“Hừ! Nể tình ngươi là hài tử của Diệp Hàng, tội bất kính lần này cũng xem như cho qua, tuy nhiên khảo hạch ta thấy vẫn nên bỏ đi. Phong cô nương, cũng không phải lão hủ không cho ngươi mặt mũi, là tiếu tử này quá mức hồ nháo. Người tới, đem người này đuối ra ngoài!” Vương hội trưởng rốt cục bạo nộ.
Trong lòng Vạn Uyên lúc này lại vô cùng vui sướng, thầm nghĩ cái này gọi là làm bậy không thế sống.
“Chậm đã!” Đúng lúc này Phong Nhược Tinh rốt cục lên tiếng ngăn cản.
“Chậm đã!” Phong Nhược Tình lúc này vì tình nghĩa không thể không đứng ra.
Hành động của Phong Nhược Tình khiến cho nhóm đệ tử bắt đầu thì thầm bàn tán, dường như quan hệ của hai người này càng ngày càng rõ ràng.
“Hội trưởng đại nhản xin bớt giận, có thế cho phép ta hỏi hắn hai câu?” Phong Nhược Tình tuy rằng là lão sư của học viện Đan Võ, nhưng ở trước địa bàn của Luyện Dược Sư công hội, tư lịch của nàng vần còn kém một chút.
Vương hội trưởng trầm mặc một lát, mới khẽ gật đầu.
Phong Nhược Tình mang theo ánh mát phức tạp nhìn Diệp Viễn, muốn nhìn một chút là trong lòng hắn đã có dự tính trước hay chí đang càn quấy, chính là nhìn nửa ngày cũng nhìn không ra.
“Diệp Viễn, ta hỏi ngươi, ƯỚC định giữa chúng ta rốt cuộc ngươi có tuân thủ không?” Phong Nhược Tình trầm giọng.
Chỉ là vấn đề này có chút mờ ám, ở đây ngoại trừ Phong Chỉ Nhu biết nội tình, những khác đều chìm trong mơ hồ.
Diệp Viền có chút bất đắc dĩ nói: “Nếu không phải vì tuân thủ ước định, ngươi nghĩ rằng ta thích bị bọn họ xem như quái nhân?”
Nghe Diệp Viền nói như vậy, tâm tình Phong Nhược Tinh không biết sao lại trởnẽn thả lỏng.
Người khác không biết thực lực đan đạo của Dược Viễn, Phong Nhược Tình lại vô cùng rõ ràng.
Có thể tùy ý chỉ điểm đan sư trung cấp là nàng, cái Diệp Viễn thiếu chỉ sợ cũng chỉ là cảnh giới mà thôi.
Phong Nhược Tình có cảm giác, thực lực mà nàng nhìn thấy ờ hân chỉ là một góc băng sơn.
Người này đến tột cùng là quái nhân gì? Hắn mới mười lăm tuối.
‘Ý của ngươi là.ngươi đã nắm
chắc?”
Mặc dù tin tường Diệp Viễn, nhưng việc hắn muốn làm quá mức nằm ngoài thường thức của mọi người, khiến nàng không thể không xác nhận thêm lần nữa.
“Ách, việc này ta cũng không chắc chắn.” Diệp Viền rất thiếu trách nhiệm nói.
Nhìn thấy dáng vẻ Phong Nhược Tình sắp sửa bạo phát, Diệp Viên lập tức mở miệng nói: “Có phải chỉ cần tùy tiện luyện ra một loại đan dược cấp hai là được sao?”
“Không sai, chỉ cần ngươi có thể trong thời gian hai canh giờ luyện ra bất kỳ một loại đan dược cấp hai nào, lập tức được tính thông qua khảo hạch đan sư sơ cấp!”
“Được, nếu là nói như vậy hẳn là không có vấn đề gì.” Diệp Viễn thản nhiên nói, giống như việc luyện chế ra đan dược cấp hai cũng đơn giản như ăn cơm uống nước vậy.
“Một khi đã như vậy, hy vọng ngươi đừng làm cho ta thất vọng!”
Phong Nhược Tình nói xong, từ cổ tay áo lấy ra một lọ đan dược, nói với Vương hội trưởng: “Hội trưởng đại nhân, ta nơi này có ba viên Dưỡng Hồn đan, đặt ở nơi này thay Diệp Viễn bảo đảm. Nếu là Diệp Viễn thật đến đế quấy rối, ba viên Dưỡng Hồn đan này coi như hướng ngài bồi tội”
Lời vừa nói ra, trẽn mặt mọi người đều lộ vẻ khiếp sợ.
Dưỡng Hồn đan chính là đan dược cấp ba chân chính, hơn nữa là đan dược cấp ba vô cùng trân quý!
Bởi vì tác dụng của Dưỡng Hồn đan, chính là tăng cường thần hồn của võ giả, làm cho hồn lực của võ giả trở nên cường đại!
Loại đan dược này đối với luyện dược sư mà nói, là vật trong mơ cũng muốn có được.
Vương hội trưởng kinh ngạc, không nghĩtới Phong Nhược Tình thế nhưng vì Diệp Viễn mà đưa ra vật trân quý như thế.
Hắn là một trong những người đứng đầu của Luyện Dược Sư công hội, kỳ thật đã biết thân phận chân chính của Phong Nhược Tình, cho nẻn mới khách khí với nàng như vậy.
“Phong cô nương thật muốn vì một cái tiếu bối võ danh mà đưa ra vật trân quý như vậy?” Vương hội trưởng đến bây giờ còn có chút không thể tin được.