lúc nào đã có thêm một chiếc găng tay!
Sắc mặt Diệp Viễn tái nhợt, nói: “Không hay rồi! Thiên Thần Huyền Bảo!”
Một cường giả Thiên Thần tầng bảy lại mang trên tay một Thiên Thần khí, vậy thì sức mạnh đó quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Cách một Tử Cực Điện, Diệp Viễn đều cảm nhận được hơi thở khủng bố ở bên ngoài.
Một quyền đánh xuống này, hắn và Ninh Thiên Bình liền hoàn toàn không còn gặp may nữa!”
“Đi chết đi!”
Hạ Hầu Văn Kiến cười gằn, đột nhiên tung ra một quyền.
Thế mà đúng lúc này, từ phía chân trời bay tới một chưởng, trong chớp mắt liền tới nơi.
Hạ Hầu Văn Kiến còn đang đắc chí, đột nhiên một sức mạnh không thể chống lại được trong nháy mắt khóa chặt lão ta.
Lão ta cảm thấy hoảng hốt, một quyền vừa mới tung ra trong nháy mắt cũng bị đóng băng.
A…!
Một tiếng kêu thảm thiết đầy tuyệt vọng vang lên.
Ầm!
Một chưởng đánh xuống, Hạ Hầu Văn Kiến tan thành tro bụi!
Diệp Viễn và Ninh Thiên Bình nhìn nhau, cả hai đều thấu được sự kinh hãi từ mắt của đối phương.
“Đại nhân, đây… đây là ai vậy? Mạnh quá đi! Thiên Thần tầng bảy, lão ta lại có thể bị một chưởng giết chết trong nháy mắt!” Ninh Thiên Bình hoảng hốt nói.
Diệp Viễn nói: “Huyền Cơ Các chủ!”
Ninh Thiên Bình há to miệng nói: “Không phải chứ? Huyền Cơ Các chủ kia cùng lắm là Thiên Thần tầng chín mà thôi, làm sao có thể mạnh như vậy chứ?”
Một chưởng này cũng không phải là được đánh ra từ khoảng cách gần mà phát ra từ một nơi cách xa ngàn dặm ngoài kia!
Bản lĩnh này thực sự không thể nào tưởng tượng nổi!
Diệp Viễn cười khổ: “Xem ra chúng ta đều đã quá xem thường Huyền Cơ Các chủ này! Thực lực gốc của lão ta ít nhất cũng ở cảnh giới Chân Thần!”
“Tiểu hữu Diệp Viễn đi thong thả, lão phu không tiễn!”
Lúc này, một giọng nói già dặn từ phía chân trời truyền đến.
Hai người Diệp Viễn hướng về phía Hoàng thành Cực Quang khom người thi lễ.